1 CHƯƠNG 1 Tôi sinh ngày bốn tháng Giêng năm 1951. Tuần đầu tiên của tháng đầu tiên của năm đầu tiên của nửa sau thế kỷ hai mươi. Ngày sinh có ý nghĩa này khiến tôi được đặt trước tên Hajime, có nghĩa là khởi đầu.
2 Ở nhà tôi không có cả dàn stereo lẫn đĩa. Bố mẹ tôi không thuộc loại người mê nhạc. Tôi dành rất nhiều thời gian ngồi trong phòng, tai dính vào cái đài radio nhựa để nghe nhạc rock.
3 CHƯƠNG 2 Vào trung học, tôi trở thành một thiếu niên bình thường như mọi người khác. Tôi bước vào giai đoạn thứ hai của cuộc đời, vượt qua một bậc thềm mới trong sự tiến hóa của mình.
4 CHƯƠNG 3 Quan hệ của tôi với Izumi kéo dài hơn một năm. Chúng tôi gặp nhau mỗi tuần một lần. Chúng tôi đi xem phim, cùng nhau ôn tập bài vở ở thư viện, hoặc lang thang trên phố.
5 CHƯƠNG 4 Người con gái đầu tiên ngủ với tôi cũng là con một. Cô - cả cô nữa, tôi phải nói điều này -không hề đẹp đến mức làm đàn ông trên phố phải quay lại nhìn.
6 CHƯƠNG 5 Tôi không có nhiều điều để kể trong bốn năm học đại học. Trong năm đầu tiên, tôi tham gia vài cuộc biểu tình, đánh nhau với lực lượng cảnh sát.
7 CHƯƠNG 6 Năm hai mươi tám tuổi, tôi gặp một chuyện khác, lần này thật sự đáng kinh ngạc, với một cô gái khập khiễng chân. Tôi không bao giờ hiểu nổi ý nghĩa của sự cố quá mức kỳ lạ đó.
8 CHƯƠNG 7 Ba mươi tuổi, tôi lấy một người phụ nữ kém tôi năm tuổi, mà tôi gặp trong một chuyến đi du lịch một mình vào kỳ nghỉ hè. Tôi đang đi dạo trên một con đường thôn quê thì đột nhiên trời đổ mưa như trút.
9 Không lâu sau khi sinh con gái đầu, tôi nhận được một tấm thiệp gửi đến địa chỉ cũ ở tỉnh của tôi và sau đó được chuyển lên Tokyo. Đó là một giấy báo tin buồn, cái chết của một người phụ nữ ba mươi sáu tuổi với cái tên lúc đầu tôi không hề thấy quen.
10 CHƯƠNG 8 Trong mười ngày tiếp sau sự xuất hiện của bài kèm bức ảnh của tôi trên tạp chí Brutus, ở quán bar tôi được nhiều người đến gặp hơn hẳn. Bạn cũ cấp hai và cấp ba.
11 Cậu biết không, Hajime, thật tình tớ đã do dự rất nhiều trước khi đến đấy. Trong hơn một tháng. Tớ biết một cách thật tình cờ, khi đọc một tờ tạp chí, rằng cậu là chủ một quán bar ở đây.
12 CHƯƠNG 9 Tôi không gặp lại Shimamoto-san trong một quãng thời gian dài. Tối nào tôi cũng đến quán Robin's Nest và ngồi đó một lúc lâu. Tôi ngồi ở quầy bar với một cuốn sách và thỉnh thoảng liếc nhìn ra cửa.
13 CHƯƠNG 10 Dòng sông chảy giữa những vách đá, tạo thành những thác nước nhỏ ở đôi chỗ; nơi khác êm ả, hiền hòa, trong những vũng yếu ớt phản chiếu ánh mặt trời sắc nhọn.
14 Nàng không nói gì. Ngồi sau vào ghế thở kỳ cục của lò rèn đó. Tôi đặt một tay lên má nàng. Nàng nhợt nhạt và lạnh giá, như thể đã hút hết vào mình bầu không khí của nơi này.
15 CHƯƠNG 11 Bốn ngày sau chuyến leo núi ở tỉnh Ishikawa, tôi nhận được một cú điện thoại của bố vợ. Ông mời tôi hôm sau đến ăn trưa cùng để nói chuyện “về một chuyện có phần phức tạp nên không thể giải thích qua điện thoại”.
16 Ngược lại, cần phải lựa chọn đối tác thật thông minh, đúng không nào? Nếu nhầm lẫn, sai lầm có thể gây ra những hậu quả kéo dài cả đời. Bố biết một số ví dụ thuộc dạng đó.
17 CHƯƠNG 12 Trong hai tháng tiếp sau đó, cho đến mùa xuân, tôi gặp Shimamoto-san hàng tuần. Thỉnh thoảng nàng bất ngờ đến một trong các câu lạc bộ của tôi, chủ yếu là đến Robin's Nest.
18 Ý kiến của anh không thật sự có vẻ gì là có cảm giác nghệ thuật cả! Nghệ thuật với chả cảm giác nghệ thuật! Anh sẵn sàng ném chúng làm thức ăn cho bọn kền kền hói đầu! Anh thì anh yêu cái tiếng đó, anh không thể bỏ nó được.
19 CHƯƠNG 13 Sáng hôm đó, sau khi chở hai cô con gái đến trường, tôi đế bể bơi và như thường lệ, bơi hai nghìn mét. Tôi tưởng tượng mình là một con cá. Đơn giản là một con cá, không cần suy nghĩ đến điều gì nữa.
20 CHƯƠNG 14 Shimamoto-san mặc một cái váy trắng vô cùng đơn giản, và khoác một cái áo vest màu xanh nước biển, cổ cài một cái ghim nhỏ bằng bạc hình con cá.