1 Ai chịu ở bên người quá cố, Tận tình thu xếp các quyền lợi, Cẩn thận lắng nghe từng vấn đề, và tưới cây xanh cho bọn họ? Các bạn coi chừng tôi đó nha! Một thân một mình, thất vọng toàn tập, tôi là một cô nàng có đời sống tình cảm không được bình thường cho lắm, còn phải nói! Ai mà biết được kỳ trăng tròn sắp tới trong đầu tôi sẽ nghĩ ra chuyện gì? Chắc các bạn cũng từng đọc Stephen King rồi ha? Thì đây, tôi đang ngồi trước mộ đức ông chồng, trên một băng ghế nghĩa trang màu xanh ve chai đã được mài nhẵn bởi biết bao thế hệ bàn tọa, để trút mọi nỗi niềm vào tấm đá lát mộ của anh ta.
2 Khỉ thật, tôi không tài nào ưa nổi cô nàng đó, thật sự tôi không thể ưa nổi cô ta! Làm sao mà lúc nào cô ta cũng ngồi đó kia chứ? Tôi có thói quen ngồi một lúc trên băng ghế sau khi chăm sóc mộ phần, để ngẫm nghĩ đôi chút.
3 Đương nhiên vết thương nào rồi cũng sẽ khép lại, đồng hồ nào rồi cũng phải lên dây (sau khi đã chán dừng mãi một chỗ) Nơi chững cái chi cụt, cơn đau ma trỗi dậy Ngày hôm nay đã diễn ra một việc không ngờ.
4 Tôi rất chậm lụt khoản kế toán. Tôi có cảm tưởng mọi thứ đang hỏng bét, và tự hỏi liệu có phải vì thế mà tôi cứ lần lữa không chịu tấn công vào đống hóa đơn chứng từ.
5 Ngày lại ngày mặt đối mặt với những chiếc gương rạn và mấy con mụ phạt xe hả hê. Đọc lại những câu viết trong quyển sổ màu xanh mùa thu năm nay, tôi tự nhủ có lẽ mình hơi bị trầm cảm, theo đúng nghĩa khoa học của từ này.
6 Một cuộc sống cô độc, không gia đình hay con cái, cảm giác của nó càng đau khổ hơn khi người ta là nông dân, với một vài hécta đất trồng cộng thêm một mảnh rừng.
7 Đồng hồ tính giờ đậu xe Hạn dùng báo ngày sử dụng Hạn chót đòi ta thanh toán Di căn xã hội là đây Tôi trải qua một giai đoạn không muốn đi thăm mộ Ӧrjan.
8 Tôi là một gã thất bại vô đối, thật đấy. Thất Bại Cấp Quốc Gia. Rồi đây tôi sẽ được tẩm ướp và trưng bày ở bảo tàng Skansen bên cạnh những hiện vật khác.
9 Em mơ mùi hoa táo Anh gùi quả trên vai Anh và em ai biết Quả kia có nghĩa gì? - Với cô, mọi chuyện sẽ ổn thôi. – Liliane nói bằng giọng mỉa mai. Liliane là đồng nghiệp của tôi ở thư viện.
10 Việc cày ải mùa thu đã chấm dứt. Tôi đã quyết định sẽ không làm lụng quá nhiều trong cánh rừng mùa đông năm nay, chỉ tỉa tót nhăng nhít mấy cành cây thôi.
11 Cả cuốn lịch trống trải Không ai hẹn đi chơi, Những ngày rằm trăng tỏ Ai hẹn thì xin mời Lúc đó tôi đang nói chuyện với một bé gái cứ nhất quyết cho rằng Bạch Tuyết là người ngu ngốc.
12 Tôi đã phải trả giá quá đắt. Tôi không nói về mấy món quà, không hề. Khi bước vào chuồng bò muộn giờ vắt sữa một tiếng rưỡi đồng hồ, lũ bò không tặng cho tôi món quà nào.
13 Chàng kỵ sĩ đã từng ngã ngựa Linh vật tổ cũng bị mọt xơi Máy hơi nước không ngừng cải tiến Chỉ mặt trời cứ thế muôn đời Vừa về đến nhà, tôi lột giày, nhảy lên ghế xa lông, tháo bức tranh sao chép của Kathe Kollwita mà Orjan quý còn hơn con ngươi mắt mình xuống.
14 Tôi không tìm được đôi tất sạch nào, máy bơm thì hỏng đồng nghĩa với việc không có nước nóng, và khi chạy đến cổng nghĩa trang, tôi nhận ra người mình bốc mùi chuồng bò.
15 Người hóa bồ câu trong tình yêu Linh dương, mèo, chim công mỹ miều Còn tôi, Run rẩy, ướt đẫm và trong suốt, Là con sứa nhỏ của chàng yêu? Ӧrjan và tôi đã từng cùng nhau đọc cuốn Những khoái cảm của tình yêu.
16 Tôi tạt qua hầm hầm tắm một lát, vì không muốn để mùi chuồng bò theo mình vào trong nhà. Đã lâu rồi tôi không còn dùng phòng tắm dưới hầm, vì nói thật tình, tôi chưa bao giờ làm vệ sinh nó một cách kỹ lưỡng.
17 Giày êm, la bàn tốt Liệu có ích gì chăng Nếu em còn chẳng biết Cầm bản đồ đúng chiều? Tôi được đánh thức bởi Benny. Anh đang ngồi bên mép giường, cố thắt bím cho chỗ tóc mỏng dính và thẳng tưng của tôi.
18 Tôi nhận ra ngay có chuyện không ổn, tôi có ngu đâu. Khi tôi đưa cô ấy đi thăm trang trại, cô tỏ ra cũng quan tâm như thể tôi đang cố giải thích sự vận hành của ống tiêu hóa vậy.
19 Em ngồi nhấm nháp cô đơn Một phút yên lặng tan trên lưỡi mềm Riêng còn một chút quấy rầy Ấy là tia nắng một trời bụi vương Căn hộ của tôi trông ra một cái sân được quây kín bởi các khối nhà hai tầng.
20 Mỗi lần tôi vớ chiếc điện thoại để gọi cho cố ấy, tôi đều áp ống nghe vào tai cho đến khi không còn tín hiệu chờ. Cô ấy đã nói là bị sốc văn hóa, và cần được ở một mình.