1 Mồng 4 tháng 5, hôm sau đã là đoan ngọ, diễm dương treo cao, bầu trời quang đãng, khôngcó một gợn mây, cũng không có một cơn gió nhẹ nào, thời tiết có chút nóng bức.
2 Lời của Trầm Thiên Thu vừa mới nói ra, nhất thời tất cả mọi người trong hỉ đường, ai nấyđều trợn mắt há hốc mồm. Lát sau, Bạch Thông hồi phục tinh thần trước cười nói: ―Cậu nói cậu là Trầm Thiên thu?Khuôn mặt này của cậu tôi quen biết, rõ ràng cậu là Tần Thiên Thời, sao có thể là TrầmThiên Thu được? Hiền tế, đừng nói đùa thế chứ.
3 Đến chiều tối, ráng chiều nơi chân trời đẹp tới lạ thường. Hôm nay là tết Đoan Ngọ, Vọng Vân trại cũng không ngoại lệ gói không ít bánh chưng, đámtrẻ con trong trại đều được Bạch Thông cùng Đại Phúc, Đại Quý và Trân Châu dẫn xuống núixem bơi thuyền rồng, vẫn chưa trở về.
4 Hai người đến dưới Hắc Hổ sơn, chỉ thấy thi thể nằm la liệt dưới đất, có huynh đệ của VọngVân trại, cũng có nhân mã của đối phương. Người ở trong Vọng Vân trại vẫn chưa ngã xuống, còn đang giao chiến thì chỉ còn sót lạiBạch Thông, Hồng Bình Thọ cùng với năm, sáu huynh đệ, mà giờ phút này đối thủ vẫn còntới hai mươi mấy người.
5 Cuối cùng cũng tới. Giang hồ đồn rằng, Bách Độc cốc xung quanh tràn ngập khói độc, trong khói độc, có một loạichướng khí có thể gây chết người, nghe nói người trúng phải chướng khí này, nhẹ thì điênđiên khùng khùng thần trí bất minh, nặng thì thất khiếu chảy máu mà chết.
6 Hôm sau, Bạch Tiểu Mộc đã tìm hiểu sơ lược về Bách Độc cốc. Bách Độc cốc này lúc trước gọi là Phượng Tê cốc, tương truyền từ thời viễn cổ, đây từng lànơi phượng hoàng sinh sống, sau bởi vì Bách Độc lão nhân biến nơi này thành chỗ ở, thế lànơi này dần dần được gọi là Bách Độc cốc.
7 Hôm sau trước khi Tần Thiên Thời rời khỏi, chuẩn bị muốn đến cáo từ với đại ca, đi đến venhồ, lại thấy hắn và Bạch Tiểu Mộc đang ngồi trên một con thuyền nhỏ, thần thái hai người cósự thân mật không nói lên được.
8 ―Trầm Thiên Thu, Trầm Thiên Thu, ông nội ngươi đến rồi dây, còn không mau ra nghênhđón. Vừa vào đến Bách Độc cốc, Ngọc Như Ý liền cất cao giọng mà gọi, đợi hồi lâu, khôngthấy có ai đi ra, y liền tìm từng phòng từng phòng trong căn nhà ở ven hồ, cuối cùng đi đếnvườn thuốc ở hậu phương, thấy Trầm Thiên Thu đang đứng trước ruộng Thần thảo.
9 Nhẹ vén tay áo lên, nhìn hai cánh tay đều đầy rẫy vết thương, không còn chỗ nào để cắt nữa,Bạch Tiểu Mộc vén tiết khố, cầm lấy dao găm, dùng dao cắt một nhát trên đùi.
10 Vô Tâm Hiên nằm trên đỉnh Phi Nhạn, trong Hiên gieo trồng đủ loại dược thảo quý giá,quanh năm tràn ngập mùi dược thảo. Ngoài Hiên thiết lập đủ mọi cơ quan, nếu chưa thông báo mà đã tự tiện xông vào, không phảibị nhốt ở trong cơ quan, thì là chết dưới cạm bẫy.
11 Ba tháng sau, cuối cùng Bạch Tiểu Mộc cũng điều dưỡng xong, cùng Trầm Thiên Thu rờikhỏi Vô Tâm Hiên, trở về Bách Độc cốc. Vì để phòng ngừa chuyện cũ tái diễn, cho nên trên đường đi, Bạch Tiểu Mộc đưa cho hắnmột tờ giấy.