1 Khi gặp họ, là trên con phố ngựa xe như nước.
Cô gái đó thực sự rất xinh đẹp, khoác tay anh đứng ở đầu phố, hai người thì thầm thân mật như đôi thiên nga gắn bó keo sơn.
2 Hôm sau, Mặc Tô dùng tốc độ như vòi rồng quét qua, rời khỏi chung cư của anh. Lúc đó cô đau lòng, tuyệt vọng hơn tưởng tượng, cô muốn trốn thoát tất cả, xách hành lý bỏ đi đến một nơi thật xa, ca hát, lang thang, ngắm hoa, ngắm biển.
3 Cạnh sân bay có một quán ăn rất lãng mạn, trang trí tông màu vàng cam, bối cảnh theo phong cách điền viên, vô cùng bắt mắt khi đứng cạnh một siêu thị lớn gần sân bay.
4 Mặc Tô trừng nhìn con chó lớn nằm ngủ thản nhiên, ức chế vì rõ ràng cô ghét cái tên họ Viên kia như thế, mà tại sao còn phải thay anh ta tiếp tục nuôi con chó này chứ.
5 Lúc ra ngoài mới biết trời đang mưa, Mặc Tô che dù, vội vã vẫy taxi chạy đến nơi tổ chức hội nghị.
Hơi lạnh trong xe dường như cũng không thể thổi bay nỗi phiền muộn trong lòng cô, là phụ nữ, cô không tài nào máu lạnh tàn nhẫn được, trong lòng cảnh cáo bản thân một trăm lần rằng đừng nhớ đến tên họ Viên kia nữa, nhưng từ lúc bò dậy khỏi giường, cô lại không nhịn được ngứa tay, chạy đến cửa sổ nhìn xuống dưới, kết quả bên dưới trống trải không một bóng người, cũng khiến cho sự mong mỏi của cô bay biến mất.
6 Cô từng nhìn thấy người đàn ông đó, ở sân bay hôm qua, cô còn lén chụp hình bóng lưng của anh.
Tổng giám đốc ANI chính là anh ấy? Có cần trùng hợp thế không?
"Chị Tô, hội nghị bắt đầu rồi, đến đây ngồi đi.
7 "Muốn về thì tự anh về đi, bây giờ tôi phải làm việc. "
"Mặc Mặc. . . "
Cô thề, cô thực sự rất ghét chuyện sau khi chia tay, anh ta còn dùng cách thức luôn khiến cô mềm lòng mà gọi tên cô thế này.
8 Không khí ngưng đọng lại.
Tiểu Vương nhìn thấy cảnh này sợ tới mức suýt thì nghẹt thở, vội vàng chạy đến chỗ Mặc Tô, quan sát cô thật tỉ mỉ: "Chị Tô chị không sao chứ, hả?"
Hà Niệm Sâm nhìn qua cửa xe, đôi mắt đen nhìn cô gái bỗng dưng lao ra, làn mưa nhòa nhạt đổ xuống mái tóc ngắn của cô, phát ra ánh sáng lấp lánh, trông rất đáng thương.
9 Cô tự biết người đàn ông này nói một là một, hai là hai, mình chẳng còn cơ hội nào nữa, nên cũng đành im lặng. Cửa xe mở ra, cô và Tiểu Vương xuống xe, thê thảm như thể bị người ta quét ra khỏi nhà, trong lòng cực kỳ khó chịu.
10 Tiểu Vương lặng lẽ theo sau Mặc Tô, không dám nói gì. Gần đây chuyện chị Tô chia tay luật sư Viên đã đồn khắp nơi trong công ty, không ngờ đôi giai nhân mà mọi người đều hâm mộ và chúc phúc cuối cùng vẫn chia tay vì một bên phản bội.
11 Viên Mộ Tây nhìn dáng vẻ thê thảm của Mặc Tô, đã là nhiệt độ mùa thu rồi mà cô lại dầm mưa ướt thế này, cho dù đưa áo khoác cho cô thì Viên Mộ Tây vẫn nhíu mày không thôi.
12 Lúc thang máy chạy lên, hai người đều im lặng, Mặc Tô lặng thinh theo sau Viên Mộ Tây, nhìn anh quẹt thẻ vào cửa.
Phòng khách vẫn như xưa, không chút thay đổi, Mặc Tô mới nhìn đã thấy bộ salon lớn sang trọng màu xám.
13 Anh ta lúc nào cũng thế, biết điểm yếu của cô. Mỗi lần cô tức giận, anh ta chỉ cần giả vờ tội nghiệp, nói những câu van nài, trái tim cô sẽ như bị thứ gì đó sưởi ấm, sau đó mềm nhũn ra.
14 Định thoát khỏi họ thì, "Mặc Tô", lại bị anh ta gọi lại.
Cô quay đầu, nở nụ cười với anh ta: "À còn nữa, luật sư Viên, trong phòng anh có vài thứ đã cũ rồi.
15 "Dao Dao, năm nay cậu bao tuổi?" Đặt ly bia xuống, Mặc Tô bỗng lên tiếng hỏi.
"Này cô, có cần hỏi câu ngốc vậy không? Tớ là bạn học bao năm của cậu, mà cậu không biết tớ bao tuổi à?"
"Đã ba mươi chưa?"
".
16 16. Cô gái xinh đẹp chỉ để chơi đùa, anh ta sẽ không ngốc tới mức có tình cảm thật
Nhưng cô làm sao có cách nào đưa Mặc Tô về nhà?
Trong xe yên tĩnh, tỏa ra một vẻ dịu dàng, an nhiên, sofa bằng da thật bên dưới khiến người ta nằm xuống là không muốn dậy nữa, khung cảnh này quá ư thoải mái, đến mức người ta không muốn dậy nữa.
17 Nhưng thực tế thì nếu quá yêu một người, làm sao có thể chịu đựng sự phản bội của anh ta?
Mặc Tô dần nguội lạnh. Đàn ông đều như thế sao? Tưởng mình yêu anh ta thì có thể tùy nghi làm mọi thứ, tưởng rằng dù làm bao chuyện sai trái, chỉ cần ngọt ngào hoặc bá đạo một chút, phụ nữ sẽ quay lại, giả vờ xem như chẳng có gì xảy ra?
Cô thừa nhận trước đây có lẽ vẫn còn chút ảo tưởng về Viên Mộ Tây, nhưng khi cô rời khỏi nhà anh ta mà anh ta không đuổi theo, đã khiến cô hoàn toàn tuyệt vọng rồi.
18 "Em không thể. " Viên Mộ Tây nói chắc nịch.
Mặc Tô cười khẽ, đến trước mặt anh ta, khinh bỉ đưa ngón tay ra cởi nút áo sơ mi của anh ta, chậm rãi vẽ vòng tròn trên lồng ngực, cười hỏi: "Tại sao không thể? Anh nói tôi không quyến rũ, hay là không có gan?"
"Ngoài anh ra, em không thể yêu bất cứ ai.
19 Đầu óc Mặc Tô hoàn toàn rối loạn, mãi sau mới hỏi: "Sao anh lại ở đây?"
"Phải là tôi hỏi cô chứ?" Hà Niệm Sâm nhướn mày, "Sao luật sư Đổng và bạn trai cãi nhau lại cứ chọn đúng chiếc xe của tôi?"
Mặc Tô vô thức nhìn sang mới thấy chiếc xe anh đang dựa vào, không phải chứ? Chiếc Benz sang chảnh lại thêm biển số giới hạn 6666, ban nãy sao cô không chú ý?
"Thật ngại quá, làm phiền chiếc xe sang, bây giờ tôi đi ngay đây.
20 Mặc Tô giương đôi mắt đỏ hoe sưng húp lên nhìn anh, miệng hơi há ra, mãi không khép lại được.
Người đàn ông này đã từng xuất hiện trên tạp chí kinh tế nổi tiếng quốc tế, vẻ mặt lúc nào cũng nghiêm túc lạnh lùng, ít khi nói cười.