21 Sau khi thay y phục chỉnh tề, Mộng Hàm Yên trông hoàn toàn khác trước.
Tiểu nha đầu nhếch nhác vừa nãy giờ đây xinh xắn sạch sẽ giống như một búp bê.
22
23 - Ồ? Công chúa Nguyệt tộc hòa thân còn mang theo muội muội bồi giá (1)?
(1) Bồi giá: thời xưa khi một người con gái có địa vị thân phận đi lấy chồng thường hay mang theo thị nữ hoặc tỷ muội để làm thiếp cho chồng, những cô gái gả kèm như vậy gọi là bồi giá.
24 - Chuyện này?
Thiên Ca nhìn về phía Mộng Hàm Yên, tuy nàng còn nhỏ tuổi nhưng vừa rồi nàng bênh vực lẽ phải cho Nguyệt Thiển Mi, không sợ hãi cường quyền khiến hắn cảm thấy đáng tin cậy.
25 Mộng Hàm Yên đút Nguyệt Thiển Mi uống thuốc xong, thấy sắc mặt nàng ấy tốt lên nhiều, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn nở nụ cười.
- Nơi này có huynh chăm sóc, muội có thể ăn chút gì đó rồi tùy tiện đi dạo ở Trường Ca Điện.
26 - Vậy ta cảm thấy vô cùng vinh hạnh! Có thể trở thành một cái đệm dày!
Nam tử trích tiên đứng dậy, tao nhã vỗ tuyết đọng trên người, khôi phục dáng vẻ tiêu sái không nhiễm bụi trần.
27 Hai người vào thư phòng, những bức tranh chữ, tranh thủy mặc tươi mát thanh nhã treo trong phòng, Mai Hàn Sênh đang ngồi trước bàn đọc sách, tay cầm quyển sách.
28 - Yên nhi, ở đây chúng ta lạ nước lạ cái, không nên xích mích với họ!
Nguyệt Thiển Mi nghe họ nói thì cắn cắn đôi môi đỏ, nhịn xuống.
Chuyện nhỏ không nhịn sẽ hỏng chuyện lớn!
Nàng không muốn vì mấy câu nói đó mà rước lấy phiền toái vô tận.
29 - Tại sao?
Nguyệt Thiển Mi không hiểu nhìn Mộng Hàm Yên, nàng lớn tuổi hơn muội ấy nhưng lại không hiểu biết nhiều bằng muội ấy.
- Vì vẫn chưa kiểm tra bát đũa! Thức ăn không có vấn đề không có nghĩa là an toàn.
30 Mộng Hàm Yên vừa rời khỏi Thủy Nguyệt Cung không bao xa thì thấy Thiên Vũ đế quân Mặc Cẩn Tà cưỡi dị thú lao vùn vụt ngang qua.
Nàng vội vàng cúi đầu, đứng vào một góc, sợ bị nhận ra.
31 - Chuyện này đâu thể trách Tú Xuân! Tú Xuân là hòn ngọc quý trên tay chúng ta, chúng ta sao có thể đẩy con bé vào hố lửa? Ai mà không biết gả cho Quỷ vương sẽ chết không toàn thây chứ!
Trang chủ phu nhân Chung thị nói, vô cùng dung túng nữ nhi Tô Tú Xuân.
32 Sau trận tuyết lớn, bầu trời đêm vô cùng trong trẻo, một vầng trăng sáng treo cao giữa trời.
Đỉnh núi Liên Anh Sơn cũng mọc đầy cây anh đào, có điều hoa anh đào ở đây là màu tím mộng mơ.
33 - Tiểu nha đầu yếu ớt quá!
Mặc Cẩn Tà dựa vào vách đá, chăm chú nhìn gương mặt tái nhợt của nàng, cảm giác như nàng có thể tắt thở bất cứ lúc nào.
Người bên cạnh hắn đều là nam nhi mạnh mẽ, ai nấy đều cứng cỏi bền chắc như sắt đá.
34 Mộng Hàm Yên đứng dậy, nhờ ánh sáng của Mộng Hồn Liên trong Cửu Thiên Băng Tuyền, nàng thấy sau lưng hắn bị thương.
- Sao ngài bị thương nặng thế này?
Nàng nhìn thấy vết thương rất sâu thì trái tim run rẩy dữ dội.
35 - Hừ! Đừng trút oán khí của đệ lên người ta! Đó là quyết định của lão tổ chứ không phải lựa chọn của bổn vương. Đệ tưởng biết càng nhiều bí mật thì sẽ càng vui vẻ sao?
Quỷ vương lạnh lùng nói, mặt nạ phượng hoàng che phủ khiến người ta không nhìn thấy vẻ mặt hắn.
36 - Nguyệt tỷ tỷ, muội không cần huấn luyện lễ nghi cung đình chứ?
Mộng Hàm Yên nói, nghĩ đến chuyện huấn luyện lễ nghi cung đình gì đó là nàng lại thấy đau đầu.
37 - Diên nhi, còn ai chưa ra?
Tử Cung ma ma đã lớn tuổi, rất yêu thương cô cháu gái Tử Cung Diên này, thấy cháu gái vào cung, bà đương nhiên sẽ chiếu cố nhiều.
38 - Cô nương đợi một lát!
Thủ vệ ở cổng nghe nàng biết Lạc Xuyên, biết nàng hẳn là rất thân với Cầm hầu, cho nên hắn vào trong mời Lạc Xuyên ra.
Lạc Xuyên vốn đang khó hiểu là ai tìm mình, khi thấy Mộng Hàm Yên thì nhớ ra ngay.
39 Bạch mã phi như bay không trở ngại trên đường trong cung, ai dám ngăn cản Quỷ vương điện hạ?
Quỷ vương mang Mộng Hàm Yên băng qua một cánh rừng hoa đọng tuyết, trước mắt xuất hiện một tòa lầu cao.
40 - Tiểu tiện nhân kia lại dám cả gan làm loạn, ngang nhiên đánh vào mặt ta!
Tử Cung ma ma tỉnh lại, ngồi trên giường, nhìn Tử Cung Diên đang trông coi bên cạnh, những người khác đều đã lui ra.