1 Chương 1 : Lưu manh , ngươi đang nhìn cái gì ? Tương truyền thượng cổ thần giám , là do cổ thánh nhân Phục Hi , mẹ của vạn vật Nữ Oa , hợp cửu châu chi năng sĩ , tứ hải kỳ nhân , hái nhật nguyệt chi tinh , tụ hợp tinh hoa của trời đất , dùng tủy sống Bàn Cổ , dùng máu Phục Hi , hóa hết chín chín tám mươi mốt ngày tạo thành ba bản kỳ thư – Thiên thư , địa thư và nhân thư , mà nghe nói nhân thư thì được để lại trên nhân gian.
2 Chương 5 : Hơi thở ma quỷ ( nhất ) Nới lỏng cảnh giác , để Hòa Thái nhích tới gần mình , trên người Hân Vũ khắp nơi đều có vết thương lớn nhỏ , trong đó trên vai là tổn thương nghiêm trọng nhất , đây là do ác ma kia khi cường bạo cắn nàng , còn lại đều là dấu hôn xanh tím , Hân Vũ nhìn thấy cơ thể mình bị tàn phá, trong lòng có một xúc động muốn giết chết hắn , nhưng ác ma kia rốt cuộc là ai? Đột nhiên nàng nhớ lại Hòa Thái nói một câu, vừa rồi nàng không để trong lòng , bây giờ lại suy ngẫm thận trọng lại, chẳng lẽ ác ma kia chính là quốc vương ở Phong Thành quốc này ? Hòa Thái nói nàng được Vương thượng mang về, ác ma kia tự xưng là “cô”, thời cổ quân vương không phải tự xưng như vậy sao? Nơi này chính là quốc gia cổ Phong Thành mà ông nội nói , nhân thư chính là được lấy ra khi khai quật lăng mộ hoàng gia Phong Thành quốc , cho nên nhân thư nhất định ở trong tòa vương cung này.
3 Chương 9 : Trốn chạy (nhất) “Ngươi …. !Hừ Ta sẽ có biện pháp khiến ngươi hoàn toàn khuất phục!” Dứt lời , hạ thân dùng sức thẳng tiến một cái , Hân Vũ lập tức cau chặt mày , hăn căn bản không hề rời khỏi thân thể của nàng , ở trong u cốc của nàng nghỉ ngơi , như thể khí lực hắn dùng không hết , tinh lực dư thừa , một khắc cũng không ngừng trừu đưa va chạm.
4 Chương 13 Lăng mộ kinh hồn (nhị) Hân Vũ mơ mơ màng màng ngủ , hình như nghe được có tiếng vang truyền về phía nàng , mở đôi mắt còn ngái ngủ sau đó lập tức ngồi dậy , trước đó không lâu vẫn có thể nhờ ánh trăng thấy rõ kết cấu trong phòng , nhưng sao trước mắt giờ chỉ thấy một mảng tối đen kịt chứ ? Hơn nữa nàng cảm thấy nơi này lạnh quá , tựa như có từng cơn gió lạnh bao quanh nàng! Đột nhiên Hân Vũ cảm thấy một hơi lạnh sau gáy , giống như có người thổi gió lạnh ở phía sau nàng , Trời ạ ! Nơi này toàn bộ đều tối om , sẽ không phải thật sự có thứ gì bẩn thỉu sau lưng nàng chứ ? Nhất thời sợ tới mức lông tơ toàn thân nàng dựng đứng lên , dùng sức kêu lên một tiếng : “—— Cứu mạng a !!!” “Tiếng từ trước truyền tới , đúng là thanh âm nữ nhân , nhất định là người chúng ta muốn tìm!” Long Trạch khẳng định nói với vài huynh đệ phía sau , nếu bọn họ có thể nghe thấy , những người khác nhất định cũng có thể nghe được , mọi người chắc là đều hướng về phía này rồi.
5 Chương 17 : Lăng mộ kinh hồn (lục) Hai người bọn họ ở trong mộ thật mặc sức mây mưa triền miên , mà đối diện chính là quan tài của hoàng thái hậu, còn có một nhóm người ở bên ngoài chỉ cách bọn họ một bức tường , ép chế cảm giác nhục nhã giống như ngũ lôi oánh đỉnh lại , chôn sâu hai má vào cổ hắn , không muốn để hắn nhìn thấy được biểu tình lúc này của nàng.
6 Chương 21 : Kể lại tình hình. Trong lúc mơ mơ màng màng , hình như nàng nghe thấy rất nhiều tiếng bước chân , nhưng vừa nghĩa tới ngàn vạn xác chết kia , nàng liền hoảng sợ đến mức tự làm bản thân tiếp tục mê man , thẳng đến khi bụng đói kêu lên , nàng mới từ từ mở đôi mắt ngái ngủ.
7 Chương 25 : Ôn nhu triền miên “Đau … Ngươi nhẹ chút được không ?” Hân Vũ biết hắn là nam nhân ăn mềm không ăn cứng , hi vọng mềm mại có thể làm cho hắn có chút ôn nhu với mình.
8 Chương 29 : Nữ nhân cao ngạo “Mấy thứ này ngươi tùy tiện tìm chỗ nào để đi , nhưng mà các nàng tại sao phải tặng ta nhiều đồ vật như vậy , chẳng lẽ cũng là bởi vì chuyện hôm qua sao ?” Những nữ nhân này thật sự là ăn no không có chuyện gì làm, nhưng lại rất chịu khó học hỏi nịnh hót.
9 Chương 33 Ôn nhu kỳ lạ “Ngươi tỉnh lại đi , bổn tiểu thư mới không lạ gì kiểu thương xót của ngươi , đem cái trò này đưa cho Cẩm quý phi của ngươi đi !” Hân Vũ ở trong lòng hắn giãy dụa muốn rời đi , không thể tin tưởng lời ngon tiếng ngọt của nam nhân , nhất là loại nam nhân giống như hắn.
10 Chương 37 : Nàng phải cho ta ăn no Hai mắt Lam Cẩm Nhi đỏ ngầu rời khỏi Vân Yên các , nếu còn ở đây một lúc nữa , nàng rất sợ mình sẽ không khống chế nổi tâm tình của mình , ma ma bên người cùng cung nữ thấy chủ tử đi rồi , cũng xám xịt đi theo phía sau , xem ra chủ tử các nàng đã bị thất sủng rồi.
11 Chương 41 : Điều kiện của ác ma Hình Ngạo Thiên hừ lạnh một tiếng , sau đó hướng về phía ngoài cửa ra một mệnh lệnh lạnh như văng : “Đi bắt Hòa Thái lại , đưa đến quân doanh cho quân lính dùng.
12 Chương 45 : Tiên trong tranh Có lẽ là vừa rồi chạy trốn quá mệt mỏi , quay trở lại trên giường , khiến cho nàng ngủ rất nhanh , cửa sổ bên trong phòng đều không có đóng , gió lạnh thổi từng trận vào phòng , chăm đệm chẳng biết từ lúc nào đã bị nàng đá xuống giường , khiến toàn thân nàng cảm thấy lành lạnh , tay nhỏ bé bất giác xoa xoa lên người , tìm kiếm nguồn nhiệt thường ngày.
13 Chương 49 : Kế hoạch chạy trốn. Hình Ngạo Thiên uống hơi say đi vào Vân Yên các , nhìn thấy Hân Vũ đã ngủ , cũng không quấy rầy nàng , chỉ im lặng nằm bên cạnh nàng , ôm nàng thật chặt đi vào giấc ngủ.
14 Chương 53 : Thời gian còn sót lại “Hân Vũ , Hân Vũ … Chúng ta không nghĩ , không suy nghĩ gì hết được không ?” Âu Dương Tề thấy bộ dạng nàng thống khổ như thế , cũng đau lòng ôm chặt lấy nàng.
15 Chương 57 : Trừng phạt tàn khốc (nhất) Sắc mặt Hân Vũ cứng đờ , kích động lớn tiếng hỏi hắn : ‘Ngươi làm gì với bọn họ rồi , vì sao ngươi dụng hình với bọn họ ? Ngươi là một ác ma , ác ma , bọn họ làm gì sai , vì sao ngươi phải đối với bọn họ như vậy ?” “Sai là sai ở chỗ chủ tử của bọn chúng là ngươi , là ngươi hại bọn chúng chịu hình phạt , ta đã cảnh cáo ngươi từ trước , đừng có tìm cách trốn , cũng đừng thử độ kiên nhẫn của ta , chính là ngươi rất giỏi tất cả đều làm được , vậy cũng đừng trách ta lòng dạ ác độc !” Hai mắt vằn đỏ nhìn khuôn mặt lo lắng của nàng , vì sao nàng lại đi lo lắng cho những người không hề liên quan đến mình , thậm chí vì những người đó , tình nguyện liều chết trở về.
16 Chương 61 : Trừng phạt tàn khốc (ngũ) Hình Ngạo Thiên ngừng lại , nắm người của nàng ,nâng khuôn măt nhỏ nhắn của nàng lên , khóe miệng đã thấm máu tươi , trong đôi mắt đỏ rực hiện lên một tia đau lòng , ngón tay lau qua vết máu đỏ tươi : “Muốn kêu thì kêu , cần gì phải ngược đãi chính mình như vậy.
17 Chương 65 : Nhân vật quan trọng Yên lặng nhìn dấu vết xấu xí , đột nhiên trong đầu hiện lên một hình ảnh quen thuộc , ngày ấy khi bọn họ gặp nhau , nàng dám cả gan đánh hắn một bạt tai , tức giận đến mức hắn thề cho nàng một bài học khó quên , hai thân thể chặt chẽ kết hợp cùng một chỗ , nam nhân ôm lấy nữ nhân trước người , đột nhiên ở trên vai nàng cắn mạnh xuống ! Ấn đường Hình Ngạo Thiên đột nhiên khẽ động , chẳng lẽ dấu tích này là chính hắn lưu lại trên người nàng , nhìn sắc thái của dấu vết này , đích thật là vết thương cũ đã được một thời gian.
18 Chương 69 : Vết bớt hình trăng khuyết Hân Vũ đặt mông ngồi vào trong nước thuốc , hơi nước nóng lượn lờ bay lên , luẩn quẩn bên trong phòng. Mộ Nguyệt cầm một bình sứ tới gần nàng , đem bột phấn trong bình đổ vào từ cạnh thùng.
19 Chương 72 : Ác ma đột kích Hình Ngạo Thiên đứng ở trước cửa phòng , chờ Mộ Nguyệt vừa rời đi , hắn liền đẩy cửa đi vào , Hân Vũ nghe tiếng cửa đẩy vào từ bên ngoài , còn tưởng rằng là bà ngoại lại vào khuyên nàng , dứt khoát vùi mình vào trong chăn , tránh khỏi sự lải nhải của bà ! Đi bước một tới gần nàng , nhìn thấy đệm chăn dựng lên cao ngất trên giường , Hình Ngạo Thiên ngồi ở mép giường , cởi áo ngoài và giày ra , bàn tay to dùng sức kéo một cái đã xốc đệm chăn lên , chính hắn cũng thuận thế nằm thẳng trên giường , cánh tay bao quanh người trong mộng , ôm chặt vào trong lòng.
20 Chương 74 : Nhân gian tiên cảnh “Ta mệt lắm rồi , không có bản lĩnh thảo luận chuyện đó với ngươi , tự ngươi suy nghĩ đi !” Nhắm hai mắt lại , đem khuôn mặt của hắn ngăn trở bên ngoài , vừa rồi kích tính một phen , quả thật nàng cũng cảm thấy mệt mỏi.