61
- Tối nay mấy giờ chị đi?
- Tầm 6 giờ!
- Đi sớm thế? Chị đã đỡ mệt chưa?
- Đỡ rồi! Chị còn cảm thấy sảng khoái là đằng khác!
- Công nhận tối qua chị xinh thật đấy! Mà em thấy chị và cái chị cao cao gầy gầy hay đi sau chị ý, khuôn mặt của 2 người trang điểm rất khác so với mấy chị người mẫu kia!
- À! Đó là chị Ngân – người cùng tổ chị! Chị và chị ấy được người khác trang điểm riêng cho đấy! Víp chưa?- Vy nháy mắt.
62
- Từ hôm qua đến nay con sao vậy?
- Con lo quá mẹ ơi! Không biết Huyền Anh sao rồi? Cả tối qua con chạy đi tìm nhưng không thấy cậu ấy đâu!
- Có lẽ bạn ấy về nhà rồi! Có thể có việc bận mà con!
- Con cũng nghĩ thế! Vậy nên hôm qua con mới về nhà luôn! Nhưng con vẫn lo lắm!
- Lo gì con? Nếu có gì thì chị gái của Huyền Anh đã gọi điện hỏi con rồi mà! Không gọi nghĩa là Huyền Anh đang ở nhà rồi!
- … Có lẽ thế!
- Hôm nay là chủ nhật, mẹ muốn nấu 1 bữa thật ngon! Bây giờ con đi chợ với mẹ nha!
- Vâng!- Trang thở dài.
63
- Cậu biết bà ấy à?
- Không!
- Vậy tại sao bà ấy lại nói cô gái ngày hôm qua là như thế nào?
- À! Đó chính là người mà tớ đụng phải tối hôm qua!
- Vậy á! Là bà ta hả? Hay quá! Đang định tìm để trả thù thì lại tự dẫn xác đến!- Huyền Anh xắn tay áo, hùng hổ đi ra ngoài
- Ấy ấy! Cậu làm gì vậy?- Trang giữ tay Huyền Anh.
64
- Sao cậu có vẻ buồn thế hả Huyền Anh?
- …
- Này!
- …
- Huyền Anh!
- Hả?- Huyền Anh ngơ ngác quay sang nhìn Trang.
65
- Sau đây tôi xin hát bài “As long as you love me” của Justin Bieber!
“We’re under pressure
Seven billion people in the world trying to fit in
Keep it together
Smile on your face even though your heart is frowning
But hey now, you know, girl
We both know it’s a cruel world
But I will take my chances.
66
- Tôi đưa cô về nhà nhé!
- Thôi! Tôi đi xe buýt về là được rồi!
- Cô có biết bây giờ là mấy giờ rồi không?
- 11 giờ! Thì sao?
- Giờ này không có xe buýt đâu!
- …
- Tôi sẽ đưa cô về tận nhà! Giờ này con gái không nên ở ngoài đường 1 mình!
- Đi cùng anh còn nguy hiểm hơn cả ra ngoài đường 1 mình vào đêm khuya đấy!
- Vậy á? Tôi không nghĩ thế đâu! – Anh ghé sát vào tai cô – Ít ra tôi còn nhẹ tay hơn bọn bắt cóc đấy!
Vy rùng mình lùi ra đằng sau.
67
“Chết tiệt! Ai gửi cái này cho mình nhỉ? Mình có gây thù oán cho ai đâu?”
- Huyền Anh!- Trang nhảy chân sáo vào lớp.
Cô vội đút mẩu giấy vào túi quần.
68
Reng reng…
- Thôi tớ về trước đây! Bái bai nhé! Tớ phải đi ngay kẻo hết hàng!
- Ừ! Chào cậu nhé!
- Đi theo anh!- Duy cầm tay Huyền Anh.
69
Huyền Anh tỉnh dậy, trước mặt cô là 1 nơi ẩm ướt, tối om, xung quanh toàn là mạng nhện phủ kín cả căn phòng.
Cô không thể cử động được vì đang bị trói.
70
Huyền Anh giật mình quay sang, đó là bà Tuyết, bà đang mỉm cười nhìn cô.
- Cháu… cháu chào bác ạ!- Trang rụt rè.
- Ồ! Không phải ngại ngần gì đâu! Cháu vào đây đi! Giúp ta nấu vài món ăn cái!
- Vâng!
- Bác đang nấu món gì thế ạ?
- À! Ta chỉ nấu mấy món đơn giản thôi! Nó không thích ăn mấy món đắt tiền bên ngoài vì ti tỉ lần được người ta mời ra ngoài ăn nên nó ngán lắm rồi! Tính cách thằng này lạ thật đấy!
- Chà! May mắn là cháu cũng chỉ biết nấu những món ăn đơn giản chứ sơn hào hải vị thì cháu bó tay rồi!
- Vậy sao? Hay quá! Dạo này tay nghề của ta đang kém, ta cũng già rồi, việc ở công ty ta bận suốt, thời gian đâu ra để nấu nướng? Vậy thì từ nay cháu qua thường xuyên nhé?
- Vâng thưa bác! Cháu sẽ qua thường xuyên! Nhất định em ấy sẽ thích những món ăn mà cháu nấu!- Trang cười tít mắt.
71
- Này! Em có nghe thấy anh nói gì không đó?
- Anh… anh có đúng là… Duy Đạt không?
- Đúng! Chính là anh!
Trang mím môi nhìn anh.
72
- Phải có gì để mừng cho ngày hôm nay chứ nhỉ?- Đạt cười nham hiểm.
- Hả?
Đạt kéo Trang lại gần mình, anh hôn lên môi cô coi như minh chứng cho ngày hôm nay.
73
“Đã 10 giờ đêm rồi mà con bé Huyền Anh vẫn chưa về là sao nhỉ?”
Vy đi đi lại lại quanh nhà, trong lòng cô không ngừng lo lắng cho Huyền Anh.
74 Ads Trên cánh đồng hoa bồ công anh quen thuộc, 1 chàng trai đang cố gắng tìm kiếm 1 người con gái bằng tất cả sức lực của mình. Không gian rộng rãi tối tăm bị bao phủ bởi lớp sương mù dày đặc và lạnh lẽo của buổi đêm yên tĩnh cũng không thể ngăn cản anh tìm người con gái ấy.
75
- Nhìn mày thảm thương quá! Chậc chậc!- Dung lắc đầu.
Huyền Anh ngẩng đầu lên nhìn cô 1 cách khó khăn.
- Khổ chưa kìa! Nhìn cũng không thể làm nổi!
- Thôi! Nó phải ở đây suốt mấy tiếng đồng hồ là cũng khổ lắm rồi! Chúng mày khiêng nó ra đi kẻo nó đông cứng thành đá mất! Khổ thân lắm!- Dung ra lệnh cho những cô gái xung quanh.
76
Trang dừng lại để lấy sức. Cô đã chạy khá lâu rồi, chạy khắp trường mà chẳng tìm kiếm được cái gì.
Cô thở dài dựa lưng vào tường, ngẩng đầu lên.
77
- Xin anh! Xin anh tha cho em! Em sai rồi! Sẽ không có lần thứ 2 đâu ạ!
Anh lạnh lùng nhìn người con gái đang quỳ trước mặt mình.
Dung sợ hãi khi bắt gặp ánh mắt này của Duy, cô cúi mặt xuống.
78
- Đến bao giờ thì Trang mới tỉnh dậy ạ?
- Cái này… cũng không thể biết trước được vì đằng sau đầu của cô ấy bị chấn thương do bị tác động mạnh từ vật cứng, máu mất khá nhiều mà không kịp cầm sớm.
79
Cộc cộc cộc…
- Này!
- …
- Này!
- …
- Em bị điếc hả?- Đạt hét lên.
Trang giật bắn mình, cô quay ra thì thấy anh đang đứng ngoài, tay không ngừng đập cửa xe.
80
Trang rón rén bước vào trong nhà. Khi không thấy ai, cô mới chạy 1 mạch lên tầng.
- Con về rồi đấy à? Huyền Anh đã tỉnh lại chưa?
Trang mím môi, cô từ từ quay lại rồi mỉm cười với người phụ nữ đang đứng trước mặt mình.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Khoa Huyễn, Nữ Phụ
Số chương: 50