81 Trong 1 căn biệt thự lớn được thiết kế theo kiểu hiện đại, một chàng trai với mái tóc màu hạt dẻ đang ngồi trên bàn làm việc với đống giấy tờ lộn xộn, những ngón tay thon dài đang quay quay bút rất điêu luyện, khuôn mặt lộ rõ sự mệt mỏi vì đã thức trắng nhiều đêm liền.
82
Cạch…
Anh đứng trước cửa, ánh sáng của dãy hành lang phản chiếu hình bóng cao lớn của 1 người con trai in rõ mồn một trong căn phòng rộng rãi nhưng tối om.
83
- Cậu chủ!
- Cậu chủ!
- Cậu chủ!
Tiếng gọi của nhiều người xung quanh làm anh không thể ngủ được. Anh nhăn mặt, xua tay.
84
Cạch…
Tiếng tháo thắt lưng rõ mồn một, cô mở to mắt nhìn ra ngoài vườn hoa, tay run rẩy vuốt bộ lông mềm mượt của Mimi. Môi mấp máy không rõ tiếng, mồ hôi bắt đầu túa ra vì sợ.
85
Tại bệnh viện số 5…
Trong căn phòng chăm sóc đặc biệt, cô gái với đôi môi trắng nhợt, đôi mắt nhắm nghiền khó mở, mái tóc đen dài xõa xuống, bàn tay nhỏ nhắn được giữ lấy bởi 1 người con trai đang ngủ bên cạnh.
86 Trang ngồi bên cạnh đã nghe thấy tất cả, khóe miệng cô khẽ nhếch lên thành 1 đường cong. Cô nằm gục xuống bàn, mong cho thời gian kéo dài thật lâu thì giờ ra chơi sẽ không bao giờ hết để cô có thể được nằm ngủ 1 cách thoải mái.
87
Chợt 1 cô gái khác trong đám học sinh đó rụt rè tiến đến gần Đạt, cúi đầu không dám nói gì. Anh mỉm cười nhìn cô gái đó.
- Em có gì muốn nói với anh à?
Nhìn bên ngoài cũng có thể biết là cô gái đó đang run cầm cập khi tiếp xúc với anh, môi mấp máy thành tiếng 1 cách khó khăn.
88
Huyền Anh lướt nhẹ bàn tay nhỏ bé của mình lên gò má hốc hác của anh. Cô bặm môi nhìn Duy.
- Tại sao anh lại gầy đi như thế này?
Duy quay mặt sang chỗ khác như để tránh ánh mắt cùng câu hỏi của cô.
89
- Hả? Anh ấy nói anh ấy đang tìm cậu á?
- Ừ! Anh ý bắt đầu tỏ tình với tớ trước!
- Thế á? Vậy là cậu đồng ý à?
Nói đến đây thì mặt Trang bỗng đỏ lại.
90
Dường như cảm thấy có chuyện gì đó không ổn, Duy tiến đến gần Huyền Anh khi thái độ của cô vài ngày gần đây rất lạ lẫm, rất xa cách đối với anh.
- Em sao vậy?
- Sao là sao?- Cô tỉnh bơ.
91 Trong căn phòng làm việc của tổng giám đốc Fashion King, Kevin dựa lưng vào ghế tựa, đôi mắt nhắm nghiền lại, trên bàn là 1 đống giấy tờ lộn xộn cùng nhiều bản hợp đồng của các công ti, tập đoàn khác.
92
Anh mỉm cười, vẫn tiếp tục hát:
“Oh
I’ve been travellin’ on this road too long
Just tryna find my way back home
The old me is dead and gone, dead and gone.
93 Vy ngồi ngắm nghía hình ảnh của những món ăn Hàn Quốc trên menu mà cô chưa từng ăn bao giờ. Những món ăn được trang trí rất đẹp mắt, nhìn thôi cũng đã thấy thích rồi.
94 Đã đến giờ tan tầm, ai nấy đều mau chóng thu dọn tài liệu rồi cùng vui vẻ bước ra ngoài phòng làm việc, vừa đi vừa nói chuyện rất rôm rả. Trong tập đoàn bây giờ chẳng còn ai vì họ đã về hết, chỉ còn lại duy nhất 1 người vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi bóng dáng quen thuộc xuất hiện trước mặt mình.
95
Vy nhảy vội xuống xe, hấp tấp vơ tập tài liệu.
- Cảm ơn anh!
Huy không nói gì, chỉ quay sang nhìn cô với ánh mắt vô cảm nhưng thực ra bên trong nó đang chứa chấp sự tức giận, tay anh xiết chặt lấy vô lăng.
96
- Chị về rồi à?
- Ừ!
Nhìn sắc mặt của Vy thì ai cũng biết là cô vừa khóc rất nhiều. Huyền Anh lo lắng chạy đến, cầm lấy túi xách rồi đưa cô vào giường nghỉ ngơi.
97 Ads Vy mở to mắt, bật dậy, trên trán đầm đìa mồ hồi. Cô sợ hãi thở không ra hơi, mắt dáo dác nhìn xung quanh. Cô chợt nhận ra đây không phải là căn nhà nhỏ của đôi vợ chồng trẻ đó nữa mà chính là nhà của mình.
98 Vy ngồi trên ghế, rót tạm cốc nước uống cho đỡ khát. Cô bỗng cảm thấy đau đầu, choáng váng. Có lẽ dư âm của giấc mơ đêm qua vẫn ám ảnh cô từng giây, từng phút.
99 Ads Đầu đông, lá vàng trải dài lên những con đường quen thuộc. Mưa phùn kéo dài suốt ngày đêm, mang đến cái se se lạnh để minh chứng rằng mùa thu đã hoàn toàn kết thúc.
100
Két. . .
Chiếc xe dừng gấp trước một quán bar nhỏ. Giờ này đã muộn, chiếc đèn của quán vẫn sáng trưng để mở qua đêm. Ngoài đường chẳng có ai qua lại, chỉ có vài gã say xỉn, tay cầm chai rượu, mặt đỏ ửng lên, tóc tai bù xù, vừa đi vừa chửi bới cuộc đời.