1 TIẾT TỬ Đinh đông. Thanh âm thanh thuý vang lên, chiếc cửa tự động của siêu thi mini mở ra. Một cô gái trẻ măng, xinh đẹp tuyệt trần đi vào trong, đôi mắt sinh động, hai bím tóc đen nhánh buông thẳng ở bên hông.
2 CHƯƠNG I Tiếng khóc. Một bé gái vịn tay ở cầu thang đứng ngay cửa ra vào tầng ba của công ty bách hóa, chu cái miệng nhỏ ra khóc to. “ Hu hu hu, mẹ, mẹ.
3 Nơi này sở hữu những tác phẩm được làm riêng bởi nghệ nhân, sản phẩm của Tĩnh Vân làm lại còn được khách hàng vô cùng ưu ái nên chỉ cần bày hàng ra, không đến vài ngày đã tiêu thụ hết.
4 CHƯƠNG II Tĩnh Vân đứng trước toà nhà đã hơn mười lăm phút, lòng bồi hồi. Căn nhà nằm ở ngoại ô thành phố, là một nhà ba tầng đã cũ với cái cửa ra vào sơn nước hồng đã sớm loang lổ, mấy bụi trường xuân đã héo vàng, khô cong bò đầy bên tường ngoài, bên trong sân chỉ trơ lại cơ man nào là cỏ dại cùng những dây leo.
5 Nửa thân trần của Giang Chấn nằm trên giường, hai mắt vẫn như cũ nhắm nghiền, trên trán còn cái khăn tay của nàng. Tĩnh Vân để đồ ăn xuống trước rồi mới vươn tay, nhẹ chạm lên cổ tay hắn.
6 CHƯƠNG III Sáng sớm mùa đông, mây đen bao phủ ở phía chân trời, từng đợt mưa phùn rơi xuống. Khí hậu rét mướt nhưng từ trong ra ngoài Lâm gia lại là một không khí náo nhiệt tưng bừng.
7 Hơi thở ấm áp, như một thứ chất lỏng nóng bỏng, len lỏi qua tứ chi nàng, làm toàn thân nàng như nhũn ra, ngay cả khí lực cũng không có. Nếu hắn không dùng tay để giữ nàng thì chắc nàng đã ngã xuống rồi.
8 CHƯƠNG IV Sau khi kiểm tra, biết mình mang thai, Tĩnh Vân lại càng đứng ngồi không yên. Nàng nhặt que thử thai, bản hướng dẫn cùng với hộp giấy lại, mang tới gần phòng mình, giấu ở nơi kín đáo nhất, không dám lưu lại một chút dấu vết nào trong phòng tắm.
9 Giang Chấn mang nàng đi, không phải bệnh viện lớn, mà là một phòng khám của khoa phụ sản cũng khá nổi danh. Phòng khám từ trong ngoài được trang hoàng xa hoa, sàn nhà làm bằng gỗ thô, còn bài trí mọi thứ bằng màu phấn hồng.
10 CHƯƠNG V Ba ngày sau, họ kết hôn. Giang Chấn nói được làm được, hôm rời khỏi bệnh viện, hắn theo Tĩnh Vân về nhà, gặp cha mẹ nàng, không lãng phí một chút thời gian nào, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
11 Hắn mua căn nhà này, chuyển tới ở, đến nay đã gần mười năm. Mười năm liền, hắn chưa bao giờ cùng xuất hiện, nói chuyện với hàng xóm. Thứ nhất là do công tác bận rộn, thứ hai là do hắn đã thói quen ở một chỗ, chẳng muốn giao tiếp với ai cả, càng không học được sống chung với một người là như thế nào.
12 CHƯƠNG VI Trong vòng hai mươi tư giờ, nàng đã được cứu trở về. Đêm khuya nhân tĩnh, ánh trăng len lỏi vào nhà, rọi xuống khuôn mặt nhỏ hình trái xoan ở trên giường, làm nó càng thêm vẻ tái nhợt.
13 A, trời đã sáng. Tĩnh Vân lười biếng trở mình, phát hiện ra Giang Chấn cũng vừa mới rời giường, còn chưa đi làm. Nàng lên tinh thần, vội vàng rời giường đánh răng rửa mặt, xong xuôi mới xuống dưới lầu vào phòng bếp.
14 CHƯƠNG VII Sáu giờ tối. Trong nồi sôi ùng ục, một làn hơi nóng hổi cùng với mùi thơm của đồ ăn nhẹ nhàng tỏa ra. Tĩnh Vân nhấc nồi lên, lấy thìa múc một chút canh nóng nếm thử.
15 ‘ Cái gì?’ Phượng Đình to giọng hét. Tĩnh Vân ngồi ở trên sô pha, không tự giác được lùi về sau mấy tấc. ‘Trốn nhà rời đi?’ Phượng Đình không dám tin gặng hỏi, đôi mắt to nhìn trừng trừng.
16 CHƯƠNG VIII Giang Chấn ngồi ở trên bàn cơm, đồ ăn đã được sắp sẵn. Vậy mà nàng vẫn chưa vào, phòng khách im lìm không một tiếng động. Lo lắng trong lòng như một con sâu từ từ bò lên lưng của hắn.
17 Nhận ra hai người đàn ông trước mắt này là ‘lão bằng hữu’, sắc mặt Giang Chấn trầm xuống, càng lúc càng xanh mét. Hai người đàn ông này xác thực là bạn học trường cảnh sát của hắn.
18 CHƯƠNG IX Người đàn ông này nói được làm được, hắn bảo sẽ ở lại quả thật đã ở lại! Nơi Tĩnh Vân đang trọ là do chị cả thu xếp. Chị cả có một bạn cùng thời đại học, tên là u Dương Hân Hân, gả cho con trưởng của Hướng gia ở trấn này nên chị cả dẫn nàng, suốt đêm không ngừng tới cửa xin nhờ giúp đỡ của Hân Hân, cho Tĩnh Vân lưu lại một thời gian.
19 Đã sắp tới hoàng hôn, ánh chiều tà tản ra xung quanh làm những đám mây như có viền vàng, nhìn đẹp không sao tả xiết. Tĩnh Vân cùng đi bộ với Giang Chấn, tới tận chỗ ồn ào náo nhiệt nhất của cái trấn nhỏ, còn cố ý vòng vo, đi quá đầu phố.
20 CHƯƠNG X Anh yêu em. Canh nóng sôi ùng ục ở trong nồi. Chỉ cần nói ba chữ này là có thể thu phục nàng sao? Mấy ngày nay, hắn thủy chung vẫn tự hỏi về vấn đề này.
Thể loại: Truyện Teen, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 30