1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Núi U Linh, Thiên quốc
Trong màn đêm đen đặc, hai thân ảnh cao lớn kéo theo sau một xác người nhỏ nhắn.
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đi liên tục khoảng hai canh giờ rốt cuộc Mị Cơ cũng nhìn thấy một căn nhà nhỏ bằng gỗ ở cách đó còn chừng hơn một dặm.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Hàn Vu Thủy một lần nữa tỉnh lại đã là sáng sớm ngày hôm sau.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thoắt một cái,Hàn Vu Thủy đã ngốc ở trong sơn cốc này tròn sáu tháng.
5 Một đường đi lên núi,Hàn Vu Thủy không nói chuyện cũng không hỏi lý do vì sao hai tiểu nha đầu như chúng lại lưu lạc đến đây. Chúng cũng không mở miệng nói một lời,ba người cứ lặng lẽ đi về phía sơn cốc.
6
Đảo Xích Diệm Sơn.
"Vương,người của Thiên Vân sơn trang đưa tới thư mời" Hắc y nhân cung kính quỳ gối bẩm báo,chuyên tâm nhìn mũi chân không dám có nửa điểm sơ sót.
7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thành Vân Châu - một tòa thành nhỏ độc lập nằm tại biên giới giữa hai quốc gia lớn trên đại lục Thanh Long là Nam Vũ quốc và Thiên quốc.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Ngân Sương,lấy miếng ngọc bội kia đem tới đây"
"Ngọc bội? Ý tiểu thư là miếng Bích Thủy ngọc bội kia hả" Miếng ngọc này tiểu thư đưa cho nàng bảo quản đã lâu lắm rồi.
9 "Đây hẳn là Phúc An công chúa? " Từ lúc tiến vào,Hàn Vu Thủy vẫn không để ý tới xung quanh. Đột nhiên nghe thấy giọng nói lạ liền có chút giật mình "Mị Cơ tham kiến công chúa.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hiên Viên Ngạo Thiên sao lại không nhìn thấy trong lòng Lâm Mộc Phong có cái gì.
11 "Diệm Sát Vương " Hàn Vu Thủy hít một hơi sâu,cố gắng buộc mình kiềm chế không tặng cho cái tên đang ngang nhiên ôm vai nàng một dao. Ít nhiều gì người ta cũng vừa giúp nàng mặc dù không có hắn xuất hiện nàng cũng không phải không có cách.
12
"Tiện nhân,ngươi ra đây cho ta. Đồ yêu nữ không biết xấu hổ,giữa ban ngày ban mặt đi câu dẫn nam nhân "
Trước cửa lớn Điệp Uyển bỗng xuất hiện tiếng chửi bới,thu hút rất đông người đến xem náo nhiệt.
13 Cốc chủ xuất hiện ngay vào thời khắc nguy hiểm nhất,giữ lại cho mèo nhỏ kia một cái mạng. Cũng làm cho quả tim của Ám Huyết nãy giờ treo lơ lửng trên cuống họng cuối cùng hạ xuống.
14 "Hắn tới làm gì? " Hàn Vu Thủy có chút không vui, vừa nãy bị hoa si của hắn chạy tới gây sự cho nên lúc này tâm tình nàng vô cùng không tốt. Cũng không có ý định gặp người "Ngươi nói với hắn ta không khỏe,cần nghỉ ngơi.
15 Đã nhiều ngày nay,tại cứ địa của Thánh Giáo tại Vân Châu thành mỗi ngày đều phát tiếng hét thê lương như vậy. Ban đầu,mọi người còn có chút khiếp đảm nhưng dần dần rồi cũng quen,không ai có phản ứng gì nữa.
16 Phía ngoài cửa sổ,Hiên Viên Ngạo Thiên nhận ra nàng không thèm để ý tới mình, khóe môi giương cao vẽ ra nụ cười nguy hiểm. Không sao! Nàng cố tình lờ ta đi vậy ta cũng không kiên nhẫn núp ngoài này nữa.
17 "Không nói nữa,cũng đã khuya rồi. Nàng nghỉ ngơi đi, ta nên rời đi rồi. " Kì thật Hàn Vu Thủy cũng có chút đau đầu nên cũng mặc kệ để hắn ấn mình xuống giường.
18 Từ Điệp Uyển của Hàn Vu Thủy về tới Trúc Tùng các,còn chưa kịp bước chân qua cửa. Trên đỉnh đầu bỗng vang lên một giọng nói trơn tuồn tuột,muốn bao nhiêu nũng nịu liền có bấy nhiêu "Sao rồi tiểu đệ? Ta đã nói nàng không có việc gì không phải sao? Chẳng qua là có chút xíu buồn ngủ thôi.
19 Giọng nàng không lớn nhưng những người đứng đây đều là người luyện võ. Ai mà không có thính lực hơn người cho nên lời vừa rồi không có ai là không nghe được.
20 Vị trí của U Linh cốc vừa vặn đứng đối diện Thánh Giáo nên nhất cử nhất động bên đó đều lọt hết vào tầm mắt của Hàn Vu Thủy không sót chút nào. Ngược lại cũng vậy,nàng ở bên kia dù là chỉ im lặng đứng đó nghe xung quanh nghị luận,đàm tiếu vui vẻ hay cùng Tuyết Liên, Ngân Sương phía sau tán gẫu tất cả đều lọt vào mắt Hiên Viên Nhã Lạc.