1 Giữa hè, du thuyền “Cống đa lạp hào” nổi danh của tập đoàn Long Thị đậu ởtrên hải đảo, nổi lơ lửng bích lệ huy hoàng như mộng giữa màn đêm. “Cống đa lạp hào” rất ít khi được công khai với bên ngoài, phảng phất nhưđược phủ một tấm màn che mỹ lệ, thần bí.
2 Tang Trà Thanh nắm chiếc thẻ trong tay đi đến góc du thuyền, ánh đèn rơi xuống trên đỉnh đầu, chiếu sáng khuôn mặt nàng. Lục Thi Mạn vội vàng nhấc mép váy lên, bước trên đôi giày cao gót, uốn éo đi đến bên cạnh Tang Trà Thanh, gấp gáp hỏi: “Trà Thanh, thế nào rồi?”Tang TràThanh nhìn Long Cửu giữa rất nhiều nhân vật nổi tiếng đang bàn luận sôinổi ở trung tâm du thuyền, bàn tay buông xuống bên người nắm chặt lạiđau thấu xương.
3 Sáng sớm, ánh mặt trời xuyên qua tấm màn mỏng chiếu vào trong phòng ngủ rộng lớn, chói mắt và mê muội. Tang Trà Thanh mơ mơ màng màng mở mắt ra, đầu óc choáng váng giống như muốn nứt ra, hơn nữa toàn thân khó chịu.
4 Bên trong Tang trạch. Tang Trà Thanh vừa mới bước vào trong sân, Lục Thi Mạn liền uốn éo vòng eo đi về phía nàng. “Trà Thanh, thế nào rồi, mọi chuyện lo liệu sao rồi?” Lục Thi Mạn lại gần Tang Trà Thanh, hạ giọng nói.
5 Tang Trà Thanh sững sờ đứng ở cửa trước, nhưng vài giây sau, nàng lập túc hiểu được. Ngôi biệt thự xa hoa này đại khái là nơi Cửu Thiếu nuôi dưỡng tình nhân, là nơi để hắn tìm vui.
6 Long Cửu ôm nàng đi lên lầu, tới một gian phòng ngủ. Quả nhiên dưới đất là một đống hỗn độn. Tang TràThanh nhận thấy đôi mày rậm của Long Cửu khẽ nhíu lại một chút nhưng chỉ là trong nháy mắt, ngắn ngủi đến mức Trà Thanh nghĩ đây chỉ là do nàngnhìn lầm mà thôi.
7 Lúc Tang Trà Thanh tỉnh lại, thiếu chút nữa nàng đã tưởng rằng mình sẽ ngạt thở mà chết. Lúc này đang là giữa hè, vậy mà nàng lại mặc quần áo kín mít, đắp chăn ngủ cả một đêm.
8 Cửa mở ra, dung mạo anh tuấn bức người của Long Cửu ánh vào trong mắt Tang Trà Thanh. Có lẽ bởi vì bờ môi hắn đang nở một nụ cười có phần ôn hòa khiến Tang Trà Thanh nhìn có chút ngây người.
9 Hai mắt Tang Trà Thanh nhìn Long Cửu không chớp, trong lòng hết sức kinh hoàng. Nhưng ngaylúc nàng căng thẳng đến mức sắp không thể thở được thì áp lực trên lưngbỗng nhiên biến mất, sau đó, Long Cửu đi ra ngoài trước.
10 Tang TràThanh bất động một hồi lâu, lúc quay đầu mới giật mình phát hiện, lúcnày hai người còn đang ở trong xe, hơn nữa cũng không phải chỉ có haingười bọn họ mà còn có trợ lí Tôn và lái xe.
11 Tang Trà Thanh ngồi thẳng người, gian nan nuốt chút nước miếng, mắt khẽ liếc nhìn Long Cửu đang ở bên. Trong đêm khuya, khuôn mặt hắn không chút biểu cảm, nhưng đôi mắt u ám khiếnngười ta có cảm giác lạnh sống lưng, căng thẳng vô cùng.
12 Trên bầu trời xanh thăm thẳm không một gợn mây, mặt trời vẫn buông những vạt nắng chói mắt mà mê muội. Tang TràThanh ngồi bên cửa sổ, đôi mắt đẹp khẽ nhắm lại đắm mình trong tiếng đàn Piano êm ái, ngón tay trên đầu gối nhẹ nhàng nhảy lên theo tiết tấu.
13 Từ lầntrước Long Cửu đến nơi này cũng đã qua nửa tháng, nửa tháng này Tang Trà Thanh sống rất căng thẳng. Hầu như mỗi ngày khi ngồi trong phòng khách, nàng đều thất thần nhìn về phía cửa.
14 Gió sớm len vào ô cửa sổ để mở, nhẹ nhàng thổi vào trong phòng. Ánh mặt trời rựcrỡ chiếu lên khuôn mặt thanh lệ đang ngủ say của Tang Trà Thanh, đôi môi khe khẽ hé mở, hơi thở an nhàn.
15 Long Cửuđương nhiên có thể nghe ra hàm ý trong giọng nói của nàng, nhưng từtrước đến nay hắn cũng chưa bao giờ cấm đoán nàng làm gì cả. Nàng cũng có thể giống như hắn, đi dạo phố, làm SPA hoặc là tập thể dục….
16 Lúc LongCửu cùng Tang Trà Thanh đi vào nhà hàng, các khách hàng liền lần lượtrời đi, nhà hàng vừa mới còn đầy khách giờ phút này chỉ còn lại hai babàn.
17 “Tôi thấy cũng đã ăn xong rồi, đi thôi”. Long Cửu đứng dậy, một tay đút túi, ngũ quan tuấn mỹ giống như điêu khắc tản mát ra khí thế vô cùng vươnggiả đứng đó, tựa như một vị quân vương không ai bì kịp.
18
19
20 Những đám mây trắng nổi bật trên bầu trời xanh thẳm, ánh mặt trời rực rỡ chói chang. Tang Trà Thanh đi ra khỏi cổng trường, khép hờ hai mắt ngẩng đầu cho ánh nắng mặt trời lướt nhẹ qua hai má nàng.