1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác Giả: Cố Nhiễm Cẩm. (顾染锦)
Edit & Dịch: Emily Ton.
2
Edit & Dịch: Emily Ton.
Trong lòng Bách Lí Hồng Trang cười lạnh, trên mặt lại vẫn giả làm người mù như cũ, giọng nói nhu nhược, "Tỷ tỷ, ta.
3
Edit & Dịch: Emily Ton.
"Bịch!"
Một loạt tiếng va chạm nặng nề vang lên, cùng lúc Hiên Viên Hoàn nặng nề đánh mạnh về phía trên giường!
"Răng rắc!"
Lại một loạt tiếng đứt gãy thanh thúy vang lên, va chạm này của Hiên Viên Hoàn thế nhưng trực tiếp va vào xương mũi hắn, lập tức kêu thảm ra tiếng: "A --"
Đáy mắt Bách Lí Hồng Trang hiện lên ánh sáng châm chọc, nếu như các ngươi hại chết Bách Lí Hồng Trang trước kia, vậy thu của các ngươi hai cái lễ quỳ lạy trước coi như vẫn có lợi!
Hiên Viên Hoàn thống khổ che mũi lại, máu mũi ào ạt chảy xuôi từ khe hở ngón tay ra ngoài, đau đớn kịch liệt làm trước mắt hắn từng đợt choáng váng.
4
Edit & Dịch: Emily Ton.
Bách Lí Hồng Trang sau khi kiểm tra tình huống thân thể xong, trước đây lúc nàng 5 tuổi cũng đã bị kết luận là phế vật không thể tu luyện, đan điền đã bị hủy.
5
Edit & Dịch: Emily Ton.
Bốn phía chủ điện đều vẽ các loại đồ án kỳ quái mà tinh xảo, lộ ra huyền ảo và thần bí, trống không, phảng phất giống như một quảng trường nhỏ.
6
Edit & Dịch: Emily Ton.
Sau một lúc lâu, cảm giác đau nhức mới biến mất, nội dung《Hoán Ma Kinh》 đã khắc ở trong đầu nàng.
Lại nhìn về phía 《Hoán Ma Kinh》trong tay, bên trên đã biến thành giấy trắng, không có nửa cái văn tự.
7
Nhìn bộ dáng hai mao cầu kiên định như vậy, Bách Lí Hồng Trang nhíu mày.
"Hai tên gia hỏa các ngươi lớn lên kỳ lạ như vậy, mang bọn ngươi đi ra ngoài không phải sẽ bị mọi người nhìn chằm chằm sao?.
8
Thần Vương gia? Đứa con hoang?
Hai từ này nhanh chóng xẹt qua ở trong đầu Bách Lí Hồng Trang, đối với Thần Vương gia nàng cũng có một ít hiểu biết nhất định.
9
Tuy nhiên, âm thanh vật nặng rơi xuống trong dự đoán vẫn chưa vang lên, ngược lại truyền đến một loạt tiếng kêu cứu.
"Ai nha, đại ca, mau cứu ta!"
Giọng nói kinh hoảng lộ ra sợ hãi và run rẩy, đúng là âm thanh của Nhị hoàng tử Hiên Viên Cảnh!
Mọi người lúc này mới nhìn về phía trên tửu lâu, vừa nhìn thấy, tất cả đều nổi lên nghi hoặc trừng lớn mắt mà nhìn.
10
Đôi mắt đen sâu của Bách Lí Hồng Trang sáng rực lên, quả nhiên là giống như nàng đã dự liệu, Hiên Viên Hoàn đã không nhận ra thân phận của nàng!
Trong một tháng, tướng mạo của nàng đã thay đổi rất nhiều.
11
"Chỉ có một trăm đồng vàng, không đáng để ngươi bán mình, đúng không?" Kìm nén sự xúc động muốn bùng phát, Bách Lí Hồng Trang nói giọng vững vàng.
Đế Bắc Thần thẹn thùng gật đầu, "Không! Nhân gia đều đã là người của ngươi, còn nói đến việc có tiền hay không làm gì? Nói về tiền sẽ khiến tình cảm bị tổn thương!"
Nhìn Đế Bắc Thần như vậy, sức mặt Bách Lí Hồng Trang trở nên đờ đẫn, nàng quả thực không tài nào tưởng tượng được, đường đường là Vương gia lại vô sỉ như thế!
Chỉ vì một trăm đồng vàng cũng có thể đã diễn ra một tiết mục làm nũng như trẻ con.
12
"Rất mạnh!"
Tiểu Hắc Tiểu Bạch trăm miệng một lời trả lời khiến Bách Lí Hồng Trang càng thêm khẳng định phán đoán của mình, Đế Bắc Thần nhiều nhất chỉ lớn hơn nàng ba tuổi, thực lực lại mạnh như thế, có thể thấy được thiên phú tu luyện rất cao.
13
"Chưởng quầy, một phần tinh linh thảo chỉ bán một đồng bạc?" Bách Lí Hồng Trang kiềm chế sự kích động trong lòng, bình tĩnh hỏi.
Quý Văn Bân gật đầu, "Đúng vậy, tinh linh thảo đều luôn vô dụng, mặc dù ngày thường tương đối hiếm, ta đang định lấy xuống cất đi, nếu như cô nương muốn, ta có thể trực tiếp tặng cho ngươi.
14
Bách Lí Hồng Trang vỗ vỗ hai tay, sau đó đánh giá hai tên gia hỏa đã té xỉu trên mặt đất.
Hai người chỉ có một chút công phu quyền cước, thiên phú tu luyện cũng không cao, chẳng qua ngày thường có thể đưa ra không ít chủ ý cho Hiên Viên Hoàn, vì thế nên Hiên Viên Hoàn mới cho bọn họ đi theo bên người.
15 "Không thể hành động thiếu suy nghĩ. " Đôi mắt thâm thúy như đại dương tỏa sáng với cơ trí cứng cỏi, "Tuy rằng ta đã tới Phong Bác Quốc ba năm, nhưng cơ sở ngầm của bọn hắn vẫn chưa hoàn toàn rút lui, chỉ có thể nhẫn.
16
"Cô nương, chỉ có một mình ngươi mở y quán này sao?"
Quý Văn Bân kinh ngạc đánh giá Bách Lí Hồng Trang, cô nương này thật sự là quá nhỏ tuổi.
Ngay cả khi Thần Y Phường được mở ra, chỉ sợ cũng không có uy tín, rốt cuộc tuổi của nàng còn quá nhỏ.
17
"Không có gì. "
Hiên Viên Hoàn trả lời một cách thờ ơ, trực tiếp duỗi tay cầm lấy một chén trà và ném về phía Bách Lí Hồng Trang!
Hắn cần phải khẳng định sự thật này, hai người Chương Bình và Tống Tập theo dõi Hồng Trang đã bị đánh gục.
18 Dưới tình huống ngứa gãi tận tâm, Bách Lí Ngọc Nhan căn bản không thể để ý đến sự hiện diện của Hiên Viên Hoàn, cả người đều hận không thể lăn lộn trên mặt đất.
19
Bảy ngày sau.
Đó là một ngày nắng đẹp, bầu trời trong vắt.
Đường phố hoàng thành náo nhiệt hơn bao giờ hết, tiếng rao bán hàng vang vọng từ đầu đường đến cuối phố, sự khác biệt chính là, một ngày này, Thần Y Phường khai trương!
Những quả pháo đỏ vang vọng, hấp dẫn ánh mắt mọi người, Bách Lí Hồng Trang cũng an bài vũ sư biểu diễn nhảy rồng và múa sư tử, thu hút lưu lượng người trong hoàng thành đều tới trước Thần Y Phường.
20
Trong khoảng thời gian ngắn, tuy rằng tất cả mọi người đều đang đứng ở trước Thần Y Phường, nhưng cũng không có ai đi vào.
Bọn họ đều đang chờ đợi người thứ nhất trở thành con cua xuất hiện, chẳng qua, người này thật lâu cũng chưa từng xuất hiện.