1 Ngày sáng thứ hai
Tại nhà
Một cô gái cột tóc hai bím, đeo một chiếc mắt kính dày cộm, ở bên mắt trái còn có một vết sẹo trải dài từ trên xuống, đứng ở trong bếp nấu bữa sáng, nói
"Yuki, cậu lên trên kêu Ayu dậy đi, nếu không sẽ muộn đấy"
Cô gái nói với một người tóc ngắn, khuôn mặt đầy tàn nhang, mái tóc đen nhánh che đi đôi mắt nhìn qua rất lạnh lùng, miệng người đó nhấp nhánh nhưng không nói ra một câu nào mà chỉ bước lên lầu.
2 Từng tia nắng chiếu lấp lánh xuống đường phố, tiếng chim hót chào mừng bình minh đã đến nhưng tiếc rằng tiếng ồn ào của xe cộ đã lấn át mất đi lời ca của thiên nhiên rồi.
3 Một trong những ác ma, là vị Nữ Hoàng duy nhất của Minh Quốc, tuy xinh đẹp, nhưng lại là hoa hồng có gai, nàng đã từng gieo rắc bao nhiêu nỗi khốn khổ cho người dân của mình, chưa bao giờ ở nơi đây, tiếng kêu oan ức của người dân nhiều đến thế, mọi người sống trong sợ hãi, buồn đau và.
4 Ở nơi Minh Giới xa xăm kia, có hai thế lực song song tồn tại, Ánh Sáng và Bóng Tối, tượng trưng cho Ánh Sáng là gia tộc Hakune cao quý, là gia tộc duy nhất có mái tóc vàng xinh đẹp ở Minh Giới, còn Bóng Đêm là thế lực của Dark Queen.
5 Vị "Nữ Hoàng" ác ma thứ hai, "Dark Queen", chúa tể của bóng đêm với biết bao nhiêu tội lỗi, gieo rắc bao nhiêu tội ác cho Minh Giới.
[Hạ độc Thánh nữ của Ánh Sáng chỉ vì bản thân nàng muốn chiến thắng]
[Quyến rũ hoàng tử Âm Giới vì mục đích muốn thống trị]
[Cấu kết với Nữ Hoàng Minh quốc gây nên chiến tranh nhằm muốn thâu tóm Thiên Giới]
[Dấu giếm tất cả mọi người rằng cô là một "ma nhân" - kẻ thù của cả hai thế lực]
_________________________________________
Ngay lúc này
Bầu trời vốn là màu xanh biếc dịu êm bây giờ lại hòa vào với những màu sắc nổi bật, nào là màu đỏ, nào là màu trắng,.
6 Tồn tại song song nhau, đó là lục giới:
Thiên giới nằm ở trên cùng, xinh đẹp và yên bình, còn có tên gọi khác là vùng đất của Ánh Sáng.
Tiếp theo là Minh Giới, huyền ảo và bí ẩn, nơi mọi loài sống cùng nhau, con người cũng có thể dùng ma thuật và bất tử tuổi thọ như yêu quái, họ là loài người thông minh nhất, 1 tuổi của họ là 7 tuổi của Nhân giới.
7 Phía dưới Nhân giới là Âm giới, âm u và tràn ngập hắc ám, là nơi tập hợp những loài yêu quái khác nhau
Hồn giới khác hẳn những thế giới khác, bởi lẽ nơi đây không phải nam tôn nữ ti, không phải ba vợ bốn nàng hầu mà là nữ tôn nam ti, ba chồng bốn chàng hầu, nữ nhân ở nơi đây có quyền làm chủ, là nơi tập hợp những bóng đen linh hồn
Cuối cùng chính là Địa ngục, chết chóc và đáng sợ, nơi sinh sống của bọn quỷ và cũng là nơi phán xét những linh hồn: Nếu linh hồn nào mang trên người quá nhiều sát khí chết chóc sẽ bị lưu lạc trên thế giới kẻ đó sống (trừ Thiên giới và Hồn giới), còn những linh hồn khác sẽ được gửi cho Hồn giới hoặc trở thành thức ăn cho bọn quỷ
_________________________________________
Ngồi xếp bằng trên mặt đất lạnh lẽo là một cô gái xấu xí, vết bớt trên khuôn mặt chiếm phần lớn trên mắt phải của cô, nhìn vào tựa như quỷ dữ.
8 Xa xa ở khu rừng Kami, nằm giữa ranh giới Xà Thần quốc và Minh quốc ở Minh Giới. Có một vị Nữ hoàng rất xinh đẹp, là thần trong mắt những tinh linh, là sứ giả của thiên nhiên, người ta thường gọi nàng là Nữ Hoàng Tinh Linh.
9 Hôm nay là một ngày u ám, bầu trời tối sầm tựa như muốn mưa, đứng trước bọn Kiyoko bây giờ là một thiếu nữ xinh đẹp, mái tóc mang một màu vàng cao quý dài đến đầu gối, đôi mắt đen nhánh, mặc một bộ quần áo màu trắng, nhìn nàng thật thuần khiết giống như là một thiên sứ được phái xuống mang phúc cho loài người vậy, khác hẳn với thời tiết bên ngoài
"Chỉ vậy thôi, chỉ cần là điều kiện tôi có thể thì tôi sẽ đáp ứng" Đôi môi hồng mở ra rồi nhanh chóng khép lại, đó là một giọng nói thế nào nhỉ? Thật nhẹ nhàng và quyến rũ
"Tại sao chúng tôi phải đi theo cô chứ, lỡ cô lừa chúng tôi thì sao? Đã là thời nào rồi mà còn những chuyện ảo tưởng như thế chứ" Kiyoko mở miệng nói
"Không bao giờ, nếu như các cô không tin, tôi sẽ cho các cô xem" Vừa dứt lời, Ami đưa bàn tay thon dài của mình ra rồi bỗng lòng bàn tay của nàng phát sáng, ánh sáng nhìn như là một quả cầu nhỏ vậy
Thấy ánh mắt kinh ngạc của họ, Ami âm thầm thở một hơi, tốt rồi, mong là họ sẽ đồng ý
"Không.
10 "Chúng ta đến nơi rồi" Ami cất tiếng nói nhẹ nhàng tựa như tiếng chim hót vào đầu xuân
"Đi thôi" Bước đến chỗ cánh cửa, Ami bỗng dưng nhảy xuống
Từ bên ngoài nhìn vào, ngôi nhà đang ở trên không, phía dưới là mặt đất bằng phẳng, từ đây nhìn xuống không phải là chỉ cao bình thường thôi đâu, nhảy xuống là chết như chơi nhưng việc này đương nhiên không ăn nhằm gì với mấy người kia rồi
Sau khi những người đó đều nhảy xuống hết, bỏ lại bọn Yuki một mình, cảm giác như là họ đã hoàn toàn quên trên đây có người "không thể" nhảy xuống được
Ayumi (=_=) : Chẳng lẽ là phải nhảy xuống thật sao
Kiyoko (^_^) Là một người thiếu nữ không bình thường nhất vùng, cậu nhảy xuống trước đi Ayu.
11 Dưới sự dẫn đầu và "bảo kê" của Ami , Kiyoko, Yuki và Ayumi đã thành công có được "thẻ chứng nhận", thẻ này có màu đỏ, phía trên có khắc tên, đừng xem thường cái này, nó là một cái thẻ rất đặc biệt, nếu người nào đó bị phát hiện là không có "thẻ chứng nhận" thì sẽ bị tử hình tại chỗ, còn giả sử nếu như giả mạo thẻ? Không bao giờ có chuyện đó, đằng sau thẻ có hình một con phượng hoàng đặc trưng cho Minh Giới, nó là chính là dấu hiệu thật giả, vì chỉ có "Xưởng chế tác Hoàng gia" dưới tay Hoàng tộc mới biết cách chế tạo thôi.
12 Bước vào đại sảnh ấy, đó là một cảm giác bình yên, không khí nơi đây rất ấm áp, xung quanh thì rộng lớn, có những cây cột xếp hàng dài, trên mỗi cây cột đều có hình một hoa hồng đỏ, nói là đại sảnh nhưng nó giống một nơi tập trung hơn vì trong đây không có gì ngoài những cây cột, ở giữa là một bông hồng lớn, phải nói là rất lớn, nó chiếm đến hai phần ba cái đại sảnh, ở trên trần nhà cũng vậy, hai bông hoa hồng, một ở dưới, một ở trên, kì diệu là chúng lại ăn khớp với nhau.
13 Ở "Thượng Gian" tại gia tộc Quang Minh, nơi ở của Thánh nữ, bây giờ đang có mặt 4 người, 3 trai, 1 gái, ai ai cũng xinh đẹp, là tuyệt phẩm khó tìm ở thế gian
Ngồi ngoài cùng bên trái là một chàng trai có mái tóc màu xanh lá, nhìn qua có vẻ lạnh lùng và xa cách - Hitori
Ngồi kế bên Hitori là Michio, mái tóc vàng óng, khuôn mặt lộ vẻ phong lưu, đôi mắt nhìn vào Ami đang ngồi bên cạnh, tựa như đang suy nghĩ thứ gì
Ami ngồi bên cạnh anh bây giờ đã không còn vẻ uy nghiêm, cao quý nữa mà giống như một thiếu nữ bình thường, mái tóc vàng dài mượt mà, khuôn mặt ửng đỏ làm cho mọi người con trai nhìn vào đều muốn ôm áp nàng vào lòng
Ngồi ngoài cùng bên phải đương nhiên là Toshiro, khuôn mặt anh lộ vẻ bất đắc dĩ nhìn về phía Hitori
"Hitori, vết thương của em đã lành chưa?"
"Anh đừng lo, không phải Michio đi cùng em sao" Hitori vội nói, rõ ràng là vết thương chưa lành
"Trời ạ! Được rồi, qua chuyện chính, bọn họ sao rồi" Toshiro chuyển chủ đề, bọn họ trong miệng anh đương nhiên là 5 người cần thiết cho việc chữa bệnh của Mẫu hậu
"Không ổn lắm, em nghe nói là bọn họ rất kiêu ngạo, xem mình là quan trọng nhất nên rất là phách lối" Ami kể lại chuyện mà người hầu đã nói nàng nghe
"Là ai?" Toshiro nghi hoặc hỏi, chẳng lẽ là cô ấy?
"Toyo và Sakiwa"
"Vậy à, chỉ cần chịu đựng một năm thôi, xong một năm rồi xem bọn họ phách lối thế nào" Khuôn mặt Michio lộ vẻ xem thường, nếu không phải vì Mẫu hậu, loại vô dụng như chúng, ai mà cần chứ!
"Michio! Haizz, kiềm chế lại đi" Hitori nhắc nhở, trước mặt vợ sắp cưới mà như vậy đấy (Nhỏ tác giả: Sắp chứ chưa đâu)
"Ami, nếu như có chuyện gì, nhớ báo cho anh, em biết chúng vẫn chưa bỏ cuộc mà đúng không?" Toshiro nhìn vào Ami
"Em không tin chúng dám vào nhà chính gia tộc Hakune, dù dám cũng không vào được"
"Cẩn thận vẫn hơn, còn 3 người đến từ Nhân giới đấy, ngày mai anh sẽ dạy họ một vài điều về Âm giới và Minh giới" Toshiro nói ra lời này làm cho ai cũng ngạc nhiên
"Anh cả à, cần thế không? Để người khác làm cũng được mà" Michio nhảy dựng lên, cần thiết vậy không?
"Anh cả, anh chắc chắn sao?" Kế bên, Hitori cũng ngạc nhiên
"Chắc chắn, nếu như vậy thì sẽ đảm bảo an toàn cho họ hơn"
"Tùy anh" Michio anh dám thề, mục đích của anh cả chỉ có như thế thì cho Lôi Thần đánh chết anh đi
"Vậy thôi, Ami sắp xếp giúp anh được không?"
"Vâng" Chuyện của anh Toshiro nàng không có tư cách xen vào, chỉ có thể giữ im lặng
Người ngoài thấy nàng và ba người họ thân nhau như anh em nhưng thực chất đối với họ, nàng chỉ hơn bạn bè bình thường một chút, ba người họ mới là chính thức thân nhau, nàng không biết từ bao giờ đã như vậy rồi, rõ ràng trước kia đâu có như thế!
Nhưng kể về trước kia, nàng luôn có cảm giác xa lạ tựa như người trong kí ức đó không phải là nàng vậy, không, phải là kí ức đó không phải là của nàng, nàng chưa bao giờ mạnh mẽ như vậy, mạnh mẽ đến mức có thể đem ba người bọn họ giống như nô tài sai bảo, nàng nhớ mình luôn là người tuân theo quy tắc, chưa bao giờ đem những quy tắc đó ra làm trò cười như vậy, mặc dù nàng rất muốn.
14 Sáng sớm tinh mơ, từng tia nắng ấm áp nhỏ bé xuyên qua khung cửa sổ, những ngọn gió nhẹ nhàng thổi thoáng qua mái tóc đen nhánh của Kiyoko
"Oáp, sao cậu thức sớm vậy?" Một giọng nói quen thuộc phát ra từ đằng sau, nghe giọng điệu là biết chủ nhân nó vẫn còn đang ngái ngủ
"Như mọi lần thôi mà" Kiyoko mỉm cười vừa nói vừa bước đến bên Ayumi
"Còn cậu? Không quen sao?" Nhìn khuôn mặt thiếu ngủ của người bạn thân, thầm thở dài một hơi, Ayu lại như vậy nữa rồi
"Ác mộng thôi" Ayumi uể oải đáp, thật không hiểu tại sao nó cứ bám theo cô hoài, không theo Kiyo hay Yuki mà chỉ mỗi cô, chẳng lẽ do thể chất đặc biệt kia sao?
"Được rồi, vào ăn sáng đi, để tớ gọi Yuki dậy"
"Tiểu thư, hãy để nô tỳ gọi thiếu chủ, người cứ ở đây đi" Một nam hầu vội vàng nói
"Không cần, để tôi" Kiyoko từ chối, Yuki rất ghét người lạ đụng vào lúc cậu ấy đang ngủ, thật ra lúc bình thường cũng rất ghét đấy chỉ có điều lúc ngủ dễ tức giận hơn thôi
"Nhưng.
15 Michio cứng họng, nói gì bây giờ, chẳng lẽ nói "tôi cũng là bạn mấy cô à", chậc, kì quái thật, tại sao lúc đầu mình lại đến ngồi kế bên con nhỏ đầu đỏ đó tự nhiên vậy nhỉ? À không, phải là nhỏ đầu đen chứ, chắc nhuộm lại rồi.
16 Nhìn khuôn mặt đẹp trai đang cười ở trước mặt, Ayumi cảm thấy 囧
Biết là anh chuyển tới nhưng không cần nhanh đến mức mà vừa mới thông báo xong rồi chuyển qua luôn chứ!
"Chuẩn bị phòng cho tôi" Giọng điệu uy nghiêm tràn ngập tính chất chủ nhân
Ayumi 囧
Những người hầu cung kính làm theo, điệu bộ hoàn toàn khác hẳn lúc đầu khi cả ba người mới vào ngôi nhà này
".
17 "Nè, tiểu hồ ly" Một cô gái đang nằm trên đùi một chàng trai cất tiếng nói trong trẻo
"Sao?" Chàng trai cúi đầu nhìn cô gái, bỗng một cơn gió nhỏ thoáng qua làm cho mái tóc vàng như ánh mặt trời nhẹ bay
"Anh hứa với em rằng sẽ mãi bên em đi"
"Có chuyện gì nữa vậy?"
"Có hứa không?" Cô gái cố gắng dùng giọng điệu uy hiếp
"Được rồi, anh hứa, dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, anh sẽ mãi bên em, anh hứa bằng cả linh hồn của mình, dùng.
18 Không khí trở nên trầm lặng, hai người cứ giữ nguyên tư thế đó,khuôn mặt Toshiro ửng đỏ, định mở miệng nói gì đó nhưng không biết nên nói cái gì
"Buông ra"
Kiyoko rút tay lại nhưng ngay lập tức liền bị nắm lần nữa
"Ý tôi không phải là như vậy"
Phải nói gì đây? Chẳng lẽ nói là đã yêu cô ấy trong lần đầu gặp.
19 Thời gian trôi qua nhanh như làn gió cuốn theo bao buồn vui, thoáng chốc đã là một tuần rồi
Từ sau sự việc đó thái độ Toshiro đối với Kiyoko càng ngay càng tốt hơn, còn Michio và Hitori thì đôi khi nhìn về phía Kiyoko tựa như đang suy nghĩ thứ gì
"Chính xác, không gian phía trên Minh giới chính là Thiên giới"
Ayumi ngồi xuống, tiếp tục nhìn vào cuốn sách trên bàn giống như là xem rất chăm chú nhưng trong lòng thì lại thầm kêu chán
"Hết giờ rồi, chúng ta kết thúc ở đây"
Đóng cuốn sách lại, Toshiro mỉm cười nhìn về phía ba người Kiyoko
"Hôm nay các cô phải đi tham dự một buổi.
20 Nơi ở của Ami là một nơi rất xinh đẹp, những vật dụng đều được làm rất tinh xảo và quý hiếm, mang trong mình khí chất cao quý tựa như chủ nhân của nó vậy
Đột nhiên bên trong nơi này lại xuất hiện một luồng ánh sáng màu vàng, ánh sáng từ từ yếu đi, có thể thấy bên trong chúng có bóng hình của sáu người hiện ra
"Toshiro, cuối cùng anh cũng đến"
Ami mỉm cười nhìn về phía sáu người kia
Hôm nay Ami mặc chiếc đầm màu trắng thanh lịch, trên đó có hình một đóa hoa hồng trắng rất đẹp, thậm chí còn có thể nghe thấy mùi hương hoa hồng từ nó, mái tóc Ami xõa xuống, dài đến tận chân, khuôn mặt vốn đã xinh đẹp bây giờ lại càng xinh thêm, mang một vẻ đẹp cao quý khiến cho người khác cảm thấy nàng tuy gần nhưng lại không thể chạm vào, trên tóc cài hai chiếc kẹp, một chiếc là hình hoa hồng, một chiếc là hình một con thỏ, ngạc nhiên là chiếc hình thỏ ấy dường như chỉ được làm bằng chất liệu bình thường không hợp với địa vị của nàng nhưng nàng lại mang chúng song song với chiếc kẹp hoa hồng quý giá kia
"Xin lỗi, vì có một vài chuyện ngoài ý muốn nên hơi muộn một chút"
Toshiro nói bằng giọng điệu dịu dàng nhưng chỉ cần là người quen thân với anh mới biết được trong chúng có một vài phần xa cách, đương nhiên là khác biệt với khi anh nói chuyện với Michio và Hitori, nhất là với Kiyoko
Ami cũng biết điều đó nhưng lại không có cảm xúc gì cả, kể từ 2 năm trước, anh và hai người kia càng ngày càng xa cách với nàng giống như nàng đã không còn là người em gái mà bọn họ yêu thương hết mực nữa, nàng có thể làm gì được đây?
"Không sao, dù gì các anh cũng đã đến rồi mà.