1 Trường đại học Bắc Kinh.
-" Thanh Thanh! Thanh Thanh!"
Hứa Thanh Thanh quay đầu lại,phát hiện là Chu Hiểu Linh đang từ xa chạy tới
- " sao vậy Hiểu Linh?"
-" cậu đi với tớ đến chỗ này chút được không? "
Hứa Thanh Thanh nhìn khuôn mặt cô bạn thân đang ửng đỏ,cười hắc hắc mấy tiếng,vỗ một cái lên vai cô bạn thân.
2 Ai da. . . . . đau quá. . . đau chết mất. . . . lão diêm vương thối!!!! Ta sẽ giết ngươi aaaaaaaaa!!!! ( bánh bao: tỷ đập đầu vào tường. . . nếu may mắn sẽ giết được hắn à nha
~ / Thanh Thanh: * đạp * cút!!!! / Bánh bao: uhuhu
mn ơi
Thanh tỷ đánh người kìa
~)
Hứa Thanh Thanh miễn cưỡng mở to đôi mắt ra, mi mắt khẽ nháy, chớp chớp nhìn xung quanh.
3 Một ngày nhạt nhẽo lại trôi qua. . . . . .
Hứa Thanh Thanh vừa thức dậy liền ngáp dài mấy cái, nhìn khắp nơi không thấy Trúc La đâu, đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng vô cùng " đẹp đẽ "!
Đó chính là đi tham quan hoàng cung!.
4 ( Bánh bao: Chương này viết tặng mọi người nhá
há há ~~ Bánh bao tốt bụng quá mà!!! Ahaha
* chú ý chú ý: các đồng chí hãy đọc tiếp,đừng chú ý đến kẻ Tự luyến này *)
Hứa Thanh Thanh, sau khi nghe xong Trúc La - Nha hoàn của mình nói đến cái gì là "Tết Nguyên đán" liền phấn chấn vô cùng, muốn trốn ra khỏi hoàng cung ra ngoài ngắm pháo hoa ahahaha!!!
Thế là đêm hôm đó.
5 Hôm nay, một ngày như mọi ngày xuân. Bầu trời xanh trong, vạn vật sinh sôi nảy nở,tràn đầy sức sống. Hứa Thanh Thanh nhìn cảnh đó liền cảm thấy hưng phấn lây,vui vui vẻ vẻ đi tìm giống trồng rau:v ( Bánh bao: Tìm? Đi chôm thì có á.
6 Một mùa xuân đến. . . . hoa đào nở rộ,rực rỡ. . .
Trong một vườn đào bí mật ở chốn hoàng cung âm u,một nữ nhân vận bạch y thanh nhã, mái tóc đen dài xõa,khóe môi nở một nụ cười rực rỡ với khuôn mặt tuyệt mỹ khiến cả rừng đào như chỉ làm nền cho nàng.
7 === Xin zô truyện:3 ===
Từ khi gặp lại hắn ở rừng đào ~ quan hệ của hai người đột nhiên trở nên khác lạ. Hứa Thanh Thanh có một cảm giác mà nàng vẫn chưa tìm hiểu được cái cảm giác ấy là từ đâu mà có.
8 . . . .
==============phân cách tuyến đáng yêu là ta đây ================
Hứa Thanh Thanh sau một đêm hoàn toàn mất ngủ,vừa sáng sớm tỉnh dậy,hai mắt liền thâm đen như mắt gấu trúc,trông hảo hảo buồn cười.
9 ×××××××××××××××××
Trong căn phòng nhỏ rách nát, có một nữ nhân với khuôn mặt kiều diễm đang chăm chú làm việc gì đó
. . và nữ nhân ấy chính là nhân vật mặt dày của chúng ta! Hứa Thanh Thanh!
Hứa Thanh Thanh hai mắt đều đã tỏa sáng lấp lánh, tay kia mân mê mấy thỏi bạc không rời, khóe miệng dường như rơi nước miếng đến nơi.
10 Hứa Thanh Thanh ngái ngủ nằm trên bàn, nước dãi chảy lênh láng như sông ( Bánh bao: há há há. . . Vậy là chỉ cần Thanh tỷ chảy nước dãi là dù hạn hán cũng không lo thiếu nước.
11 Vào một buổi chiều đẹp trời. Hứa Thanh Thanh nổi hứng đi dạo, thế nhưng không hiểu sao lại tự nhiên đi đến rừng đào rộng lớn, bất giác nghĩ đến nụ hôn ngày hôm đó.
12 Hứa Thanh Thanh lại một đêm không chợp mắt. . . Lăn qua lăn lại trên giường cả một đêm, vừa nhắm mắt thì trong đầu lại xuất hiện cái tên yêu nghiệt đáng ghét kia.
13 Băng đã trở lại và lợi hại hơn xưa
~ưahưahưahưa ~
~~ zô Truyện nè ~~
Âu Dương Vũ Hiên đột nhiên phun ra một câu:
-" 3 ngày nữa sinh thần hoàng thái hậu, sứ Thần tam quốc đến, nàng nên học lại lễ nghi trong cung.
14 Ngày mai đã là sinh thần hoàng thái hậu. . Vậy mà các nha hoàn, thái giám ở Phượng Tê Cung thế nhưng không có nửa điểm vui vẻ. Vì sao ư?
Mọi người thử nghĩ xem, mỗi ngày đều nhìn thấy chủ tử- tức hoàng hậu nương nương ôm vàng cười như điên.
15 Hú hú hú ~~ đổi danh: Băng => Bánh bao nha
____ phượng tê cung____
Hứa Thanh Thanh trợn tròn mắt nhìn cửa sổ. . .
Lúc còn ở lãnh cung, tuy không đủ tiện nghi nhưng mà lại vắng vẻ, yên tĩnh.
16 ~~ hú ~ chương mới tới ròi đây ~ có ai hóng hông ~~ đây là chương cuối cùng trước khi chia ly với điện thoại a
~_______________________
Trong đại điện, vị hoàng thượng đã đen mặt, vừa có ý định tuyên bố bắt đầu bữa tiệc thì tiếng thái giám the thé vang lên.
17 Hứa Thanh Thanh nhìn chằm chằm vào hắc y mỹ nam tới mức suýt rơi nước miếng.
Hắc y mỹ nam cũng đáp trả bằng ánh mắt lạnh như băng.
Tiểu Miêu khinh thường liếc nàng.
18 ( một cái sinh thần mà mất công mất sức chớt đi được =_=)_
____. . . ____
Cả đại điện tĩnh mịch, Lý Thiên Vĩ bỗng đứng dậy, vẫn giữ nụ cười hút hồn nữ nhân.
19 Buổi sáng đẹp trời. . . À không, phải nói là buổi trưa đẹp trời. . .
Hứa Thanh Thanh tiếp tục giở trò ngủ nướng, mặc kệ Trúc La gào thét la hét.
-" Nương nương! Mau dậy đi mà!"
-" Nương nương
~ cháy nhà!!! "
-" Nương nương! Có người trộm vàng của nương nương! "
-" Nương nương
~~"
Nàng buồn bực ôm chăn, cho Trúc La ăn bơ chất lượng cao.
20 Một đêm. . Bầu trời đen như mực, trăng sao đều trốn việc đi chơi. . .
Đột nhiên, bóng đen vụt qua màn đêm đen, dễ dàng vụt qua tầm mắt của cấm vệ quân.