1 Không: hư không, trống rỗng—————————-Lần đầu tiên nhìn rõ mặt hắn, ta đã tin, khuôn mặt đó là Phật. Khi đó, ta tất nhiên còn trẻ, lại không muốn nỗ lực, rốt cục để tuổi xuân qua đi.
2 Tân: mới mẻ—————————-Từng biết đến danh lợi, sau mới biết không màng danh lợi. Sống ở vùng thôn quê dân dã này đều là những người không cần danh lợi. Rời xa kinh thành, rời xa loạn thế, tiếng cười từ bên kia song cửa có thể khiến cho rất nhiều người ghen tị.
3 Đột: gồ ghề, không bằng phẳng—————————-Ta mới biết, con người sống trên đời, chỉ có cam chịu, cam chịu số phận, cam chịu trôi giạt. Một tháng này, ta mỗi khi đêm xuống đều rời nhà, nhưng chỉ nửa canh giờ lại quay về, đã thành thói quen, như một lẽ tự nhiên.
4 Doanh: đầy đủ, dư thừa———————-Ta ngụ tại vùng sơn cốc này đã được hơn một năm, cuộc sống an nhàn tự do, chỉ là thỉnh thoảng lại hồi tưởng những tháng ngày xa xỉ phú quý đã qua, giống như một lão nhân hoài niệm.
5 Hoa: sáng sủa, rực rỡ, lộng lẫy—————————-“Một nhà sư, làm sao lại biết dùng kiếm?”Trên tay áo hắn có vết rách do kiếm đâm, dưới vạt áo dài có dính máu.
6 Ninh: yêu tĩnh, yên lặng————————–Trong kí ức của ta, đêm đó trời đổ mưa, là mưa xuân lất phất, rơi trên cây cối xào xạc từng hồi. Trầm mặc một lúc lâu, hắn đứng dậy nhìn bên ngoài, “Nhân lúc này chúng ta mau đi thôi”.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50