1 Nghe thấy một giọng nói… rất quen thuộc. Tả Tư Ninh ngớ ra. Hóa ra là phụ tá Tiểu Mỹ. Cô thở phào nhẹ nhõm, lườm Tiểu Mỹ một cái rồi mới nói: “Phấn thoa quá nhiều, mắt tô quá đậm.
2 Bên trong xe, mặt người đàn ông mặc áo sơ mi màu đen, đeo kính râm có chút lạnh. Màn vừa rồi trong quán cà phê làm anh phiền não. Anh không phải chính nhân quân tử, nhưng trong người không tránh khỏi có chút khí phách anh hùng.
3 “Ngậm miệng lại!” Họa sĩ nghiệp dư Hàn Duệ đã hoàn thành được một nửa bức tranh lên tiếng. Bình thường lúc anh vẽ tranh thì đều cực kì yên tĩnh. Không ai tới quấy rầy anh, anh cũng không thích người khác quấy rầy.
4 Giờ khắc này trong đầu Tư Ninh xuất hiện hai lựa chọn. Thứ nhất: mang con trai chạy trốn, sau đó thì thà chết cũng không chịu nhận. Thứ hai: lưu lại đây với con trai, cho dù bị đánh chết cũng sẽ không thừa nhận.
5 Kể từ khi từ bệnh viện trở về, Hữu Hữu vẫn hỏi Tư Ninh người “ba” kia đi đâu, còn có thể tìm thấy không? Hữu Hữu đã nảy sinh hứng thú với nhân vật mà Hàn Duệ sắm vai chính kia.
6 Một đám lưu manh ồn ào đã vây lại. Bọn chúng cũng chỉ là một đám hỗn tạp bởi vì thu hoạch hôm nay không tệ, cho nên đại ca đặc biệt thưởng riêng một vài người.
7 Tại bệnh viện, Tả Tư Ninh đưa Mạn Lâm tới bác sĩ chỉnh hình đưa các khớp tay trở lại vị trí cũ. Bác sĩ dặn dò phải nghỉ ngơi từ một đến hai tuần, không nên sử dụng ngón tay để tránh bị thương lần nữa.
8 Chưa bao giờ có một khắc như bây giờ vậy, Tư Ninh có thể nghe thấy rõ ràng âm thanh nhảy bùm bụp của trái tim mình. Đầu óc hình như cũng rung động cùng tần suất.
9 Thật ra thì Tư Ninh cảm thấy kì quái, kế hoạch ban đầu chỉ là luyện âm thật tốt. Bởi vì buổi sáng nay Tiểu Mỹ đã xác nhận rằng hôm nay không có thông báo.
10 Với tâm trạng vừa khẩn trương vừa hưng phấn vì tham tiền, Tư Ninh chậm rãi xé mở phong thư. Cô nheo một bên mắt nhìn vào bên trong, cái nhìn đầu tiên, quả nhiên là.
11 Hai chữ kết hôn cần hai người dành cả cuộc đời để viết. Nếu chỉ vì tâm tình bị kích thích hoặc chỉ là chơi đùa mà kết hôn thì loại hôn nhân này không thể thập toàn.
12 Một người đàn ông biết rõ kích thước của một người phụ nữ, hơn nữa lại muốn kết hôn với cô ta. Nhưng bọn họ không phải người thân. Thực tế, chuyện này khá bất thường.
13 Người lái taxi thả hai người phụ nữ say khướt xuống xe, nhanh chóng lấy tiền rồi khẩn trương rời khỏi. Hắn quay đầu nhìn thoáng qua, trong con hẻm kia có vài chấm lửa nhỏ, đại khái là chỗ hỗn độn, buổi tối khuya không nên đi đến.
14 Còi cảnh sát vang lên trong ngõ nhỏ. Lốp xe nhanh chóng nghiền nát những đầu mẩu thuốc lá trên mặt đất, làm cho cảnh tượng trong ngõ nhỏ tăng thêm mùi vị kinh điển thường thấy trong phim.
15 Đại sứ hình ảnh game của Vạn Hoa chính là Tả Tư Ninh. Mặt Lan Tả lúc nói tin tức này cho Tư Ninh tràn đầy tươi cười: “Chị biết nha đầu nhà ngươi có thể mà, chỉ cần biểu hiện.
16 Gõ gõ vào đầu, cắn răng một cái, Tư Ninh đưa tay bắt lấy Hàn Duệ: “Tôi đáp ứng anh, bất quá còn có một số việc cần phải xác nhận. ”Hàn Duệ lập tức nghiêng đầu, vẻ mặt không biểu hiện gì: “Bọn chúng là ai?”Tên họ Đinh theo bản năng liền sinh ra phòng bị.
17 Ba người ăn cơm ở một quán ăn đơn giản. Cuối cùng Hàn Trữ thức thời quyết định đi tìm một phòng ở tạm. Thừa dịp Tư Ninh đi toilet rửa tay, hắn hỏi Hàn Duệ: “Cậu cùng người phụ nữ kia tiến triển đến đâu rồi?”Biểu tình của Hàn Duệ nghiêm túc, nửa điểm không giống nói đùa: “Đến bước quyết định kết hôn.
18 Ngủ thẳng tới nửa đêm, Tả Tư Ninh giật mình tỉnh dậy. Hoàn cảnh xunh quanh cực kì yên tĩnh, sự yên tĩnh rất không bình thường. Cô đã quen với âm thanh hỗn loạn tại phòng thuê, yên tĩnh quá mức như vậy khiến cho cô không quen.
19 Liên tiếp mấy ngày, Tả Tư Ninh tìm các loại cơ hội để tránh khỏi Hàn Duệ. Hôm nay thì trong nhà có chuyện, ngày mai thì là người bạn bị ốm, hôm sau nữa thì là muốn đi tham gia hoạt động gì đó.
20 Lúc Tả Tư Ninh bị vệ sĩ ép lên trên xe, cô khẩn trương đồng thời lại càng phẫn nộ. Đây cũng chính là nguyên nhân cô ghét loại người giàu này. Bởi vì loại người giàu này không có phẩm vị lại rất tùy ý, mà cái loại tùy ý này được xây dựng trên sự thống khổ của người khác.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Đô Thị
Số chương: 38