1 1|Thoáng lạnhTrời dần dần sáng , sáng sớm ánh mặt trời chói mặt còn chưa thoải mái chiếu xuống , trong phòng ngủ đã truyền đến tiếng rời giường rất nhỏ.
2 2 | Mới gặpTừ nhỏ đến lớn , chuyện Tưởng Mặc không thích nhất chính là dịp lễ tết. Bởi vì cô không muốn đi theo ba mẹ , anh chị cùng trở về nhà lớn của ông nội , ở đó có một loại không khí khiến cô cảm thấy bi thương hơn cả.
3 3 | Dụ yêuTưởng Gia , nói thật là khiến hầu hết mọi người ghen tị, tung hoành trong giới trính trị , quét phạt thương trường. Mà người Tưởng Gia cũng gần như không thể xoi xét.
4 4 | Dụ yêu 2Hai người bốn mắt nhìn nhau , Vân Phong có vẻ càng ngốc hơn , không biết nên thu dọn tàn cuộc như thế nào , xấu hổ đứng tại chỗ. Tưởng Mặc chú ý tới sự xấu hổ của anh , âu phục anh sáng máu , cổ tay áo thậm chí còn hơi ướt , vẻ đồng cảm trong mắt rõ hơn , loại ánh mắt này rất tự nhiên , rất thuần khiết.
5 5 | Dụ yêu 3Vân Phong cố hết sức xây dựng hình tượng ngốc nghếch , khẩn trương và bất an , không thể nghi nhờ là đã để lại cho Tưởng Mặc một ấn tượng sâu sắc.
6 6 | Dụ tình 1 Lần thứ nhất làm bộ như ngẫu nhiên gặp nhau , không có rung động kích thích gì. Đây là mục đích của Vân Phong , nhưng đó không phải biểu hiện anh lui bước , đó là lấy lui để tiến.
7 7 | Dụ tình 2Sự hiếu kỳ và lòng hổ thẹn của Tưởng mặc khiến cô dần dần rơi vào cạm bẫy của Vân Phong. “Cái kia , là cô nhi viện nào , anh có thể dẫn tôi đi thăm không?”Trong mắt Vân Phong lộ vẻ kinh ngạc.
8 8 | Dụ tình 3Vân Phong thuần thục đi xe đạp , kỹ thật đạp xe của anh thực sự rất tốt , làm cho cô cảm thấy vô cùng an tâm , rất an toàn , đã hoàn toàn không còn lo lắng sợ hãi ban đầu nữa.
9 9 | Dụ tình 4Vân Phong biết câu chuyện này làm Tưởng Mặc xúc động , anh cố ý xem nhẹ cảm giác trong lòng mình , cười cô khờ dại , không hiểu thế sự. Cô hi vọng có một tình yêu nhiệt huyết , không sợ bị tổn thương , cô cũng khát vọng có một người đáng để mình cuồng nhiệt yêu , giống như tiên nữ hoá thành hoa hướng dương , mỗi ngày đều dõi theo Apollon , ngày ngày nói với chàng tình yêu say đắm vĩnh viễn không thay đổi của mình.
10 10 | Dụ tình 5Trên đường từ cô nhi viện trở về , bọn họ đi qua vườn hoa hướng dương kia. Tưởng Mặc ở đây giống như một đứa bé , trên khuôn mặt cô hiện lên vẻ hồn nhiên phơi phới , nụ cười vô cùng rực rỡ , dường như mỗi một đoá hoa hướng dương ở trước mặt cô , đều mất đi màu sắc.
11 11 | Dụ tình 6“Tưởng Mặc , cô có thể tiếp tục cùng tôi đi thăm bọn nhỏ nhiều hơn một chút không? Buổi tối bảy giờ có thể đến chứ? Tôi muốn dẫn cô tới một chỗ khác ở đây?”Cô vô cùng kinh ngạc , bảy giờ tối ? Hiện tại đã là bốn giờ chiều rồi.
12 12 | Dụ tình 7“Tưởng Mặc , cô không cần phải dối tôi , cũng không cần lừa chính mình , trong lòng của cô thực ra rất bối rối , rất không vui vẻ , cô kỳ thật rất muốn tìm một nơi yên tĩnh , vì sao cô không ngẫm lại thử xem rốt cuộc là cô muốn gì , muốn làm gì chứ?”Những lời nói của Vân Phong khiến cô kinh ngạc , anh có thể nhìn thấu mọi chuyện ?Sắc mặt Tưởng Mặc tái nhợt “Tôi không hiểu anh đang nói gì?”Ánh mắt anh chăm chú nhìn cô , đôi mắt sâu như nước , khoá chặt lấy cô “Ánh mắt của cô nói cho tôi biết , cô không vui vẻ , cô muốn chạy trốn.
13 13 | Dụ vợVân Phong mỉm cười , khoé miệng khẽ cong lên , đuôi mắt mang theo sự cưng chiều. Điều này làm cho Tưởng Mặc không biết phải làm sao , từ trước đến giờ cô không biết thì ra ở trong mắt người khác mình có thể tồn tại ý nghĩa như vậy , điều này khiến cô cảm giác không giống với người khác.
14 14 | Thầm yêuBốn năm , thời gian nói dài cũng không dài , bảo ngắn cũng không ngắn. Tưởng Mặc nhẹ nhàng đứng dậy , nhìn quanh căn phòng đẹp và tĩnh mịch.
15 15 | Cưng chiềuHôm nay là sinh nhật của cha. Lại là một buổi tụ họp không thể thiếu. Cô đã quen , nhất là bốn năm nay , Vân Phong sẽ luôn đứng bên cạnh cô , để cô cảm thấy có cảm giác dựa vào.
16 16 | Hồng nhanDuyên phận. Nếu đây là bữa tiệc lúc trước , cho dù kẻ nào nhắc tới danh từ này với Vân Phong , anh cũng sẽ dè bỉu. Anh không tin điều này , duyên phận , cũng có lúc phải dựa vào sự sáng tạo của con người mà ra.
17 17 | Lừa gạtTần Quyến. Cô là con gái của Tưởng Lực Hành. Vậy cũng là chị của Tưởng Mặc. Còn anh , là chồng của Tưởng Mặc. Cho nên , anh có thể có ý muốn không an phận với cô sao ? Dám có ý muốn không an phận với cô sao ?Vân Phong chấn động vì sự thật trước mắt.
18 18 | Nhắc nhở“Mặc Mặc !”Tiếng gọi của Vân Phong làm Tưởng Mặc giật mình , cô lại có thể thất thần đến mức ngay cả anh trở về cũng không biết. Tưởng Mặc nâng mắt nhìn về phía Vân Phong , miễn cưỡng nở một nụ cười đối với anh “Phong ? Anh đã về.
19 19 | Thất thầnVân Phong ngồi ở trong phòng làm việc , lần đầu tiên thất thần trong lúc làm việc. Mặc Mặc đã phát hiện rồi sao?Phát hiện sau khi anh nhìn thấy Tần Quyến , trong đầu đều là mỗi nụ cười mỗi cái nhăn mặt của Tần Quyến , thân ảnh màu vàng kia của cô , còn cả ánh mắt lạnh như băng.
20 20 | Tâm loạnTiếng vọng. Quán bar có phong cách nhất. Đây là chỗ cũ Vân Phong bà Sở Khinh Dương nói. Đồ trang trí đường nét phức tạp , tấm bình phong bọc ngoài thuỷ tinh tinh xảo , quang cảnh độc đáo.