1 Tác giả: An Chỉ Manh
Cận Tư Hàn: Từ khi gặp em, tất cả mọi thứ đều trở thành tạm bợ. Mà tôi, không muốn tạm bợ.
An Chỉ Manh: Cho cô một người chồng hoàn mỹ, cô ngược lại biến anh ta thành kẻ tâm thần.
2 2. Chương 2: Người phụ nữ, nhớ kĩ tư vị vừa rồi.
Tác giả: An Chỉ Manh
Lời nói lạnh băng, hoàn toàn chọc giận trái tim thiếu nữ hừng hực cháy của An Chỉ Manh.
3 3. Chương 3: Cá sấu tiên sinh, đừng ăn tôi
Tác giả: An Chỉ Manh
Môi mỏng nhẹ mân, tay nhẹ nhàng nhấn một cái, đèn bên ngoài biệt thự nháy mắt tắt ngấm, chỉ còn lại một ngọn đèn có phương hướng.
4 Nam Giáp và Nam Ất lại nhìn nhau thật sâu, nhìn đến cô gái một phút trước quần áo còn chỉnh tề.
Hiện tại nhìn lại, chật vật không chịu nổi, quần áo vỡ vụn, dường như trong hơi thở còn có mùi máu tươi nhàn nhạt.
5 Cho tới giờ cô còn không biết mình có thể vô sỉ tới vậy.
"Ừm, tôi cũng cảm thấy vậy. Bôn ba vì bữa ăn đêm là một kẻ tiểu nhân như vậy, thật không đáng.
6 Mắt đen quét một vòng trước ngực, cũng nhìn không thấy bất kỳ nút thắt nào.
Sau cùng, nổi giận, bàn tay trực tiếp bắt lấy ở giữa, dùng sức một cái.
7 Duỗi ra ngón tay rõ ràng khớp xương, bóp đôi má hơi hơi mượt mà. Mềm nhũn, cảm giác mới mẻ làm anh hiếu kỳ xoa nhẹ vài cái.
nhéo xong một bên, tại nhéo một bên khác.
8 Gặp anh thật có dự định muốn đi, cả người đi về phía trước mấy bước. Nóng vội nói: "Không phải không nguyện ý, tuyệt đối không hề có chuyện này. Tôi đang suy nghĩ làm thế nào nịnh nọt ngài.
9 đôi má nóng bỏng, làm cho gương mặt trái xoan của cô càng thêm quyến rũ, như đóa mẫu đơn nở rộ, chờ đợi người khác hái.
Nhìn lấy cô gái trong lồng ngực chính mình, kiều diễm ướt át để cho tâm thần anh có chút điên đảo.
10 "biết sai rồi hả?" Đáng chết, cái cô gái này không giờ khắc nào không khiêu chiến sự nhẫn nại của mình.
Nếu như không phải vì tấm hợp đồng kia, anh thề nhất định lập tức bóp chết cô gái ngu xuẩn trước mắt.
11 "Nơi này có ăn có uống, sẽ không chạy, nhất định sẽ không chạy. " Có quỷ mới không chạy.
Cận Tư Hàn liếc mắt đen nhìn cô đầy vẻ không tín nhiệm, sau đó quay người nhấc đôi chân dài ưu nhã rời đi.
12 Quản gia cười lộ rõ nếp nhăn trên mặt.
Cuối cùng cũng có thể hít thở bầu không khí bên ngoài, cô cảm động đến khóc thành sông mất.
Bước đi cũng nhẹ nhàng bay bổng, tốc độ nhanh chóng hơn, vui vẻ đi trên đường phố tối mờ.
13 Cô con dâu này cũng thật biết đùa, sau này gả vào cửa rồi khẳng định sẽ có người bồi cô chơi đùa.
Hảo cảm đáy lòng với cô tăng thêm mười phần. "Tôi cảm thấy cô rất tốt, không cần đi sửa nữa.
14 Chợ đêm náo nhiệt, đám người vì hai người xuất hiện mà chật như nêm cối.
"Mỹ nữ, xin tiếp nhận tâm ý của anh. " Người đàn ông cố gắng trao tặng cô gái đóa hoa hồng, sau đó chớp mắt liền biến mất.
15 "Tôi cảm thấy gần đây cô sống rất tốt, hình như quên luôn cả chuyện tôi giao cho rồi. " Cận Tư Hàn yêu nghiệt anh tuấn, thanh âm trầm thấp như mưa giông tháng tám.
16 An Chỉ Manh bỗng nhiên buông tay ra, lui về sau. Bởi vì sợ, chân lảo đảo một cái.
Cảm giác bản thân một trận trời đất quay cuồng, người ngã trở lại trong ngực của anh lần nữa.
17 "Ha ha. . . Mẹ đây không phải quan tâm lòng của con trai à. " mặt cười đến xấu hổ, con trai này từ nhỏ độc lập, chuyện gì đều không cần bọn họ quan tâm, ngoại trừ vấn đề cưới vợ này.
18 Hai người từ trong thư phòng đi ra, Cận Dực trực tiếp tiến lên ôm bờ eo thon của vợ yêu đi ra ngoài.
Kha Vi còn không yên lòng quay đầu lại. "Manh Manh, cố lên.
19 Màu da mật ong, cơ bụng tám khối cường tráng, cô nuốt nước miếng một cái.
Cận Tư Hàn từ trên cao nhìn xuống đánh giá người ngồi ở trên thân mình, dùng tất cả vốn liếng của người phụ nữ.
20 "Từ hôm nay trở đi, cô ở lại đây, không có tôi phê chuẩn, không cho phép rời đi. "
"Vậy việc học của tôi làm sao bây giờ. " An Chỉ Manh không phục.
Quét nhìn cô một chút.