1 Chương Mở đầu (18+)Ngươi tiến tới thêm một bước nữa, ta sẽ cắn lưỡi tự vận ngay. -Được rồi…Gã đàn ông có đôi mắt của loài thú hoang, trong phút chốc trở lại tĩnh lặng như mặt hồ.
2 Say trong men rượu. Tính của người Nguyên Môngphóng khoáng tự do. Dù hiện nay đang khoác lên mình một chức quan nhưng đa sốhọ vẫn giữ được bản tính hoang dã của thảo nguyên, yêu thích rạp mình trên lưngngựa, mang cung tên vun vút dưới trời xanh.
3 Hải San không khóc nữa. Khóc chẳng có thể giải quyết được chuyện gì. Gương mặt thanh tú ngẩng lên, đôi mắt trong trẻo nhìn thẳng vào A Khắc Nhĩ:- Ta phải chọn lựa sao?Hắn không trả lời nhưng ánh mắt đầy tự tin và kiêu ngạo đó, nói cho nàng biết, trong mắt hắn Hải San như cá nằm trên thớt, hoàn toàn không có lựa chọn nào khác ngoài cách buông xuôi.
4 Đã 3 ngày rồi Hải San chưa tỉnh. - Thưa Thất vương gia… Thương thế cũng bệnh nhân không phải là không có cách cứu… Chỉ là hình như… nàng ta không có ý thức cầu sinh… E là…- Nàng ta chết… Ông cũng phải chết… Hiểu không?Có những chuyện Thất vương gia như hắn có muốn không nhất thiết là phải làm được.
5 Trò chơi độc ác nhất. Hắn mang nàng về lều…- Nàng tên là Nạp La Hải San… Là tiểu thiếp của ta…- Là tiểu thiếp của ông? Không… sao lúc nãy ông bảo đó là cha tôi? Tôi không tin…- Cha nàng phản bội Đại Nguyên ta.
6 Thượng Nguyên A Khắc Nhĩ trở về doanh trại, lòng nặng như đeo chì. Cuộc chiến này muốn thắng, nhất định phải đập đầu rắn, nhưng con rắn Đại Việt này dai hơn hắn tưởng:- Vương gia đã về…Hải San cùng những nàng hầu đang may áo lông cừu.
7 Buổi sáng, Thượng Nguyên A Khắc Nhĩ đã nai nịt sẵn sàng. Mệt mỏi sau mộtđêm hầu hạ hoan ái, Hải San loạng choạng muốn ngã khi đứng dậy buộc lại đailưng cho hắn.
8 Thoát Hoan nhìn chiến trận. Máu đổ đầu rơi, nhuộm đỏ dòng sông… Đại quânNguyên đang thắng thế… Mấy chốc nữa sẽ đến Thăng Long. Nhưng đối với vị Thấthoàng đệ mà hắn thương yêu này, Thăng Long có lẽ là một nơi ghi dấu ấn.
9 Vượt qua sông Thiên Đức, đại quân Nguyên thẳng tiến Thăng Long. Cũng trongngày hôm đó, Thoát Hoan nhận được thư cầu hòa từ nhà Trần:- Có đánh thì đánh, không hòa!A Khắc Nhĩ thay mặt Thoát Hoan gửi thư hồi đáp.
10 Buổi tiệc đêm hôm ấy có thêm một màn góp vui từ người con gái đếntừ Đại Việt… Khác hẳn với Hải San, đó là một bông hoa tôn quý và xinh đẹp. Nànglà An Tư công chúa… Tiếng đàn hát, khúc nhạc réo rắt theo gió lọt vào lều củaHải San.
11 Buổi sáng, Hải San loanh quanh trong doanh trại. Từ ngày ấy đến nay, hắnkhông còn giam lỏng nàng nữa. Hải San được ra ngoài… Cách đối xử của mọi ngườicũng khác hơn… Nàng nghiễm nhiên được xem như một phu nhân, người được Thấtvương gia sủng ái.
12 Nàng co người trong một góc phòng. Trong tay là cây trâm ngọc… Lời An Tưvăng vẳng…Chén rượu độc có thật sẽ giúp chấm dứt mọi thứ? Nàng hoàn thành trách nhiệm với quê hương dântộc, đúng nghĩa vụ của một người dân Đại Việt phải làm.
13 - Người đâu… Mang xác con tiện tỳ đó bỏ ra ngoài đồng hoang… Cho nó chếtkhông có đất chôn thây, nghe chưa?Trong lồng ngực Thoát Hoan, An Tư giật mình nghe những lời thông báo.
14 Từ ngày đó, Thượng Nguyên A Khắc Nhĩ toàn tâm toàn ý tập trung vào cuộcchiến. Thành Thăng Long tuy đã ở trong tay hắn, nhưng bọn vua quan nhà Trần thìvẫn còn đó.
15 - … Hoàng đệ… Ta cũng mới nhận được tin báo. Bọn vua quan nhà Trần đang tậptrung lực lượng tổng phản công. Tuy binh lực không đông, khí giới thiếu thốnnhưng bọn chúng cứ thoắt ẩn thoắt hiện trong dân chúng.
16 Người bị bắt là lão tướng. Dáng vóc khỏe mạnh, làn da rám nắng. Bộ râu bạccắt ngắn, ánh mắt sáng rực, rất có khí phách trên sa trường:- Hắn có nhiệm vụ gì?- Thưa phó nguyên soái, là vận lương.
17 - Cha!Minh Minh Thượng Ảnh Nguyên vẫn cung kính chào ông. Người đàn ông này, dù sao cũng là cha của người bà từng gọi là chồng, có những tháng ngày hạnh phúc.
18 - Trần tướng quân!Đó là một người có vóc dáng cao gầy. Đôi mắt tinh anh sáng rực trên gươngmặt đen sạm. Mái tóc muối tiêu bới gọn sau chiếc khăn dày. - Tình hình phía quân Nguyên thế nào?- Bẩm tướng quân, quân Nguyên cũng án binh bất động.
19 Lưỡi giáo kề ngay cổ, không ngờ Thượng Nguyên A Khắc Nhĩ cũng có ngày này. Nếu không phóng lại nơi hố đầy chông và cọc nhọn đó, nếu không nhìn xuống, cólẽ không phải sa vào hoàn cảnh này.
20 Kết thúc 1: ( Do có 2 tác giả nên có hai kếtthúc nhưng cũng bàn bạc rồi. Đây là kết thúc chính thức của truyện này. Và 5 năm sau… (Truyện hoàn)5 năm sau…Đại Việt nhỏ bé trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó đã trải qua 2 cuộc chiến.