1 Trong chỗ sâu nhất của giếng mỏ. Hơn hai mươi người thợ mỏ đang vùi đầu bắt tay vào làm việc vì cuộc sống, tuổi của bọn họ không đều nhau, từ những cậu bé mới mười lăm mười sáu tuổi đến những bác năm sáu mươi tuổi đều có, chỉ có duy nhất một điểm giống nhau chính là: bây giờ mọi người đều đang làm việc trong điều kiện cực khổ, đều làm những công việc nặng nhọc giống nhau.
2 “Cháu, … Cháu là một cậu bé mà, tại sao có thể bấm lỗ tai… ?”Lời vừa nói ra, lập tức ‘ phần phật ’ một tiếng, tất cả mọi người xông tới, tiếng hét kinh ngạc liên tiếp nổi lên.
3 Tô Tiểu Miêu bực bội nhìn ra ngoài từ cửa kính xe, chỉ thấy Đường Kính giật giật bạc môi, anh Vương kia liền bùm một tiếng quỳ xuống đất, nghĩ đến Tô Tiểu Miêu thật sự là phóng viên đi lấy tin tức lại run rẩy sợ hãi.
4 Đường Kính không nói nữa, chỉ cuộn áo ngủ của Tô Tiểu Miêu lên, cẩn thận nhìn nơi cô đang che đi. Một vết thâm tím, ẩn ẩn còn có vệt máu nhỏ, xem ra cũng đau đây.
5 Tuy rằng Tô Tiểu Miêu ra khỏi cửa lúc sáu giờ nhưng khoảng hơn bảy giờ cô mới đến được công ty. Biệt thự của Đường gia này không phải nằm ở trung tâm thành phố, mà là ở ngoại ô, bởi vì Đường Kính vốn thích yên tĩnh, không thích ồn ào, cho nên nơi ở của Đường gia và công ty của Tô Tiểu Miêu có một khoảng cách rất xa.
6 Đi theo Đinh Đầu vào văn phòng tổng biên tập, Tô Tiểu Miêu lập tức bỏ rất nhiều thứ trong ba lô của mình ra như hiến dâng vật quý: ảnh chụp hiện trường, phim ảnh, ghi âm, ảnh chụp bí mật, Video, bài phỏng vấn và văn bản dự thảo.
7 Tham gia tiệc tối phải mặc quần áo gì đây?Thật ra Tiểu Miêu cảm thấy, chỉ cần mặc áo thun quần jean như bình thường là đẹp lắm rồi, ít nhất trên người có nơi nào muốn che thì cũng che được, dù sao cũng không phải làm trò hề như mấy chiếc váy thiếu vải đến đáng thương kia.
8 1. Cái gọi là lợi dụng…Đang ngồi trong một cuộc họp các quản lý, Đường tiên sinh nhận được điện thoại của Tô tiểu thư. Thanh âm của Tô Tiểu Miêu có thái độ nghiêm túc và đứng đắn khác thường: “Có rảnh sao?”Đường tiên sinh: “Có.
9 Tô Tiểu Miêu từ nhỏ đã là một đứa trẻ đặc biệt. Theo lý thuyết, những đứa trẻ từ nhỏ đã bị bố mẹ vứt bỏ thì dù nhiều hay ít đều thường có xu hướng thế này: hướng nội, nhút nhát, khép mình, không có tình yêu cuộc sống… Nhưng Tô Tiểu Miêu lại không phải như vậy, cô không chỉ có lòng nhiệt tình yêu thương cuộc sống, mà còn vô cùng nhiệt tình yêu thương = =Từ nhỏ, Tô Tiểu Miêu đã biểu hiện ra bản chất của một tên cướp xấu xa hay bắt nạt người khác.
10 Ngày thường Tô Tiểu Miêu gặp mạnh trở mạnh, gặp yếu biến yếu, hai loại tiêu chuẩn, không có nguyên tắc. Tính cách như vậy nên có người bị trọng thương xuất hiện ở trước mặt, nhất định là không nói hai lời lập tức cứu trước còn lại nói sau.
11 Nói chuyện cùng một người đàn ông mình không thích trong khi chờ cứu viện, thực sự là chuyện vô cùng nhàm chán. Tô Tiểu Miêu để hai tay sau người, bước chân thong thả đi tới đi lui trong cái hầm nho nhỏ này.
12 Chúng ta sẽ cùng đi theo bước chân của thời gian đến ba tháng sau. Sự việc kia đã qua ba tháng, bình an vô sự. Trong khoảng thời gian này Tô Tiểu Miêu đặc biệt cẩn thận, trời vừa tối lập tức về nhà, y như một con bồ câu.
13 Dựa vào ánh mắt của Đường Kính, cô gái hắn coi trọng nhất định phải có điểm không giống người thường. Nếu không, cho dù Tô Tiểu Miêu là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, thì một Đường Kính từ nhỏ đã bình tĩnh đạm mạc đối với chuyện “cưới cô ấy làm vợ” sẽ chẳng có được bao nhiêu hứng thú.
14 Tô Tiểu Miêu lập tức giác ngộ: người đàn ông này, không dễ dàng ứng phó. Nói đi cũng phải nói lại, hắn xuất thân xã hội đen, quen nhìn anh lừa tôi gạt, có lẽ chính hắn cũng là cao thủ trong số đó, dựa vào cô hiện nay trong tay chỉ có mấy tiểu xảo, nếu muốn qua mặt hắn thì chẳng dễ rồi.
15 Gần người giàu có là vực sâu của tội ác. Huống chi người gặp được là Đường Kính, có lần đầu tiên liền nhất định sẽ có lần thứ hai, sau đó vòng luẩn quẩn cứ thế mà tiếp diễn.
16 Trong khu vực trung tâm của thành phố, ở khu kinh doanh có một tòa nhà “Flame” hội tụ quán bar, sòng bạc … tạo thành một quần thể các phương tiện giải trí.
17 Đây không phải là lần đầu tiên Tô Tiểu Miêu bị phát hiện, nhưng cũng là lần đầu tiên Tô Tiểu Miêu bị tóm hoàn toàn như thế. Khi Tô Tiểu Miêu bị mấy tên thuộc hạ mặc tây trang tháo ra lớp vỏ ngụy trang, lộ ra danh tính, mắt Thẩm Tam gia như bắn ra ánh sao, khoan thai nói: “Ta đang nghĩ người đó là ai, hóa ra lại là Tô đại phóng viên.
18 Chỉ trong nháy mắt Tô Tiểu Miêu đã thấy được nhà riêng của Đường Kinh, lần đầu tiên cảm nhận được thế nào gọi là chênh lệch giàu nghèo, đồng thời ghi tạc lý giải của lịch sử về tính tất yếu nhân dân lao động khởi nghĩa.
19 Những ngày cuối tháng mười hai, Đường Kính rời đi, đi bằng máy bay riêng của mình, bay thẳng qua đại dương đến một quốc gia khác. Tất cả dường như lại bình lặng.
20 Sự thật chứng minh, chiến lược gián tiếp của Đường Kính đã vô cùng thành công. Nửa tháng sau, Đường Kính trở về từ Mỹ, mới vừa đi đến cửa nhà liền thấy một thân ảnh nhỏ bé chạy vội ra từ trong biệt thự, dùng giọng trong trẻo nói với anh: “Đường Kính! Anh đã về rồi! …”—— Tiếng gọi này làm bạn Đường Kính sung sướng thoải mái cả người.
Thể loại: Tiên Hiệp, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 29