1 Mặc dù gặp được anh tiếc rằng lại không đúng lúc chỉ thầm thở dài 1 tiếng. ” Hai mươi ba ngày, ba thị trường chứng khoán lớn ở Châu Âu đều rớt giá, cổ phiếu Anh quốc số hiệu FT100 thu vào 5547.
2 Tay anh rất lớn lại thật nóng, chân anh thon dài, tốc độ lại nhanh, vô cùng vội vàng. Đáng lẽ cô phải theo không kịp, nhưng không hiểu tại sao, anh cứ như vậy nắm chặt tay cô, làm cho cô không hề rớt lại phía sau nửa bước, cùng anh sóng vai trốn chạy.
3 Tiếng chuông tan học vang lên du dương trong vườn trường rộng lớn, sau một khắc ồn ào trong phòng học trở nên an tĩnh lại. “Thủy Tinh, hôm nay bạn vẫn không có thời gian đi cùng bọn mình à ?” Hướng Phù Nhã miệng ăn quả táo, một tay thu thập sách vở trên bàn, thuận tay mở ra giỏ trái cây, lấy ra món tráng miệng là những miếng dưa hấu đỏ trông cực kỳ ngon.
4 Khi cô nhảy vào trong lòng anh, nụ cười của anh so với ngôi sao trên trời kia còn rực rỡ hơn. Mà cô, bên môi cũng cười nhợt nhạt, cái cảm giác sung sướng này, cho tới bây giờ đều không có trải qua, anh ôm cô, giống như đã trải qua cả một thế kỷ cũng chỉ là vài phút ngắn ngủi.
5 Nghê Bối Bối cùng Hướng Phù Nhã trong lòng tích tụ đầy tức giận, chuẩn bị bùng nổ ở trên người “ai kia”, nhưng trong nháy mắt khi nhìn thấy đối tượng thì cả người như bị dội một chậu nước lạnh từ đầu xuống chân, cơ thể cứng ngắc.
6 Diêu Thủy Tinh từ trước tới giờ đều không có nghĩ tới, chính mình sẽ đến nơi Hạ Viễn Hàng làm việc, đó là một xưởng sửa xe nho nhỏ, không đến 50m2, nơi nơi đều là dầu máy đen tuyền, rải rác linh kiện khắp nơi cùng với những chiếc xe đang tháo lắp.
7 Buổi chiều thứ sáu, tiết cuối cùng là môn thể dục, điều này có nghĩa mọi người có thể tạm thời giải thoát những giờ học nặng nề. Tuần này đến lượt Diêu Thủy Tinh cùng Nghê Bối Bối làm trực nhật, thu dọn dụng cụ cất vào phòng thiết bị.
8 Diêu Thủy Tinh, trước sinh nhật mười tám tuổi, kết hôn. Không có hôn lễ xa hoa, không có khách quý náo nhiệt, chỉ có hai người vô cùng đơn giản đi công chứng, đi ra khỏi cổng, cô thành bà Hạ.
9 Bọn họ không có chiến tranh nóng, cũng không có chiến tranh lạnh. Bọn họ giống như nhiều đôi vợ chồng đã chung sống với nhau vài thập niên, cực kì bình thường, nhạt nhẽo, mà yên lặng.
10 Trở lại căn phòng bị cô hung hăng đập nát mọi thứ, tất cả đều còn giống lúc cô rời khỏi, mặt đất đầy mảnh vỡ, không có một món đồ nào hoàn chỉnh. Cô cũng không thèm liếc mắt một cái, trực tiếp vào phòng, kéo ra tủ quần áo, tìm lễ phục để mặc vào buổi tiệc tối nay.
11 Ai cũng không có nghĩ đến, cách xa mười năm gặp lại nhau, sẽ bất ngờ đến như vậy. Ngày đó thời tiết cực kì, cực kì sáng sủa, là một ngày nắng ấm trong mùa đông, sau những ngày mưa dầm không ngớt, ánh nắng nhẹ nhàng trong suốt xuyên qua cửa sổ sáng bóng tiến vào khu vui chơi thiếu nhi.
12 Tình yêu trên đời này hoàn toàn không phải đều là không tốt đẹp, ít nhất, hôn nhân của Hạ Di Hàng, thật hạnh phúc. Chỉ là, người phụ nữ hạnh phúc, trong mắt có phải hay không đều là hối thúc, suy tính hôn nhân cho người khác ? Đặc biệt khi người đó là người thân của mình.
13 Anh đứng ở nơi đó, nhìn cô, không có chút cảm xúc cũng không có chút biểu cảm, giống như gặp được cô ở tại đây, là một việc vô cùng bình thường. Đôi mắt cô đảo qua anh, bước chân vẫn không có ngừng lại, thẳng lưng mà đi qua người anh, không dừng một nhịp.
14 Cho dù đau đớn, cho dù thương tổn tra tấn cô muốn phát điên, cô cũng đều nuốt không nổi cái giọng điệu này! Anh muốn cho cô giáo huấn, cũng muốn cô cho anh một cơ hội để bị anh sỉ nhục như vậy……Cô đương nhiên không cho! Chết cũng không cho!Có thể sử dụng cơ thể để trừng phạt người, không chỉ có nam nhân mới làm được, cô cũng có thể! Anh muốn làm cho cô đau, muốn trả thù cô, giống nhau cô cũng có thể.
15 Anh lại một lần nữa đem cô về căn phòng đáng giận kia, cô thật muốn đem người đàn ông trước mắt mình cắn chết! Nhưng là, hiện tại thân thủ của anh không có gì để chê, dùng sức lực, cô đương nhiên không phải là đối thủ của anh, mà anh, cũng không bao giờ nhân nhượng cô.
16 Quần áo sang trọng, trang sức đắt tiền, khách quý tập hợp về nơi đây. Buổi dạ tiệc ở xã hội thượng lưu, từ trước tới giờ đều giống như vậy, nhất là, Thôi gia – chủ các ngân hàng lớn nhất nước, chỉ có thể diễn tả là cực kì xa hoa.
17 Trong thang máy thật yên lặng, hai người đứng đối diện, nhìn nhau chằm chằm. Quần áo cả hai đều hỗn độn không chịu nổi, trên khuôn mặt là một màu hồng nhàn nhạt, hô hấp là rối loạn, cảm xúc đều là…… giận dữ!“Em muốn anh trực tiếp giải quyết ở trong thang máy, hay là ngoan ngoãn tìm cho anh một nơi khác ?” Anh lạnh lùng mở miệng, tâm tình lúc này cực kì tệ.
18 Chỉ trong hai ngày ngắn ngủn, bốn mươi tám tiếng đồng hồ, thế giới đã hoàn toàn thay đổi. Tin tức nóng hổi đầu tiên là chủ tịch Thế Thành Phương Gia Minh hai ngày trước, đúng chín giờ sáng, đã đem mười hai ngôi khách sạn của Phương gia đi cầm cố cho ngân hàng Thôi gia để vay tận mười triệu.