Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 687: Liệt Viêm Thần Quân

Chương trước: Chương 686: Cận Kiến



Lâm Hiên cảm thấy một cơn lạnh từ xương sống lan ra. Dù là Hồng Lăng to gan hơn trời thì sâu trong mắt cũng để lộ ra một tia sợ hãi.

Bên trong phòng ngoại trừ Cổ Trường Phong còn có một lão quái vật Nguyên Anh kỳ.

Hơn nữa còn là người tu tiên Nguyên Anh hậu kỳ.

Tục ngữ nói không làm chuyện trái lương tâm, không sợ quỷ gõ cửa. Nhưng Lâm Hiên và Hồng Lăng đều lẻn vào phái với ý đồ của riêng mình.

Lúc này tự nhiên rất bất an lo sợ.

Sợ bị đối phương nhìn ra, nếu không tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ đến đây làm gì?

Hơn nữa hết lần này đến lần khác Cổ Trường Phong lại gọi mình đến đây vào lúc này. Thời cơ không phải quá trùng hợp sao?

Chẳng lẽ đây là một âm mưu?

Lâm Hiên suy nghĩ thật nhanh trong đầu, cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, tim đập mạnh, một lúc sâu vẫn cảm thấy khẩn trương.

Nên làm cái gì bây giờ. Xoay người rời đi?

Lâm Hiên lắc đầu phủ định. Mặc dù hắn chưa từng giao đấu với tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng trong sách đã miêu tả rất nhiều.

Đó chính là những người có thần thông kinh thiên động địa. Với tu vi của mình hôm nay, rất khó có thể chạy thoát.

Được rồi, không vào hang cọp sao bắt được cọp con. Dù sao cũng đã đến nước này không bằng đánh cuộc một phen, đối phương chưa chắc đến đây đã vì mình.

Nói như vậy, bỏ chạy lại là cách lựa chọn ngu ngốc nhất.

Lâm Hiên thầm nói với mình.

Nghĩ đến đây, hắn lại len lén liếc nhìn Hồng Lăng. Vẻ khác thường trong mắt nàng đã biến đi, khôi phục vẻ bình tĩnh thường ngày, hiển nhiên cũng có suy nghĩ như mình.

Lâm Hiên không khỏi thầm nghĩ trong lòng. Mình và Hồng Lăng là địch không phải là bạn. Nhưng lúc này lại cùng số mạng. Nế như bị phát hiện ra, không biết chừng còn chung sức chống địch.

Đương nhiên tình huống ấy tốt nhất đừng lên xuất hiện.

“Khởi bẩm sư tổ, bốn vị sư thúc đã đến”

“Để bọn họ vào” Cửa phòng không gió tự mở, một đại điện đập vào mắt.

Đại điện rộng khoảng hơn trăm trượng, bố trí rất tao nhã, bên trong trồng đủ các loại kỳ hoa. Vách tường xung quanh còn có những bức tranh.

Cuối đại điện có có một giường bằng hỏa ngọc, có mấy bồ đoàn đặt trên đó.

Ở vị trí chính giữa là một lão già áo xám, dung mạo bình thường không bắt mắt.

Nhưng nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện khí thế của hắn như không có, thần quang nội liễm. Lôi Âm Nhi và Sở Tuyên Nhân có lẽ không nhìn ra cái gì.

Nhưng Lâm Hiên và Hồng Lăng lại giật mình trong lòng. Người này đã đạt đến trình độ phản phác quy chân, quả nhiên là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.

Mà bên cạnh giường hỏa ngọc có một người trung niên khoảng hơn bốn mươi đứng đó, râu dài ba tấc, trông rất tiên phong đạo cốt.

Đó chính là phong chủ Hỏa Vân Phong – Cổ Trường Phong.

Với thân phận cao quý của sư tổ mà lại đứng hai bên, vẻ mặt rất cung kính.

Như vậy lão già có khuôn mặt bình thường kia rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Không biết là thật sự kinh hãi hay là đóng giả, bốn người Lâm Hiên đều ăn ý há mồm, hình như quên cả hành lễ.

Đến khi Cổ Trường Phong ho khan một tiếng, bốn người mới như người trong mọng tỉnh lại, hành lễ: “Đồ tôn – đồ nhi kính chào sư tổ - sư phụ”

“Được rồi” Cổ Trường Phong khoát tay, vẻ mặt ôn hòa nói: “Còn không mau bái kiến môn chủ”

“Môn chủ?”

Lâm Hiên và Hồng Lăng trong lòng biết rõ, nhưng Lôi Âm Nhi và Sở Tuyên Nhân lại giật mình kinh hãi.

Mặc dù bọn họ là những người xuất sắc trong đám đệ tử đời thứ ba, nhưng vẫn chưa được gặp mặt đệ nhất cao thủ của môn phái.

Đừng nói bọn họ, ngay cả các sư thúc bá Kết Đan kỳ, tám chín phần mười đều chưa được gặp mặt lão tổ tông này.

Dù sao trong nhân giới mà nói, tu sĩ Ly Hợp Kỳ chỉ tồn tại trong truyền thuyết. Trên đời này không biết có ai gặp mặt hay chưa.

Cho nên tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ gần như là vô địch, số lượng rất ít.

Liệt Viêm Thần Quân chính là một người trong số đó. Tên tục của hắn đã quên từ lâu.

Từ khi hắn trở thành môn chủ Liệt Dương môn, mọi người đều cung kính gọi hắn theo danh hiệu đó.

“Bái kiến môn chủ”

Bốn người cùng nhau quỳ xuống khấu đầu. Đương nhiên Lâm Hiên và Hồng Lăng tiên tử tự nhiên là rất buồn bực. Mặc dù khẩn trương nhưng vẫn không nhịn được thầm mắng trong lòng mấy câu.

“Đứng lên đi”

Tính cách của Liệt Viêm Thần Quân rất nghiêm khắc, chẳng qua với mấy tiểu bối trong môn phái lại khá thân thiện.

“Các ngươi không cần khẩn trương. Môn chủ hôm nay đến Hỏa Vân Phong làm khách, vừa nãy nghe ta nói sẽ tiếp mấy người các ngươi, môn chủ tò mò nên cùng xem một chút. Môn chủ có tu vi thông thiên, nếu có thể chỉ điểm một chút, đó là duyên phận của các ngươi, cả đời dùng không hết”

Cổ Trường Phong vuốt râu, mỉm cười giải thích vài câu.

Bốn tên đệ tử rõ ràng là rất khẩn trương, đứng ngồi không yên.

“Vâng”

Bốn người một lần nữa cúi người hành lễ.

Mà Liệt Viêm Thần Quân đã thả thần thức đảo qua bốn người bọn họ. Lâm Hiên giật mình trong lòng có cảm giác như bị nhìn thấu vậy. Hắn rất kinh hãi như gặp đại địch.

Thầm vận bí pháp trong Cửu Thiên Huyền Công, vững vàng bảo vệ đan điền khí hải, dù như thế nào cũng không thể để đối phương thấy sơ hở, nếu không xong đời.

Chỉ mấy giây ngăn ngủi nhưng Lâm Hiên lại cảm thấy như đang đại chiến với người, trán đầy mồ hôi.

Cũng may vẻ mặt những người khác cũng như hắn.

Cuối cùng cũng đã qua.

Liệt Viêm Thần Quân thu hồi thần thức, không phát hiện có gì không ổn. Lâm Hiên thở phào nhẹ nhõm trong lòng, thầm kêu may mắn.

Mà Hồng Lăng cũng không hề lộ ra sơ hở. Điều này làm Lâm Hiên có cái nhìn hoàn toàn mới với nàng.

Hắn không biết năm đó Hồng Lăng tu luyện công pháp chính là thần thông ẩn giấu kinh người. Nếu không nàng dù gan lớn hơn trời cũng không dám đánh lén sư bá Ly Hợp Kỳ, hơn nữa thiếu chút nữa thành công.

Muốn giấu diếm dò xét của Liệt Viêm Thần Quân, nàng dễ dàng hơn Lâm Hiên một chút.

Đương nhiên hai người đều không biết sự huyền diệu trong công pháp của đối phương, vừa bội phục, đồng thời cũng thêm e ngại.

“Không sai, bốn đệ tử này đều có điểm bất phàm riêng. Lão phu bế quan hơn trăm năm, Hỏa Vân Phong của sư đệ đúng là có thêm một vài vãn bối thú vị”

Liệt Viêm Thần Quân quay đầu lại, mặt đầy vẻ tán thành.

“Sư huynh nói đùa, đám đệ tử này mặc dù không sai, nhưng sao có thể so sánh với các đệ tử mạch của huynh chứ”

Cổ Trường Phong vội vàng khiêm tốn nói.

“Ha ha, sư đệ cần gì phải khiêm tốn như vậy. Trước khi đến đây lão phu đã nghe nói đến” Liệt Viêm Thần Quân trg đang khá vui vẻ mỉm cười nói.

“Ví dụ như cô nương Lôi Âm Nhi này, bước chân vào tiên đạo mới được mười năm đã trúc cơ thành công. Tốc độ năm đó so sánh với lão phu cũng không thua kém gì”

“Cái này có đáng gì chứ, tiên đạo mà, càng về sau càng khó hơn lên trời. Lúc trước rất nhanh không nói lên cái gì. Trước kia cũng có đệ tử như vậy. Lúc đầu có thể nói là thiên tài, nhưng về sau lực không đủ, cuối cùng ngay cả kết đan cũng không thành công”

“Lời này của sư đệ không đúng rồi. Lôi Âm Nhi này có được Thánh Linh căn, kết đan sẽ không vấn đề gì. Đương nhiên muốn ngưng kết Nguyên Anh rất khó. Nhưng chỉ cần bồi dưỡng thật tốt, mấy trăm năm sau chưa hẳn đã không có hy vọng. Chẳng qua có chút kỳ quái, ta thấy hồn lực trên người Lôi Âm Nhi thấp hơn người bình thường một chút, rốt cuộc là có vấn đề gì”

Liệt Viêm Thần Quân vuốt râu, hơi khó hiểu

Loading...

Xem tiếp: Chương 688: Đại Đạo Hữu Tình

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Ngược về thời Minh

Thể loại: Kiếm Hiệp, Xuyên Không

Số chương: 400


Nhất Ngôn Nhi Toái

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Ái Phi Trẫm Là Đặc Công

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 199


Quý Ngài Lảm Nhảm

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 19