1 - Nếu đã hữu duyên thì trùng sinh đi, hảo hảo mà sống tốt. . .
Một lão cụ râu tóc bạc phơ ngồi trên bồ đoàn, tay bấm quẻ tính toán, thì thào nói. .
2 Bầu trời trong xanh, nắng chiếu qua những hàng linh thụ trong hoa viên.
Kỳ Phong đã tỉnh giấc rồi và hắn đang suy nghĩ là làm sao hắn lại xuyên không đến được đây.
3 Một tuần nữa trôi qua. Nội thương của kỳ Phong đã dần ổn và hắn đã tự đi được.
Hắn cảm thấy những gì mà hắn biết về thế giới này ít đến đáng thương.
4 Bầu trời âm u, một ngày không có nắng.
Kỳ Phong bị thương hơn nữa tháng mới lành hẳn.
Hôm qua Kỳ Trúc Sơn và Nguyệt sư tỷ tới thăm hắn. Kỳ Trúc Sơn thì cố tỏ ra bình thường, nhưng Như Nguyệt thì trong mắt toát ra vẻ lo lắng và bất an.
5 Kỳ Phong nghe cha hắn nói là còn thủ đoạn cuối cùng thì hai mắt sáng lên.
Kỳ Phong cảm thấy bộ túi da này của hắn vô cùng tốt, rất tuấn mỹ và thon thả.
6 Kỳ Phong tỉnh lại là lúc mười ngày sau. Sau khi hắn tỉnh dậy thì lập tức kiểm tra thân thể, dùng thần thức nội thị đan điền. Hắn phát hiện cơ thể hắn trắng trẻo mịn màng hơn rất nhiều.
7 Thủy Cư Hiên thanh mát hữu tình.
Một thiếu niên u sầu đứng kế bên một cái quan tài làm bằng ngọc.
-Phụ thân, người đi bảo trọng. Con sẽ sống thật tốt.
8 Câu chuyện mà ta sắp kể là một truyền thuyết rất cổ xưa rồi. Đại khái chính là thời đại Hoang Mãng, nối tiếp của thời đại Hồng Hoang.
Khi đó các chủng tộc trên Thương Khung này rất đông đúc và cường đại.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Huyền Huyễn
Số chương: 93