Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 681: Tam Dương Đoán Phách Đan

Chương trước: Chương 680: Tam Hồn Thiếu Nhất Phách



Nhưng loại linh căn này trời sinh đã thiếu một phách, tỷ lệ này một phần ngàn vạn.

Đưa mắt lịch sử trăm vạn năm của tu tiên giới, cũng không phải không có chuyện này xảy ra.

Mà một vị tiền bối tuyệt thế vì giải quyết vấn đề này đã dồn hết tinh lực. Rốt cuộc hắn đã nghĩ ra được một biện pháp.

Người thiếu một phách không thích hợp tu tiên. Chủ yếu là bởi vì thiếu nghiêm trọng về hồn lực và thần thức.

Nhưng nếu như không ngừng tiến hành bồi dưỡng sáu phách còn lại, cũng có thể từ từ bù đắp khuyết điểm này.

Mà trùng hợp chính là vị tiền bối đó lại là Đan đạo đại sư. Vì vậy hơn mười năm sau Tam Dương đoán phách đan đã xuất thế.

Tam Dương đoán phách đan như ý nghĩa, đan dược này có hiệu quả bồi dưỡng hồn phách.

Lôi trưởng lão khi đọc thấy thế, cao hứng đến độ sắp phát điên, trời không tuyệt đường người....

Nhưng chuyện sau đó không đơn giản như hắn tưởng tượng.

Đan dược này thần kỳ như vậy, nhưng đối với người bình thường mà nói lại như rác rưởi.

Nhiều năm trôi qua, trên quyển sách cổ này chỉ ghi bài thuốc không được đầy đủ.

Lôi trưởng lão mặc dù có hiểu biết rất sâu về Đan đạo, nhưng còn lâu mới bằng vị tiền bối thời thượng cổ này.

Trải qua nhiều năm thử nghiệm, hắn coi như miễn cưỡng biết rõ nguyên liệu của phương thuốc.

Nhưng tỷ lệ mỗi loại và nắm giữ hỏa hầu vẫ còn kém xa.

Luyện chế mấy lần mà vẫn thất bại.

Rất chán nản, không ngờ từ đâu chui ra tiểu tử họ Lâm nói hắn biết luyện chế.

Tu sĩ Trúc Cơ kỳ thấp kém, nếu là bình thường mà nói, Lôi trưởng lão nhất định không thể tin.

Chẳng qua tục ngữ nói đúng, ngựa chết coi là ngựa sống, cũng phải cho hắn cơ hội thử.

Dù sao nhìn tên tiểu tử này rất tự tin.

Lâm Hiên được hai đồng tử đưa vào một thạch thất.

“Tiền bối, chính là nơi này. Sư tổ nói có gì cần xin cứ phân phó”

Hai đồng tử mặc áo xanh, cung kính hành lễ với Lâm Hiên.

Lâm Hiên không mở miệng nói, mà đưa mắt đánh giá xe. Thạch thất rất rộng, khoảng mười trượng vuông, bên trong chỉ có một bộ bàn ghế bằng đá, nhưng ở giữa có một hang động lớn sâu không thấy đáy.

Từ trong đó, Lâm Hiên có thể cảm nhận được hỏa lực thừa thãi.

“Ừ, rất tốt, các ngươi đi ra đi”

“Vâng”

Hai đồng tử xaoy người hành lễ, đi ra khỏi thạch thất, đóng cửa động lại.

Lâm Hiên thả thần thức ra, một khắc sau mới lộ ra vẻ hài lòng.

Trong thạch thất không bị động tay động chân, mà còn bố trí một cấm chế nho nhỏ, như vậy sẽ không sợ bị người rình trộm.

Tam Dương đoán phách đan, Lâm Hiên từng đọc trong sách cổ ở Linh Dược Sơn. Bởi vì khá kỳ lạ nên hắn nhớ rõ, không ngờ hôm nay lại dùng tới.

Lâm Hiên nhớ trong sách cổ nói luyện chế đan dược này rất phiền phức. Hơn nữa xác xuất thành công cũng rất thấp. Chẳng qua đối với hắn mà nói lại không khó mấy. Cùng lắm luyện hỏng lại luyện tiếp là được mà.

Đang định ra tay, giọng của Nguyệt Nhi truyền vào trong tai: “Thiếu gia, ta cảm thấy người làm như vậy có chút không ổn”

“Ồ, sao thế”

“Người khua chiêng gióng trống như vậy, ngay cả đan dược hiếm có cũng luyện chế thành công. Không phải sẽ bị kẻ có mắt chút ý sao”

Nguyệt Nhi có chút lo lắng mở miệng nói.

“Ha ha, nha đầu ngốc, điều ngươi nói, ta cũng nghĩ đến. Có một điểm ngươi không rõ”

“Cái gì?” Nguyệt Nhi rất tò mò.

“Ta đến đây là muốn hỏa mạch Kỳ Lân. Nếu như ngụy trang thành một đệ tử cấp thấp không có sở trường đặc biệt, vậy căn bản chẳng có tác dụng gì. Cho nên ta mới cố ý khiến cao tầng Liệt Dương môn chú ý”

“Nhưng nếu muốn một cái lễ lớn, thiếu gia không ẩn giấu tu vi xin gia nhập môn phái có phải càng dễ được lựa chọn không?”

Nguyệt Nhi có chút khó hiểu, mở miệng nói.

“Nha đầu ngốc, không ẩn giấu tu vi, thần thông của ta gần như có thể so sánh với lão quái vật Nguyên Anh sơ kỳ. Loại cao thủ này Liệt Dương môn nhất định không từ chối, nhưng nhất định sẽ thầm đề phòng, tuyệt đối không thể để ta vào khu trung tâm có hỏa mạch Kỳ Lân.

“Vậy nên thiếu gia mới làm như bây giờ”

“Ừ, hôm nay ta mặc dù cũng là người có tài nghệ trên người, nhưng một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, mấy lão quái vật Liệt Dương môn sẽ không coi ta vào đâu. Bởi vì người tu tiên có tu vi như vậy dù muốn làm loạn cũng không có thực lựa đó. Mà lúc này ta lại biểu hiện ra bản lĩnh đặc biệt. Ví dụ như rất có thiên phú trong Đan đạo, nói như vậy ta rất có thể đền được hỏa mạch Kỳ Lân”

Lâm Hiên tính toán như vậy mặc dù không phải quá tự tin, nhưng đúng là hắn đã cẩn thận tính toán.

Nguyệt Nhi gật đầu, chỗ hiểu chỗ không, nhưng không phản đối nữa.

Tiếp theo chính là bắt đầu luyện đan.

Tất cả tài liệu lão già họ Lôi đã chuẩn bị đủ, thậm chí ngay cả đan lô tốt cũng chuẩn bị cho Lâm Hiên.

Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp quyết, tiểu đỉnh lập tức bay lên. Tiểu đỉnh to hơn đầu một chút, chẳng qua bên ngoài có khắc hoa văn dẹp mắt, hiển nhiên không bình thường, chắc là một bảo vật.

Đương nhiên so sánh với Long đỉnh của Lâm Hiên, nhiều.

Sau đó Lâm Hiên đánh một đạo pháp quyết, ầm ầm một tiếng.

Bên trong động bắn ra một ngọn lửa lớn, to bằng cổ tay, rất chói mắt.

Đứng cách mấy trượng mà Lâm Hiên cũng có thể cảm nhận nhiệt độ đang tăng lên rất cao.

“Được, phẩm chất này so sánh với địa mạch chi hỏa của Linh Dược Sơn thì tốt hơn rất nhiều. Đáng tiếc nếu dùng để luyện chế Thiên Trần Đan thì vẫn không đủ. Nếu không mình việc gì phải khổ công đi tìm hỏa mạch Kỳ Lân làm gì”

Lâm Hiên thở dài một tiếng, trên mặt nửa mừng nửa lo, trông rất cổ quái.

Chẳng qua tâm trí hắn rất kiên định, rất nhanh ổn định tinh thần, điểm vào tiểu đỉnh, mở đỉnh ra, sau đó đưa các loại tài liệu quý giá vào.

Lâm Hiên không cần biết trước sau, cũng không cần nắm giữ hỏa hậu.

Hắn là thiếu chủ Linh Dược Sơn, về lý thuyết Luyện Đan thuật, hắn được coi là tông sư, các thao tác quá thành thạo.

Dù sao có tinh hải làm chỗ dựa, học tập chút, cái đó cũng không có tác dụng gì, hỏng thì lại luyện tiếp lại.

Sau đó Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp quyết, làm cho ngọn lửa chia làm tám cỗ, bao lấy đỉnh lô vào trong, sau đó bỏ tay mặc kệ, ngồi xuống bên cạnh.

............

Ba ngày sau một mùi thơm ngát nhàn nhạt theo không khí bay vào lỗ mũi.

Lâm Hiên ngẩn ra, từ từ mở mắt.

Hắn không xa lạ gì với luyện đan, nếu như nói đan dược mà hỏng thì sẽ có mùi khác, thậm chí nổ cả đan lô. Bây giờ có mùi thơm này, như vậy là báo hiệu đã thành công.

Nhíu mày, Lâm Hiên vẫy vẫy tay, địa mạch chi hỏa thu nhỏ lại, đỉnh lô bị một vầng sáng nâng lên, bay đến trước mặt

Loading...

Xem tiếp: Chương 682: Cổ Trường Phong

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hôn Nhân Tạm Được

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 20


Thái Sơ

Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn

Số chương: 35


Ma Đô

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 151



Bí Mật Học Viện Noble

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 15