Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Dị Giới Phiêu Lưu Ký

Thể loại: Xuyên Không
Số chương: 20
Chương mới nhất: Chương 20: Chương 17
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Số chương: Chưa rõThể loại: Dị giới, xuyên không, hàiRating: K+Giới thiệu:Ta là một người hoàn toàn bình thường. Không xinh đẹp, không giàu có, cũng không biết hô phong hoán vũ.

Danh sách chương Dị Giới Phiêu Lưu Ký


Chương 1

1

Chậc.

Ta quả nhiên đã chết.

Quả nhiên.

Ừm.

Đúng là chơi ngu lấy tiếng mà.

Vì sao ta chết ư? Thì vì… thôi không nói đâu, nhục lắm.

.


Loading...

Chương 2

2

Xin chào.

Ta là số 47.

Vì sao lại gọi là số 47 á? Đương nhiên là vì ta không có tên rồi. Vì sao ta lại không có tên á? Vì…ừm…chắc tại ta quên mất rồi.


Chương 3

3

Xin chào.

Nữ chính siêu cấp xinh đẹp hiền lành tốt bụng thông minh đáng yêu dễ thương, nói chung là vô cùng hoàn mỹ là ta xuất hiện rồi đây.

Đây lại là một chương tự kỉ của ta.


Chương 4

4

Chương trước ta đã kể cho các người nghe rồi đúng không ?

Chưa kể à ? Thế bây giờ kể vậy.

Bắt đầu từ lần mở mắt thứ một trăm hai mươi lăm của ta, ta liền bi thương thừa nhận, đời thật không như mơ.


Chương 5

5

Câu mở đầu nghe có vẻ nhàm chán nhỉ.

Đếm một chút, từ lúc hôn mê cho đến khi tỉnh dậy thì ta đã ở đây được tầm nửa tháng rồi. Mà khoan nói về nơi này đi, nói một chút về ta của trước kia đã.


Chương 6: Chương 6 (một Chương Siêu Dài~)

6

Tiểu thư, đang nghĩ gì vậy ? Ta nói người đừng có lúc nào cũng ngơ ngẩn như vậy chứ, trước kia người chẳng phải rất hoạt bát sao, cũng rất hay cười nữa.


Chương 7: Ngoại Truyện 1 : 47

7

Ta là một cô nhi.

Sơ nói với ta là thấy ta được đặt trước cổng cô nhi viện, trên người lại không có bất cứ giấy tờ tùy thân nào, trông rất đáng thương, nên đem ta về nuôi.


Chương 8: Chương 7

8

Thời gian ảo tưởng của ta cũng không được lâu, vì Mắt Quả Dưa đã mang quần áo ra.

Mặc quần áo vào, tùy tiện buộc tóc cao lên, đứng trước gương, ta cảm thán, cái khuôn mặt phi giới tính này quả thực quá là đẹp trai mà! Bổn cô nương cả đời cũng không ngờ rằng có ngày mình sẽ sở hữu khuôn mặt cực phẩm như này, ai ai, giờ bảo ta kết hôn với cái gương ta cũng chịu!!! Khụ khụ, hơi quá trớn rồi.


Chương 9: Chương 8

9

Rồi rồi, tiếp tục câu chuyện lần trước, ta cùng Mắt Quả Dưa cùng nhau tung tăng trở về, dọc đường đi ngẫu nhiên gặp vài thú nhân tất bật qua lại, ta nghĩ nghĩ, quanh khu vực này ma vật vốn dĩ không ít, nhưng cũng chỉ cần vài nhóm thú nhân trong làng là đã đủ để xử lý rồi, huống chi lần này huy động toàn bộ nhân lực như thế, chắc chắn vụ việc không đơn giản, hơn nữa thú nhân còn là chủng tộc mạnh như vậy.


Chương 10: Chương 9

10

Nửa đêm.

Ánh trăng nhàn nhạt phủ xuống nhân gian, từng đợt gió nhẹ nhàng thổi qua khiến cho vạn vật khoan khoái, dễ dàng chìm vào giấc ngủ say.


Chương 11: Chương 10

11

Khu rừng về đêm đen như mực, sương giăng trắng xóa, mờ ảo lại lạnh lẽo, khiến ta có cảm giác mơ hồ như đang đi lạc vào một thế giới không thực. Khẽ co người lại, những tiếng *soạt* *soạt* do hai bàn tay ma sát giữ ấm dường như đặc biệt vang vọng trong khu rừng lạnh lẽo tối tăm này, ta rên hừ hừ, hai mắt cố căng ra nhìn đường, thật sơ suất quá, người bình thường làm sao mà nhìn xuyên đêm được kia chứ! Quên mất là bản thân không có kĩ năng , không thể nhìn trong đêm, ta lại nhầm lẫn mình hiện tại với trong game rồi!

Thở ra một hơi, hơi thở của ta liền ngay lập tức biến thành một làn sương trắng đẹp mắt, quẩn quanh một hồi rồi tiêu tan.


Chương 12: Chương 11

12

Xin chào.

Ta hiện tại đang ở trong một hoàn cảnh vô cùng lâm ly bi đát.

Vạn vạn không ngờ tới, tuy ta không vào được cái kết giới cấp thấp kia, nhưng lại “vô tình” lọt vào một cái kết giới cấp cao.


Chương 13: Chương 12

13

- Mùi này…ngươi…chủ nhân?

.

.

.

.

.

Hở?

HỞ?!?!?

Ta ngơ ngác nhìn hắn, thấy trong đôi mắt đỏ kia chẳng có vẻ gì là đang trêu đùa ta, vẻ mặt vô cùng chân thật.


Chương 14: Chương 13

14

Hu hu hu, trăn trối từ nãy đến giờ nhiều vậy rồi, sao vẫn chưa chết a?

Ta hơi hé mắt, thấy quả cầu lửa không biết từ lúc nào đã biến mất, còn nam nhân áo đen thì đã rời khỏi khuôn mặt ta từ lúc nào, đang yên lặng nhìn thẳng vào cô gái tóc đỏ đối diện.


Chương 15: Chương 14

15

Đây là đâu?

Ta ngồi dậy, dụi dụi mắt, cố nhìn quanh xem chính mình đang ở địa phương nào. Vô vọng, không gian bị bao phủ bởi một màu đen dày đặc, âm u vô tận, khiến ta có chút hoài nghi, nơi này….


Chương 16: Chương 15 (1)

16

- Xin giới thiệu, ta là Tarin, người dẫn đường của [Atlas] thế giới, lần đầu ra mắt, Người Được Chọn.

Thái độ thay đổi với tốc độ chóng mặt khiến ta có chút không thích ứng kịp, chỉ biết “A” một tiếng, sau đó cũng vội vàng cúi chào nàng ta.


Chương 17: Chương 15 (2)

17

- Này, này, này……NÀY!!!

Ta đang trong trạng thái ngẩn ngơ liền ngay lập tức hoàn hồn lại, ngước đôi mắt vô hồn lên nhìn Tarin, nàng ta thấy ta như vậy liền lo lắng hỏi:

- Ngài không sao đấy chứ?

Ta lắc đầu, mệt mỏi ngồi bệt xuống không gian đen kịt, quá nhiều thứ phải tiếp nhận, ta dù có siêu cấp lạc quan đi chăng nữa, nhưng cái vị trí người người muốn giết, nhà nhà căm ghét này quả thật khiến ta có chút mất kiểm soát.


Chương 18: Chương 16 (1)

18

- Thật xin lỗi, đây thật ra, đều là lỗi của ta.

Lỗi…. lỗi gì?

Tim ta không tự chủ đập thình thịch, không hiểu sao ta có cảm giác như việc này còn khủng bố hơn việc ta “được” trở thành Ma Vương tân nhiệm vậy.


Chương 19: Chương 16 (2)

19

- Vẫn chưa được.

Ta ngắt lời nàng ta, hừ, ta đáng lẽ đã phải là người mạnh nhất lục địa, nếu không phải nàng ta (một phần là do ta) làm nên mới trở thành thế này, một chút sức mạnh cỏn con ấy, làm sao mà đủ! Sự đã rồi, ta là không còn cách nào khác mới phải chấp nhận sự thật này, cơ thể này, bồi thường như vậy, nàng ta quá lời rồi! Vứt bỏ cảm giác tội lỗi đi, 47, đây là cơ hội ngàn năm có một, phải biết tận dụng!

Ta đảo mắt, trong lòng âm thầm tính toán, cơ thể này cộng thêm toàn bộ thuộc tính của [47] nữa thì so với tân thủ quả thật chẳng khác gì quái vật, nhưng để sống sót với danh hiệu Ma Vương, còn chưa kể đến lũ loài người đang nhăm nhe cho ta đi bán muối thì quả thật như trứng chọi đá, sớm muộn cũng sẽ lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân.


Chương 20: Chương 17

20 Cái quái gì vậy chứ!!! Đau chết mất!!!

Ta cắn răng hừ 1 tiếng, mở mắt, chết tiệt, không nhìn thấy gì cả! Đừng nói vẫn là cái nơi tối tăm vừa nãy nhé! Tarin, con nhóc này, ngươi mau lăn ra đây!

- TARIN? Ngươi đâu rồi? Này!!!

Ta hét lớn, nhưng lại như lần trước, đáp lại ta, chỉ là một màn đêm đen vô tận.


Loading...