1 Ngay cả thời gian bi phẫn Quý Ngữ Hàm cũng không có, "Tùm tùm" một tiếng, nàng đột nhiên rơi vào trong nước. A a a. . . Vẫn chưa kịp suy nghĩ đã xảy ra chuyện gì, Quý Ngữ Hàm trợn mắt há hốc mồm mà nhìn mỹ nhân trước mặt.
2 Nhưng khi chủ tớ đối thoại với nhau thì thần sắc vẫn bình thường, hoàn toàn không cảm thấy bọn họ dùng từ có gì không đúng. Gật gật đầu, Đoan Mộc Ly cũng không thèm quan tâm chuyện bên này nữa, nhàn nhã đi về hướng phía ngoài rừng, định hồi cung trước.
3 "Đúng vậy, dù sao chết sống gì cũng sẽ ăn!"". . . "Nói bậy!Đương nhiên giết chết là ăn ngon nhất!Nhưng mà những lời này bị Quý Ngữ Hàm nuốt vào trong bụng.
4 Sau đó nàng liền cảm giác nam nhân bị mình ôm phát ra một trận chấn động rất nhỏ. Đây là. . . Đây là đại biểu phản xạ bình thường của Hoàng Thượng này có vẻ hơi chậm một chút, hiện tại mới bắt đầu cảm thấy đau xót, hay là bị vẻ mặt của nàng dọa?Khả năng thứ hai có vẻ không phải.
5 Kéo Quý Ngữ Hàm, Đoan Mộc Ly đi về hướng xe ngựa. "Cái kia, ta cũng phải cùng ngươi ngồi xe ngựa sao?"Nam nhân quay đầu lại, đối với nàng lộ ra nụ cười mị hoặc, "Ta sợ Tiên Hạc quả của ta chạy mất.
6 "Trong cung oan hồn rất nhiều, đến buổi tối, bọn họ thích đi ra ngoài tụ tập. "Ngữ khí của Đoan Mộc Ly thoải mái, nghe lời này, ở trong lòng hắn liền có ý nghĩa "Nơi này, buổi tối thường xuyên có người tụ hội, rất náo nhiệt ".
7 Sao chỉ trong một đêm, nam nhân kia liền đổi tính ?Quý Ngữ Hàm vô cùng nghi hoặc đi rửa mặt chải đầu, sau khi trở về phát hiện bữa sáng vẫn còn đang nóng.
8 Một lần nữa đứng ở dưới ánh mặt trời, nàng bỏ chạy. Hu hu, nàng cũng không dám tùy tiện thám hiểm nữa !"Trở về. "Một tiếng gọi lạnh buốt ở phía sau làm cho Quý Ngữ Hàm chân mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
9 Quả nhiên không phải là hảo tâm! Tùy ý đá loạn là rất không cóđạo đức a a a. . . Sợ kinh động thị vệ, cũng không dám kêu to, Quý Ngữ Hàm chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình sắp bay về hướng đại môn của tẩm cung.
10 A a a. . . Quý Ngữ Hàm nổi giận, "Ngươi ấn cái gì, ấn khi nào!""Tối hôm qua sau khi ngươi ngủ thì ấn. "Đoan Mộc Ly cũng không để ý đến nàng nổi giận đùng đùng, vẫn đang cười thực ôn hòa, như cũ "Như vậy ai ai cũng đều biết ngươi là của ta, không ai dám khi dễ ngươi.
11 Thật vất vả chịu đựng lâm triều xong, Quý Ngữ Hàm vừa rời khỏi triều liền từ trong lòng hắn nhảy ra. Không đợi Quý Ngữ Hàm mở miệng, Đoan Mộc Ly trước cười nói, "Về sau mỗi ngày cùng theo ta vào triều.
12 "Thật đáng yêu, " Đoan Mộc Ly cười nhéo mặt của nàng, "Vậy, vẫn là nuôi lâu một chút sau đó mới ăn. "". . . " Hu hu, đừng coi khinh nàng, nuôi nhiều nàng nhất định bắt hắn ănluôn!Lần này kết quả là.
13 Hu hu, tuy rằng hắn rất đẹp, rất tuấn tú, cũng là cao thủ võ lâm, chính là hình tượng bạch mã hoàng tử tiêu chuẩn trong lòng nàng. Nhưng mà. . . Gả ột người nam nhân như vậy.
14 "Lúc ban đầu không phải nói rõ rãng rồi sao? Ta cũng không cùng người khác nói qua chuyện nơi này, sao ngươi có thể nói lại không giữ lời gì hết vậy?"Tầm mắt như hai khối băng khóa ở trên mặt nàng, không có người trả lời nàng.
15 Lần đầu tiên thét chói tai là nàng nghĩ rằng khối băng nam nhân muốn phi lễ nàng, nhưng động tác kế tiếp của làm cho nàng phát ra tiếng thét chói tai thứ hai càng khủng bố hơn.
16 Quý Ngữ Hàm còn đang sám hối, cảm thấy chính mình không nên lợi dụng anh bạn nhỏ không có cảnh giác mà tìm hiểu tin tức——"Phụ hoàng, phụ hoàng!"Tiểu Dật bị kích động vọt vào ngự thư phòng, chạy thẳng đến chỗ Đoan Mộc Ly.
17 Mặc kệ Thụy vương gia hiện tại có bình thường hay không, nếu Đoan Mộc Ly đã muốn biết hắn ở chỗ này, hiện tại là nhất định phải chiêu đãi hắn vào trong cung đến làm khách.
18 Một là Hoàng Thượng, một là Vương gia, hai người hàn huyên vài câu. . . Khụ, kỳ thật Đoan Mộc Ly chỉ là khách sáo vài câu, khối băng nam nhân vẫn mang khuôn mặt đông lạnh không có biểu tình, trừ bỏ gật đầu, ít có đáp lại.
19 Ngay cả chính Quý Ngữ Hàm cũng thực khẩn trương, hắn sẽ trả lời như thế nào?Có thể trăm ngàn lần không cần tiết lộ thân phận chân thật của nàng!Nhiều người nhìn mình như vậy, Đoan Mộc Ly cũng không cảm giác có áp lực, trên mặt vẫn như cũ là chiêu bài tươi cười ôn hòa.
20 Lông mi thật dài chớp chớp, lướt nhanh ở trên mặt Đoan Mộc Ly, thân mật lại ái muội. Con ngươi đen tối tăm, nhưng vẫn nhịn xuống, không trực tiếp hôn.