1 Cùng là gạo…. lại nuôi dưỡng ra trăm dạng người…. . Trên đời này, kiểu người nào cũng có, lười biếng có, hẹp hòi có, thích so đo có, ưa lảm nhảm có, bệnh tâm thần cũng có, Lạc Tiểu Huân cơ hồ đều đã gặp qua.
2 Sau hai tháng chuẩn bị tỉ mỉ, Lạc Tiểu Huân bước chân vào tòa nhà ở khu Tín Nghĩa , một tòa cao ốc công sở có vẻ ngoài khí phái. Cô tràn đầy tự tin, trong tay cẩn thận ôm một cái cặp da, thành quả cô khổ cực trong hai tháng qua, tin tưởng nhất định có thể thỏa mãn yêu cầu của Suất Vũ Sâm.
3 Đây là một triển lãm về điêu khắc và hội họa Tây phương, ngay cả hiện trường bài trí cũng đều tràn ngập phong cách nghệ thuật. Lạc Tiểu Huân lấy ra hai tấm vé mời, đưa cho nhà trai, rồi lại đưa cho nhà gái.
4 Lạc Tiểu Huân bất an cúi đầu không yến, áy náy không dám gặp người khác, nhất là đối mặt với người phụ nữ đang ngồi trước mặt cô. Người phụ nữ này khoảng chừng hơn bốn mươi tuổi, bảo dưỡng rất tốt, nhìn qua giống như chỉ mới ba mươi, tính tình dịu dàng, nhưng khi làm việc cũng rất kiên quyết và có tầm nhìn, đây chính là lão bản của Ngân Hàng Tương Thân, tên gọi Âu tỷ.
5 Trong vòng ba giây đồng hồ, đầu óc của cô hoàn toàn trống rỗng,Bờ môi ấm áp bao phủ lên cái miệng nhỏ mềm mại của cô, ngăn chặn những lời còn chưa thoát ra khỏi miệng của cô.
6 Vì trả lại cho Suất Vũ Sâm một nhân tình, cô đóng giả làm bạn gái hắn, dù sao cũng chỉ là mấy buổi gặp mặt mà thôi, giúp hắn tham dự vài buổi tiệc, trước mặt người nhà hắn biểu hiện thân thiết một chút, diễn xong thì ai lại làm việc của người ấy.
7 Như vậy có đúng không ?Cô có lẽ là bị hôn đến mê man đầu óc rồi, mới có thể mơ mơ màng màng mà bị hắn dắt đi, tùy ý cho bàn tay to lớn kia nắm lấy bàn tay nhỏ bé của mình mười ngón đan vào nhau chặt chẽ, mạnh mẽ dắt cô đi.
8 Kết quả của sự miệt mài quá độ chính là, ngày cô đi làm trở lại, lại phải đối mặt với ánh mắt chú ý của mọi người. “Cậu bị cảm thế nào mà vẫn chưa khỏi vậy?”Đối mặt với ánh mắt kinh ngạc và quan tâm của mọi người, Lạc Tiểu Huân chỉ có thể cười khổ, trên cổ cô vẫn còn quấn khăn lụa như cũ, dấu hôn thật khó khăn lắm mới mất đi, trải qua mây mưa thất thường tối hôm qua, dấu cũ chưa mờ, vết mới lại có, cô không thể làm gì khác hơn ngoài việc chột dạ giả bộ cảm mạo chưa lành.
9 Người đàn ông mà Âu tỷ giới thiệu, quả nhiên điều kiện rất tốt. Tuy rằng trước đó cô đã xem qua ảnh chụp, nhưng ảnh và người thật có chút chênh lệch, hơn nữa sau khi nói chuyện với nhau, đối tượng thân cận của cô so với ảnh chụp càng thêm thu hút.
10 Gần đây, văn phòng công ty thiết kế Vinh Sâm, tràn ngập trong bầu không khí nặng nề. Mỗi nhân viên đều căng thẳng ỉu xìu, nơm nớp lo sợ không dám nói chuyện, bởi vì cấp trên của bọn họ – Suất Vũ Sâm, mấy ngày gần đây vẻ mặt đông cứng, tuy rằng bình thường mọi người đã quen với thái độ nghiêm túc khi làm việc của Suất Vũ Sâm, nhưng chưa từng thấy anh ta âm trầm như thế bao giờ.