Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 684: Đan Thánh Đào Đại Sơ

Chương trước: Chương 683: Ngọc Thư Các



Sau khi có quyết định, Lâm Hiên liền giả vờ thành một tu sĩ chăm chỉ.

Mỗi ngày đều ở trong động ít ra, ngồi xuống giống như một gã khổ tu.

Thời gian từng ngày một trôi qua, trong nháy mắt đã hơn ba tháng.

Trong thời gian này, tên sư phụ kia đã đến mấy lần, nhưng không hiện thân mà chỉ đứng bên âm thầm quan sát.

Chuyện nhỏ này sao giấu được thần thức của Lâm Hiên, chẳng qua hắn chỉ giả vờ không biết.

Việc này cũng không có gì kỳ quái. Đối phương đã có ý muốn bồi dưỡng mình, nhất định sẽ phải quan sát trước.

Biết người biết ta, Lâm Hiên cũng phối hợp đóng kịch.

Biểu hiện trong ba tháng này của Lâm Hiên coi như khiến Lôi Chấn Thiên rất hài lòng.

Vì thế khi Lâm Hiên vào môn phái được trăm ngày, tu sĩ họ Lôi rốt cuộc đã đến động phủ của ký danh đệ tử, lần này là đường đường chính chính.

Lâm Hiên cười thầm trong lòng, nhưng ngoài mặt lại ra vẻ hoảng hốt, đứng ngoài cửa nghênh đón sư phụ.

Lôi Chấn Thiên vẻ mặt hiền hòa khích lệ vài câu, sau đó vào động phủ, ra vẻ chỉ điểm những chỗ khó khăn trong lúc hắn tu luyện.

Lâm Hiên không thể làm gì khác là hỏi mấy vấn đề linh tinh. Chờ đối phương giảng giải liền ra vẻ một chữ đã thông, vô cùng vui mừng.

Cứ như vậy, một canh giờ đã trôi qua, Lôi Chấn Thiên rốt cuộc không nhịn được mà mở miệng nói: “Đồ nhi, nói vậy ngươi cũng đã rõ. Tu sĩ Hỏa Vân Phong ta, ngoại trừ luyện công, còn phải nghiên cứu Luyện Đan thuật. Lần trước ngươi thành công luyện chế Tam Dương đoán phách đan chính là để sư phụ mở rộng tầm mắt. Chẳng qua đan dược này quá hiếm thấy, không thể nói rõ điều gì. Nên sư phụ muốn kiểm tra Luyện Đan thuật của ngươi một chút. Khi biết trình độ của ngươi như thế nào, sư phụ sau này cũng tiện mà chỉ dạy”

Lâm Hiên cười lạnh trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn cung kính ôm quyền nói: “Khiến sư phụ phải suy nghĩ. Đệ tử tuy là tán tu nhưng năm đó gặp cơ duyên, từng theo một vị Đan đạo đại sư học tập. Cho nên cũng có ít tâm đắc ở Luyện Đan thuật”

“Ồ, không biết vị đại sư đó là ai?”

“Cái này...”Lâm Hiên lộ ra vẻ khổ sở: “Không phải đệ tử không nói, mà đệ tử cũng rất mơ hồ, chính mình cũng không rõ”

“Ngươi cũng không rõ?” Lôi Chấn Thiên lộ ra vẻ khó tin.

“Đúng vậy” Lâm Hiên vẻ mặt rất bình tĩnh, gật đầu. Hắn nói dối mà không hề chớp mắt: “Đó là chuyện hơn hai mươi năm về trước. Lúc ấy đệ tử bị kẻ thù đuổi giết, bất đắc dĩ đành dùng Thổ độn phù. Nhưng lúc đó đệ tử đang bị thương nặng, khi tỉnh lại thì phát hiện mình ở trong một thung lũng xa lạ. Thì ra tiền bối am hiểu Luyện Đan thuật đã cứu đệ tử”

“Đồ nhi rất cảm kích, hầu hạ tiền bối đó không ít năm, nhưng từ đầu đến cuối người đó không nói tên của mình cho đệ tử. Mà Luyện Đan thuật của tiền bối đó rất cao siêu. Đồ nhi chú ý nên cũng học được một chút”

“Nói như vậy cũng khó trách. Ừ, vị đại sư đó trong như thế nào? Ngươi nói ra xem” Lôi Chấn Thiên vuốt râu, vẻ mặt cho thấy đã tin bảy tám phần.

Đối phương hỏi cẩn thận như vậy làm Lâm Hiên không biết nói gì, nhưng ngoài mặt vẫn ra vẻ cung kính, nói: “Vâng, vị tiền bối đó rất cao, đầu trọc, thích mặc đồ đen, mắt lại nhỏ như hạt đậu, mũi ưng”

Lâm Hiên cẩn thận nói ra, đương nhiên tất cả là nói dối. Cứ để đối phương khổ sở suy nghĩ đi.

Nghĩ đến vị sư phụ Lôi Chấn Thiên này, Lâm Hiên không nhịn được chơi một trò hiểm.

“Cái gì, là Đan Thánh Đào đại sư, đúng là như vậy, ngươi khẳng định”

Lời nói bị cắt đứt, với da mặt dày như Lâm Hiên cũng không nhịn được há mồm cứng lưỡi. Không trùng hợp như vậy chứ, mình nói bừa ra mà cũng có một vị tu sĩ Luyện Đan thuật có hình dạng như vậy?

Cũng may là vẻ mặt này của hắn chỉ loáng cái là biến mất. Lôi Chấn Thiên cũng không chú ý thấy. Lôi Chấn Thiên vội vàng hỏi lại: “Hình dạng mà ngươi vừa miêu tả là thật sao?”

“Đúng vậy” Lâm Hiên gật đầu, lời nói đã ra khỏi miệng, hắn dù chết cũng phải thừa nhận.

“Không ngờ được, không ngờ được ngươi đã từng học Luyện Đan thuật với Đan Thánh Đào đại sư. Đây chính là cơ duyên rất lớn, nhưng do hắn không nhận ngươi làm đồ đệ, nếu không ngươi cũng không cần xin vào phái ta” Trên mặt Lôi Chấn Thiên lộ ra một tia hâm mộ.

“Sư phụ, người nói vị Đan Thánh Đào đại sư rốt cuộc là thần thánh phương nào. Đệ tử mặc dù hầu hạ người này vài năm, nhưng lại không biết chút gì về người” Lâm Hiên cũng tò mò, tuy mình nói là trùng hợp với người đó, nhưng mình nói loạn mà lại trúng nhân vật nổi tiếng như vậy, cũng thật lạ.

“Ừ, tính cách của Đan Thánh Đào đại sư rất cổ quái, với tu vi của ngươi mà chưa nghe thấy tên tuổi của hắn cũng là chuyện bình thường” Lôi Chấn Thiên không hề nghi ngờ, mà còn cẩn thận giải thích với Lâm Hiên: “Vị Đào đại sư này chính là thiên tài trong Đan đạo, được phong tặng cái tên Đan Thánh. Trong Luyện Đan thuật, cả Vân Hải tu tiên giới này không ai có thể sánh bằng. Chín thế lực lớn Vân Hải đều tôn sùng hắn, mình hắn nhập phái. Nhưng vị Đào đại sư này thích tự do tự tại, không bị môn phái nào bó buộc. Cho nên Đào đại sư từ chối tất cả mọi lời mời”

“Ồ, người tại giang hồ mà. Đào đại sư này làm như vậy tuy rất sảng khoái, nhưng không sợ đắc tội với quá nhiều thế lực sao?” Lâm Hiên ra vẻ khó hiểu.

“Ha ha, đồ nhi, tu vi của ngươi quá thất, nhìn không ra cường giả của Đào đại sư” Lôi Chấn Thiên thở dài một tiếng: “Vị đại sư đó chính là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ. Nhưng lại là người cô đơn. Nhưng chín thế lực lớn chúng ta có ai lại ngu ngốc chuốc lấy kẻ thù mạnh như vậy chứ?”

“Tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ?”

Lâm Hiên lúc này đúng là thực sự chấn động. Theo hắn biết, ngoại trừ tổ sư khai phái Linh Dược Sơn – Thiên Trần Đại Sư ra, thật đúng là chưa từng nghe nói vị Đan đạo đại sư nào có thể tu luyện đến Nguyên Anh hậu kỳ.

Dù sao dù là tăng cường giả hay nghiên cứu Luyện Đan thuật, đều tốn rất nhiều tinh lực, hơn nữa còn phải là thiên tài may ra mới được.

Biết được Lâm Hiên từng nghe Đào đại sư chỉ dạy, Lôi Chấn Thiên càng tin vào hắn hơn. Mà chuyện tiếp theo, Lâm Hiên quả nhiên không làm hắn thất vọng. Dù sao từ cuộc nói chuyện mà nói, Lâm Hiên đúng là cấp tông sư trong Luyện Đan thuật.

Mấy canh giờ sau, Lâm Hiên cảm thấy rất hài lòng rời đi.

Mấy ngày tiếp theo, cứ cách ba đến năm ngày là hắn lại đến động phủ của Lâm Hiên một lần, chỉ điểm tu luyện, đương nhiên mục tiêu chủ yếu chính là kiểm tra và dạy Lâm Hiên về Luyện Đan thuật. Việc này không chỉ riêng là lý luận, đôi khi cũng mang tài liệu đến cho Lâm Hiên luyện chế.

Từ nông đến sâu, lúc đầu là Tẩy tủy đan. Đương nhiên khi Lâm Hiên luyện đan cũng không cho vị sư phụ này ở bên, yêu cầu này Lôi Chấn Thiên cảm thấy rất hợp lý. Dù sao Luyện Đan thuật tối kỵ là bị quấy rầy. Cho dù đứng bên không động đậy nhưng rất có thể khiến thất bại.

Mà mật thất luyện đan có ngọn lửa màu xanh lam, Lâm Hiên hiển nhiên chẳng có gì phải lo lắng.

Đương nhiên hắn không ngu đến độ để luôn thành công. Như vậy nhất định sẽ làm đối phương nghi ngờ. Thi thoảng Lâm Hiên cũng thất bại một lần. Sau đó xin Lôi Chấn Thiên chỉ điểm, thay đổi rồi tiếp tục luyện. Nói tóm lại, Lâm Hiên không thể hiện một cách quá đáng. Nhưng hắn thể hiện ra mình rất có thiên phú luyện đan, điều này làm Lôi Chấn Thiên rất vui mừng.

Người này quả nhiên đáng để bồi dưỡng.

Tất cả điều này hắn đều mật báo cho lão quái vật họ Cổ.

Sau khi được Cổ Trường Phong cho phép, hắn bắt đầu mạnh mẽ bồi dưỡng Lâm Hiên.

Ngoại trừ chỉ điểm về Luyện Đan thuật, cũng bắt đầu quan tâm đến tiến độ tu hành của hắn.

Dù sao bọn họ muốn làm một chuyện mà mấy luyện đan sư cũng hợp tác. Nếu như tu vi Lâm Hiên quá thấp, lúc phối hợp mà pháp lực không đủ, vậy rất có thể phí công vô ích.

Tính toán thời gian thì cũng chỉ còn hơn hai mươi năm. Nghĩ biện pháp để hắn kết đan là không thể. Chẳng qua mượn đan dược để cảnh giới của hắn tăng lên Trúc Cơ hậu kỳ chắc không có gì khó khăn.

Được Lôi sư phụ quan tâm như vậy, Lâm Hiên trong lòng hiểu rất rõ. Nhưng ngoài mặt không thể không ra vẻ mừng rơi nước mắt. Nhưng cứ mấy ngày bắt hắn ăn Trúc cơ đan, đúng là khóc cười không được. Cũng may loại đan dược này ăn vào không có hại gì cho thân thể.

Ôi, coi như viên kẹo đường vậy.

Theo thời gian trôi đi, hầu hết tu sĩ ở Hỏa Vân Phong đều biết tên tuổi của Lâm Hiên. Đừng nói là ký danh đệ tử, dù là mấy đệ tử thực sự cũng không được Lôi sư thúc đối tốt như vậy.

Thi thoảng có lời đồn đại, nói hắn là hậu nhân của vị trưởng lão này. Lâm Hiên nghe xong không khỏi dở khóc dở cười, hiển nhiên hắn chẳng buồn giải thích, coi như gió thoảng qua tai.

Chẳng qua như vậy cũng có lợi, bởi vì là người nổi tiếng nên Lâm Hiên muốn làm gì ở Hỏa Vân Phong cũng dễ dàng. Ngay cả mấy chấp sự nắm quyền, thấy Lâm Hiên đều cười cười nịnh nọt.

Mà Lâm Hiên lúc này cũng đang nhãn nại. Không biết lúc nào, hắn đã ở Hỏa Vân Phong được mười năm.

Tu vi cũng từ Trúc Cơ sơ kỳ “tăng lên” trung kỳ, tiến bộ như vậy làm Lôi Chấn Thiên rất hài lòng.

Mà hôm nay chính là ngày gặp sư tổ.

Vị sư tổ này chính là lão quái vật Nguyên Anh kỳ duy nhất của Hỏa Vân Phong.

Nghe nói hắn vừa mới bế quan xong liền tiến hành chỉ điểm mấy đệ tử xuất sắc nhất.

Hai nam hai nữ, mà trong đó có tên Lâm Hiên.

Lâm Hiên chẳng thấy thú vị gì. Đương nhiên với thân phận của hắn bây giờ thì không thể nào dám từ chối vinh dự như vậy. Vì thế không thể làm gì khác là hóa thành một vệt sáng đi tới đỉnh núi.

Đập vào mắt vẫn là những mái ngói như ngọc, rất đẹp.

Mười năm qua, Lâm Hiên là “đệ tử” được Lôi trong lòng coi trọng cũng đến đây mấy lần, nên không hề cảm thấy xa lạ.

Trên đường gặp không mấy tu sĩ, nhưng ai cũng nhìn hắn với ánh mắt đầy hâm mộ.

Lâm Hiên coi như không thấy, trực tiếp bay về phía kiến trúc xa hoa nhất.

Trên đỉnh do ngọc thạch khắc thành.

Nghe nói đây là nơi của Cổ lão quái tuy luyện.

Vầng hào quang thu lại, Lâm Hiên từ từ hạ xuống trước mặt.

Không ngờ còn có người tới sớm hơn hắn.

Đó là một nữ tử còn trẻ, nhìn bề ngoài thì thấy khoảng mười bảy mười tám tuổi, mặc dù không quá xinh đẹp, nhưng trông rất đáng yêu.

Lâm Hiên dùng thần thức đảo qua.

Trúc Cơ sơ kỳ, hơn nữa giống như mới thành công, cường giả chưa được củng cố.

Tu vi này mà cũng được gọi đến. Chẳng lẽ nữ tử này chính là.

Lâm Hiên không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

Loading...

Xem tiếp: Chương 685: Hồng Y Nữ Tử

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hoa Vô Lệ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 69




Khiến Em Gả Cho Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 57


Thư Đồng Công Tử

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11