Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 679: Hỏa Vân Phong

Chương trước: Chương 678: Tạp Học Tác Dụng



“Lâm hiền đệ, ngươi nhìn xem, phía trước chính là Hỏa Vân Phong”

Bậc thang đá bằng phẳng khúc chiết, hai gã nam tử ăn mặc như tu sĩ đang từ từ đi tới.

Một gã trông rất bình thường chính là Lâm Hiên. Mà vị đại hán bên cạnh chính là Mộ Dung Bác.

Lúc này bọn họ đã rời khỏi khu chợ kia khoảng một canh giờ.

Lâm Hiên nói yêu cầu của mình ra với đối phương, nói dối một sở trường nào đó, nói một câu chuyện xưa không có sơ hở.

Nói mình là Tán Tu, bởi vì ngưỡng mộ Liệt Dương môn nên muốn gia nhập. Nhưng đâu ngờ vì có việc nên bỏ qua thời gian đại hội chiêu đãi.

Cách nói này giống hệt tu sĩ họ Mã kia, Mộ Dung Bác nghe xong không nói gì.

Chẳng qua Lâm Hiên ra tay rất hào phòng, nói chỉ cần đối phương tiến cử, dù thành công hay không cũng cho hắn hai ngàn tinh thạch.

Điều kiện tốt như vậy khiến đối phương không thể không động tâm.

Vì vậy hai người vừa vỗ đã hợp, Mộ Dung Bác dẫn đường đi tới Hỏa Vân Phong.

Liệt Dương sơn trải dài trăm dặm, Hỏa Vân Phong chỉ là một ngọn trong đó mà thôi.

Theo lời Mộ Dung Bác nói, tu sĩ ở đây ngoại trừ luyện công theo bình thường, mỗi người còn phải nghiên cứu Luyện Đan thuật.

Tu tiên giới Vân Hải phồn vinh hơn U Châu rất nhiều. Chín thế lực lớn ngoại trừ có vô số cao thủ, còn đều liên quan đến các tạp học tu tiên.

Lâm Hiên không khỏi thầm thàn các môn phái này lắm tiền nhiều của. Chẳng qua cũng không có gì quái lạ, bất cứ môn phái nào trong chín thế lực lớn đều có hơn mười lão quái vật Nguyên Anh kỳ.

Biết được điều này từ trong miệng đối phương, Lâm Hiên càng thêm cẩn thận.

Mặc dù hắn rất tự tin vào tu vi hiện nay, phối hợp với Liễm Khí thuật trong Cửu Thiên Huyền Công, dù là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng không thể nhìn ra điểm gì không đúng. Chẳng qua trong lòng vẫn có chút không yên tâm. Nói tóm lại nhất định không được coi thường.

Cũng may lần này hắn muốn lấy danh nghĩa người am hiểu Luyện Đan thuật để xin gia nhập.

Mà tinh thông Luyện Đan thuật cần tốn rất nhiều tinh lực. Cho nên tu vi của đệ tử Hỏa Vân Phong hầu hết đều thấp hơn đồng môn một chút.

Chỉ có một lão quái vật Nguyên Anh kỳ, hơn nữa còn bế quan nhiều năm.

Các chuyện bình thường đều do mấy tu sĩ Kết Đan kỳ chủ trì.

Lâm Hiên hiển nhiên không sợ bọn họ nhìn ra.

Lại đi thêm thời gian ăn một bữa cơm, bậc thang bằng đá rốt cuộc đã kết thúc, phía trước mây mù lượn lờ, hiển nhiên có bố trí cấm chế.

Hai người dừng bước, Mộ Dung Bác lấy một tấm phù trong lòng ra, lẩm bẩm, sau đó vung tay lên. Một vầng sáng lóe lên, sương mù tản ra, cảnh vật bên trong hiện ra trước mắt.

"Đi!"

Mộ Dung Bác vỗ vào trữ vật đại, lấy một kiện linh khí phi hành ra, quay đầu lại cười nói: “Trên đường có không ít cấm chế, cạm bẫy. Lâm huynh tốt nhất không nên dùng độn quang, do ta mang ngươi đi một đoạn đường”

“Được, như vậy làm phiền”

Lâm Hiên không hề do dự đứng lên trên, Mộ Dung Bác đánh ra một đạo pháp quyết, hai người hóa thành một vệt sáng lao vào trong đám sương mù.

Lâm Hiên lặng lẽ thả thần thức ra, đối phương nói quả nhiên không sai. Trên đường đi có rất nhiều cấm chế và bẫy rập. Đương nhiên cũng không phải loại lợi hại lắm. Vì dù sao bây giờ vẫn chưa đến chân núi Hỏa Vân Phong. Nhiều nhất chỉ có thể xem như bên ngoài mà thôi.

Qua đó có thể thấy Liệt Dương môn phòng ngự nghiêm mật như thế nào.

Mạc Dung tộc vốn là một chi của tông phái, cho nên Mộ Dung Bác mới có thể đi đến nơi này. Chẳng qua hắn cũng chỉ có thể đến chân núi mà thôi.

“Hiền đệ, vi huynh có thể làm chính là tiến cử mà thôi, có thể được thu vào môn phái hay không còn phải xem chính ngươi”

Hạ xuống, Mộ Dung Bác đột nhiên quay đầu lại, quan tâm nói.

“Ha ha, Mạc Dung huynh yên tâm, mặc kệ có trúng hay không, tinh thạch ta đều đưa cho ngươi”

Lâm Hiên sao không rõ ý trong lời nói của đối phương. Hắn lấy một hộp gỗ trong trữ vật đại ra, đưa tới. Chỉ có hai ngàn tinh thạch, hắn không để vào mắt, càng không làm cái việc ăn quỵt ngu ngốc đó.

“Ha ha, huynh đệ nghĩ nhiều rồi, ta làm sao không tin ngươi” đối phương ngoài miệng thì nói rất dễ nghe, nhưng không hề do dự nhận lấy tinh thạch, thần thức đảo qua, nụ cười trên mặt càng thêm chân thành.

Sau đó Mộ Dung Bác phát ra một đạo Truyền âm phù, khoảng thời gian một chén trà nhỏ sau, một nữ tử áo đỏ khống chế phi kiếm từ trên ngọn núi bay xuống.

Nhìn thấy nàng, Mộ Dung Bác ngây ra, sau đó liền vui vẻ, chắp tay: “Long sư muội, hôm nay là muội trực?”

“Không sai, sư huynh đúng là khách khó gặp, lúc rảnh rỗi đến Hỏa Vân Phong chúng ta làm gì. Ồ, vị đạo hữu này...”

Thấy Lâm Hiên, trong mắt nữ tử này lộ ra chút nghi hoặc, chẳng qua từ trong lời nói vừa rồi cũng có thể thấy được quan hệ giữa ả và Mộ Dung Bác cũng được.

“Không có gì, Lâm hiền đệ đây là bằng hữu tốt của huynh. Bởi vì ngưỡng mộ Liệt Dương môn, muốn gia nhập. Nhưng bởi vì một việc nên đã để lỡ đại hội chiêu đãi. Cũng may hắn am hiểu Luyện Đan thuật, cho nên....”

Mộ Dung Bác đi thẳng vào vấn đề, nói thẳng tình huống ra.

“Ồ, bằng hữu tốt của sư huynh, vậy thân phận chắc không có vấn đề gì. Chẳng qua có thể gia nhập môn phái hay không, tiểu muội không thể làm chủ, phải xem ý mấy vị trưởng lão” Nữ tử áo đỏ nhìn thoáng qua Lâm Hiên, không cho ý kiến.

“Ha ha, quy củ ngu huynh đương nhiên hiểu rõ. Chỉ là muốn nhờ sư muội dẫn tiến giúp ta mà thôi”

“Không vấn đề gì, chuyện nhỏ” Nữ tử áo đỏ không hề do dự gật đầu nói: “Mạc Dung sư huynh, huynh có muốn lên núi ngồi không. Đã lâu rồi không đến, mấy hôm trước Nghiêm sư tỷ còn nhắc đến huynh”

Nói đến vế sau, nữ tử áo đỏ cười cười.

“Cái này... huynh còn có việc, để hôm khác rồi nói”

Nhắc đến Nghiêm sư tỷ kia, mặt Mộ Dung Bác lại thay đổi, môi mấp máy. Điều này làm Lâm Hiên cảm thấy thú vị

Sau đó lại nói mấy câu, hai người chắp tay cáo từ.

Nhìn Mộ Dung Bác biến mất, vẻ mặt nữ tử áo đỏ liền trở nên lạnh nhạt, nhìn thoáng qua Lâm Hiên: “Ngươi đi theo ta”

Giọng nói như từ xa ngàn dặm truyền đến, chẳng qua Lâm Hiên không thèm để ý, sờ sờ mũi, đi theo đối phương vào Hỏa Vân Phong.

Nhắc ra cũng cổ quái, vừa nãy ở bên ngoài thì rất nhiều cấm chế, nhưng khi vào đến bên trong một cái cũng không có.

Lâm Hiên thầm nói trong lòng, đột nhiên hắn cũng không ngu ngốc mà mở miệng nói ra. Nếu không như vậy sẽ khiến đối phương cảnh giác.

Đoạn đường không có gì đáng nói, hai người bay khoảng một bữa cơm, rốt cuộc đi đến một tòa nhà.

Nói là tòa nhà, thực ra là một mảnh rất lớn. Chẳng qua Lâm Hiên phát hiện tòa nhà này là liền một thể. Quá hoàn mỹ.

“Các vị sư thúc tu hành ở đây, lát nữa hỏi gì ngươi đáp đó, không được tùy ý đi lung tung”

Nữ tử này rốt cuộc đã quay đầu lại, dặn dò Lâm Hiên.

“Cô nương yên tâm, Lâm mỗ biết nặng nhẹ” Lâm Hiên mỉm cười chắp tay nói.

“Ừ” Nữ tử lộ ra vẻ hài lòng, hạ xuống, lanh tay lẹ chân dẫn Lâm Hiên đi vào phía nhà bên trái.

Bên trong có rất nhiều hành lang, cũng chạm mặt không ít người tu tiên, hầu hết là Trúc Cơ kỳ, cũng có một ít đồng tử Linh Động kỳ, ai trông cũng vội vã, vẻ mặt nghiêm túc.

Đi một lát, bọn họ gặp một nữ tử áo trắng.

“Trữ sư tỷ, Lôi sư thúc có rảnh không?” nữ tử áo đỏ đi lên hai bước, rất cẩn thận nói.

“Long sư muội, ngươi không ở Đan Dương các, chạy đến đây làm gì?” nữ tử áo trắng kinh ngạc nói.

“Sư tỷ, tỷ nhớ lầm rồi. Hôm nay tiểu muội phải trực, gặp Mạc Dung sư huynh” nữ tử áo đỏ nói chuyện ra một lần.

“Thì ra là vậy” nữ tử áo trắng hiểu ra, nhìn Lâm Hiên nói: “Đạo hữu này có tu vi không kém, còn trẻ như vậy đã Trúc Cơ thành công, ngươi thật sự am hiểu Luyện Đan thuật?”

Nàng còn hơi nghi ngờ, dù sao Tán Tu học mấy thứ khác không nhiều.

“Không giấu gì tiên tử, tại hạ cũng là do gặp cơ duyên, đúng là học được một chút” Lâm Hiên bình tĩnh nói.

“Ừ” nữ tử áo trắng gật đầu. Ả không lạnh nhạt với Lâm Hiên như nữ tử áo đỏ kia đối với hắn. nữ tử áo trắng đánh giá Lâm Hiên mặc dù trông rất bình thường, nhưng không hề ra vẻ, hiển nhiên là một trong số ít người tu tiên thành thật. Nữ tử áo trắng thở dài nói:

“Lâm đạo hữu, ngươi tới đúng là không đúng lúc. Lôi sư thúc đang bế quan luyện đan, sợ rằng không thể tiến hành kiểm tra ngươi. Mà ngươi có thể vào phái hay không, các tu sĩ Trúc Cơ kỳ lại không có quyền quyết định”

“Hả?” Lâm Hiên nghe xong không khỏi trợn mắt há mồm. Người tính không bằng trời tính. Mình còn tưởng rằng may mắn, ai ngờ lại gặp phải chuyện như vậy.

Luyện đan?

Là Thiếu chủ Linh Dược Sơn, Lâm Hiên hiểu rõ có đan dược luyện ba, năm ngày là ra; nhưng có đan dược phải mấy tháng; có đan dược thậm chí hàng năm. Không biết tu sĩ họ Lôi kia luyện đan dược nào đây?

Hai nữ tử cũng cảm thấy khó xử, tục ngữ nói bị người nhờ vả, coi như người trong cuộc. Nhưng các nàng lại không có quyền ở lại trọng địa của môn phái.

Ba người đang nhìn nhau, đột nhiên có tiếng nổ lớn vang lên, giống như có thứ gì nổ mạnh vậy.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” nữ tử áo đỏ ngạc nhiên.

“Không ổn, là phòng luyện đan của sư thúc” nữ tử áo trắng phản ứng cực nhanh, thân hình lóe lên, biến mất không thấy.

Nữ tử áo đỏ do dự một chút rồi cũng đi theo.

Lâm Hiên suy nghĩ một chút, sau đó khôi phục lại vẻ mặt bình thường, theo sát phía sau.

Một động phủ trong đống nhà xuất hiện trước mặt làm cho người ta cảm thấy quái lạ.

Chẳng qua Lâm Hiên cũng không có hứng thú mấy với cái này. Tu tiên giới có rất nhiều người cổ quái. Với kiến thức uyên bác của hắn, không có gì phải kinh ngạc.

Cửa của động phủ mở ra, một lão già râu tóc bạc trắng, mặt mày đầy bụi đi ra. Mà đan lô của hắn đã bị vỡ thành hai nửa.

Bên dưới đan lô là địa mạch hi hỏa đang hừng hực thiêu cháy.

Lâm Hiên dùng thần thức đảo qua, ngoài mặt không thể hiện gì, nhưng trong lòng rất vui mừng. Dựa vào độ nóng của lửa mà nói, không hề dưới Linh Dược Sơn ngày xưa.

“Lôi sư thúc, sao vậy?” nữ tử áo đỏ không nhịn được quan tâm mở miệng nói.

Nhưng lão già chẳng những không cảm kích, còn trừng mắt nhìn một cái. Hai nữ tử thấy thế không khỏi run lên trong lòng, vội vàng ngậm miệng lại không nói.

“Kỳ quái, Tam Dương đoán phách đan này rốt cuộc đã sai ở đâu, là cho nhiều tham tinh quá, hay là Hồi dương thảo không đủ?”

Lão già vuốt râu, có vẻ đang suy nghĩ.

Loading...

Xem tiếp: Chương 680: Tam Hồn Thiếu Nhất Phách

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Bích Huyết Kiếm

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 26



Trùng Sinh Chờ Em Lớn

Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình

Số chương: 16


Mưu Sát Lãng Mạn

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 26


Chỉ Muốn Có Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10