Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nữ Hoàng Ai Cập Asisư

Thể loại: Xuyên Không
Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 50
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Thể loại: Xuyên không - Đồng nhânBàn về nội dung truyện thì phải kể đến. . . Vào một ngày đẹp trời, ta vô tình đọc được bộ truyện Nữ Hoàng Ai Cập, thế là từ đó về sau nghiền vô đối, đến nỗi thuộc từng tình tiết trong truyện! Chỉ tiếc là ta rất thích nhân vật Asisư, thế nhưng tác giả lại cho nàng ấy đóng vai ác.

Danh sách chương Nữ Hoàng Ai Cập Asisư


Chương 1

1 Trời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt.


Loading...

Chương 2

2 Sao lại rớt vào đúng lúc nàng ta sắp đám cưới, mà lại là cưới tên đê tiện Garashu cơ chứ? May là nàng rớt vào lúc này, chứ mà rớt vào lúc đám cưới rồi thì không biết làm thế nào nữa.


Chương 3

3 - Mở cổng thành ra, cho bọn họ đi…

Asisư nở nụ cười mê hồn, như vậy là tốt đó, còn chứng minh cho người ta biết được ngươi còn có não! Mặt Carol vẫn xám ngoét nhưng nàng hiểu vì sao Asisư lại làm như vậy nên cũng cố gắng chưng ra bộ mặt sợ hãi cực độ, không hiểu sao Carol có cảm giác Asisư sẽ không làm hại nàng…

Còn về Asisư, vừa tiến ra cổng thành, tay vừa đặt con dao lên cổ Carol trong khi đó thì suy nghĩ lung tung bậy bạ.


Chương 4

4 Asisư cảm nhận được hơi nước mát lạnh đang hắt vào mặt mình, càng tiến vào sâu trong cung điện âm u lạnh lẽo ấy, nàng càng có cảm giác quen thuộc như thể đây là nhà của nàng chứ không phải xa lạ… Trước mặt nàng từ tử hiện ra một hồ sen, mặt nước trong vắt nhìn được tận đáy, bên trên được phủ bằng những bông sen tinh khiết, hồng phấn, hương thơm nhè nhẹ rất dễ chịu.


Chương 5

5 Asisư nàng đây đang dự một yến tiệc cổ đại, vâng, chính xác là như vậy. Nhàm chán, chỉ có thể miêu tả bằng 2 chữ nhàm chán, ngoài việc ngồi ăn ra thì nàng chẳng thấy có gì thú vị.


Chương 6

6 Vừa đi Asisư vừa rủa Hasan, ngươi được lắm, bỏ ta ở đây một mình rồi chạy mất…

- Izumin này, ngươi định làm gì ta vậy?

- Thông minh như cô chắc tự đoán được…

- À… ta nghĩ ngươi sẽ đem ta để đổi Carol nhưng ta khuyên ngươi không nên phí sức, không ai thèm đổi cô hoàng phi thông minh xinh đẹp tài giỏi Carol với bà hoàng độc ác Asisư ta đâu, hoặc là ngươi sẽ dùng ta để chiếm Hạ Ai Cập, ít ra thì ở đó ta cũng không mất giá…

- Còn gì nữa không? Nói ra ta xem…

- Hả? Còn nữa à? Không lẽ ngươi… định đem ta bán làm nô lệ?

Mặt Asisư tái mét, ngoài nó ra, nàng chưa nghĩ được thứ gì khả quan hơn nữa.


Chương 7

7 Do không biết cưỡi ngựa nên Asisư đương nhiên đi cùng… tì nữ thân cận của Izumin – Therru. Đấy, vậy mà trong mấy câu chuyện tiểu thuyết xuyên không, khi nữ chính không biết cưỡi ngựa thì sẽ được mấy anh đẹp trai trong truyện cho đi nhờ, rồi sau đó vô ‎ xảy ra viễn cảnh “ ta vô tình ngã vào vòng tay chàng”…

Ông trời, ông có công bằng không? Có điều đi cùng Therru cũng không đến nỗi nào, cô gái này thân hình nở nang đầy đặn, cũng có thể được xem là người đẹp a… Haiz, sao nàng càng lúc càng biến thái thế này? Mà tên Izumin này cũng hết thuốc chữa rồi, giữa sa mạc thênh thang mênh mang rộng lớn này, ngươi định đi đâu tìm Carol?

- Izumin à…

Izumin không trả lời, chỉ quay lại nhìn Asisư bằng cặp mắt khó chịu

- Chúng ta có thể nghỉ ngơi một tí không?

- Muốn nghỉ hay không, không đến lượt ngươi lên tiếng

- Thế chứ ta có cái miệng làm gì?

- Hừ…

- Thôi, cho ta xin, ta biết ngươi có sức mạnh của tình yêu nên ngươi hung hăng bọ xít, dư sức khỏe mà băng băng qua cái sa mạc này cả ngày trời không cần nghỉ… Nhưng ta thì không có cái tình yêu đó cho Carol nên ta không đủ sức a.


Chương 8

8 Izumin ngồi trầm ngâm suy nghĩ về chuyện của Asisư… Hắn chỉ mới gặp và đem lòng yêu Carol chưa đầy một năm mà đã cảm thấy không thể quên được rồi, vậy mà Asisư đủ can đảm cùng dũng khí mà gạt phăng tình cảm 18 năm trời của nàng; điều này khiến Izumin cảm phục Asisư, nhìn tới nhìn lui vẫn là một cô gái yếu đuối nhỏ bé, không ngờ… Mà kể ra cũng lạ, Asisư xem ra thay đổi rất nhiều, cứ như là biến thành người khác.


Chương 9

9 Mấy hôm sau có một con chim bồ câu bay đến, ông đội trưởng đi vào trong lều vải của Izumin:

- Hoàng tử, có thư của Ruka…

- Ruka? – Asisư kinh hỉ hô to, chắc chắn là có tin tức về Carol rồi, nghĩa là nàng sắp có cơ hội rời khỏi chỗ này, ahaha… Izumin không nhìn Asisư nữa mà quay sang nhận lấy tờ giấy từ tay ông đội trưởng

- Izumin, ta muốn xem, cho ta xem tin tức của Carol…

Khỉ thật, hắn ta ăn cái gì mà ngay cả lúc ngồi cũng có thể cao như vậy?

.


Chương 10

10 - Mitamun, nhanh lên. . .

- Asisư, ta. . . mệt quá. . . tại sao chúng ta phải bỏ trốn?

- Trời ạ, khi nãy cô còn la cô sợ bọn chúng, muốn thì chúng ta ở lại.


Chương 11

11 - Carol, chị Asisư…2 người đang làm gì vậy?

Cả 3 cùng ngoái đầu lại, 4 mặt 8 con mắt nhìn nhau…

- Cút ra ngoài, đây là chỗ của phụ nữ, ai mượn ngươi đi vào?

Sau câu nói đó, hòang đế Ai Cập Menfuisư bị một đá của Asisư đá bay ra ngoài… Carol đau lòng, uất ức nhìn Asisư…

- Chị ra tay nặng quá nha… Đau lắm…

- Hừ, có vào cũng chẳng sao, ta trả thù cá nhân thôi, sao, có ‎ý kiến gì à?

- Không … không… - Carol đầu lắc lia lịa, nàng không muốn giống Menfuisư đâu…

Về phần trang phục của Mitamun vẫn là nghe theo ý của Asisư! Ai bảo nàng lớn nhất và quyền lực nhất ở đây làm gì! Mitamun nhăn nhúm mặt mày, tay xách xách kéo kéo tà váy, trang phục Ai Cập nàng có chút không quen… may cho Mitamun, chỉ bị ngọn lửa làm bỏng phần tay chân, còn khuôn mặt vẫn lành lặn không sao, chỉ bị bỏng nhẹ, do trong suốt thời gian qua không chữa trị nên mới lem luốc thế kia, những vết bỏng nhẹ trên mặt chỉ cần sử dụng dược là được… Asisư chán nản nằm dài ra nệm, giơ giơ hai bàn tay lên ngắm ngía, tay nàng trắng thật nha, ngón tay lại thon dài, đầu ngón tay múp míp như búp sen! Bất chợt nàng nhớ tới Izumin… không biết hắn đang làm gì nhỉ? Hắn còn phải thay vải băng bó vết thương…

- Chị Asisư, sau khi tháp Babel nổ, chị đã ở đâu vậy?

- Đi cùng với Izumin

- Hả? Izumin có mặt ở đây sao?

- Ta tưởng Hasan đã báo cáo với em rồi?

Asisư lười biếng ngóc đầu dậy nhìn Carol, hôm đó Hasan lủi đi kiếm Carol mà?

- Em không biết, Hasan tới giờ vẫn chưa thấy mặt

- Hừ, chết mất xác rồi, cho đáng, bỏ ta lại với tên hoàng tử Izumin dô duyên vô đối đó…

- Các người đang nói về ai vậy?

Carol cùng Asisư nhìn Mitamun…

- Izumin, hoàng tử của Hitaito, là anh trai của cô đó

- Ta còn có anh trai?

- Ừ, không những anh trai mà cô còn có mẫu hậu khá nhân từ và một lão cha háo.


Chương 12

12 - Chị Asisư, chị làm sao vậy? đêm qua ngủ không ngon?

- Ahaha, chắc lạ chỗ nên ta có chút không quen… - Asisư cười hề hề cho qua chuyện, mặt bất giác đỏ lên…

- Sao mặt lại đỏ như thế? Không phải là bệnh rồi chứ?

- Hả? Mặt ta đỏ à?

- Uhm, chị thật sự là không sao chứ?

- Không sao mà!!!

Asisư tỏ vẻ cáu gắt trả lời cái kẻ được nước làm tới kia, hỏi được một câu thì cứ hỏi mãi, trả lời mỏi cả miệng… Thấy thái độ của Asisư, Carol và Mitamun cũng im bặt không dám hỏi nữa…

- Chúng ta đi thuyền về nước sao?

- Đúng vậy, đi bằng thuyền là an toàn nhất!

- Hờ, không chắc… - Asisư sợ… tất nhiên là sợ, nàng có biết bơi đâu mà bảo nàng không sợ…

- Chị Asisư đừng lo, chúng ta chỉ ngồi thuyền khoảng 2 ngày thôi, sắp về tới Ai Cập rồi mà!

- Ừ ừ… - Ừ thì ừ… trong 2 ngày đó thuyền mà chìm thì nàng cũng chết!

Asisư e dè đặt chân lên thuyền, nhẹ nhàng từ tốn mà di chuyển như sợ chỉ cần một hành động mạnh của nàng sẽ làm chìm thuyền hay sao ấy.


Chương 13

13 - Không biết ở Ai Cập có chuyển biến gì mới không. . . Ta nhớ Ari quá.

- Hì hì, ra vậy, chúng ta về gần tới nơi rồi mà. . .

- Carol, em biết chuyện gì không?

- Dạ?

- Menfuisư nó dám lừa ta.


Chương 14

14 - Nữ hoàng, tối nay có yến tiệc chào mừng hoàng phi cùng bệ hạ trở về, người sẽ mặc cái gì đi đây ạ?

- Yến tiệc à?

- Dạ vâng ạ

- Này Ari, vua chúa dư tiền quá nhỉ? Đụng tới là mở tiệc.


Chương 15

15 - Nữ hoàng, người thật sự không còn tình cảm gì với bệ hạ nữa sao?

- Sao em lại hỏi như vậy?

- Em…. Em chỉ thấy dạo này người rất lạ, cười hơn trước rất nhiều, chưa kể còn ra sức chọc ghẹo hoàng đế Menfuisư cùng Carol…

- Thì sao?

- Trước đây chẳng phải người rất yêu bệ hạ sao?

- Ari à, nếu thấy không có hi vọng thì hãy từ bỏ đi may ra sống tốt hơn! Menfuisư dù gì cũng là em trai của ta, chúng ta tốt nhất là không nên có quan hệ, chưa kể người Menfuisư yêu là Carol, ta không muốn mãi đi theo phá hoại, làm người thứ 3 luôn bị người ta khinh thường… Đối với ta mà nói, chỉ cần nhìn thấy Menfuisư hạnh phúc là ta mãn nguyện rồi…

Ari cắn chặt môi để không khóc thành tiếng….


Chương 16

16 Mặc cho Asisư cự tuyệt, Izumin bế thốc nàng lên, sau đó rời đi trước con mắt muốn rớt ra ngoài của mọi người…

- Izumin, thả ta xuống… đừng có ôm ta…

- Asisư, nàng làm sao vậy? không lẽ có mấy hôm mà nàng đã quên ta rồi?

- Ta không quen biết gì ngươi hết, trước giờ vẫn vậy…

- Asisư???

- Tránh ra

Asisư càng chống cự thì Izumin càng ôm nàng chặt hơn, đúng là lúc ngủ nàng dễ thương nhất!!! Ari nghe ồn ào bên ngoài liền chạy ra xem, nữ hoàng bỗng nhiên mất tích đâu mất làm nàng lo lắng gần chết, bây giờ thì…

- Tên vô lễ kia, mau thả nữ hoàng ra, ai cho ngươi ôm nàng?

- Câm miệng, đi tìm thái y đến đây

- Ari, hắn ta là hoàng tử Hitaito đấy, cứ tìm thái y cho ta…

- Lệnh bà bị thương ạ?

- Ừ nhưng không đáng kể… mau lên…

Izumin không chần chừ mà đặt Asisư ngồi lên giường, sau đó nhanh chóng cầm chân của nàng lên xem, Asisư dù đang rất thất vọng cùng tức giận nhưng vẫn đỏ mặt rút chân về, có điều không rút được…

- Đau không?

- Ngươi muốn thử không? Cũng không đau lắm, hơi tê tê giống như bị sư tử nhai đầu ấy!

Hắn phì cười, lấy khăn lau vết sưng đỏ kia cho nàng… Do bị chạm vào vết thương nên Asisư theo phản xạ hơi nhăn mặt, tay nắm chặt cái nệm…

- Ta xin lỗi, nhưng tất cả tại nàng chứ ai? Ai bảo trèo tường vào…

- Em ngươi bảo đấy…

- Sao lại nghe lời nó? Quy tất cả trách nhiệm về nàng…

- Nhà ngươi… ta đếm từ 1 tới 3, ngươi mau biến khỏi phòng ta…

- Một

- Xem ra nàng cũng còn khỏe quá nhỉ?

- Hai.


Chương 17

17 Asisư trong lúc ngủ rất đáng yêu! Đó là điều mà Izumin kết luận được, đưa tay vén mấy sợi tóc mai trên mặt Asisư sang một bên, Izumin cầm lòng không được, lại cúi xuống hôn lên má nàng.


Chương 18

18 Izumin chăm chăm nhìn ra bờ sông Nin, đúng như lời đồn, sông Nin mang lại rất nhiều phù sa, cuộc sống của nhân dân Ai Cập vì thế mà khá ổn định. . . ý định đánh chiếm Ai Cập xem ra khó mà thực hiện được, lực lượng của Ai Cập và Hitaito cũng ngang ngửa nhau trong khu vực, nếu có chiến tranh cũng khó tìm ra kẻ chiến thắng.


Chương 19

19 Tin tức nữ hoàng Asisư tuyên bố Hạ Ai Cập sẽ không liên quan gì tới Têbê nữa khiến nhiều người chấn động không ít. Menfuisư cũng đã mấy lần cho sứ giả sang thương lượng nhưng đều co cẳng chạy khi nhìn thấy đám chó cơ bắp rắn chắc to con đang nhìn mình bằng nửa con mắt! Chó của nữ hoàng cũng có khí thế khác người!

Không bao lâu sau vụ hạ độc hoàng phi Carol thì tới Mitamun, công chúa Hitaito kiêm phu nhân tướng quân tương lai cũng bị hạ độc, nghe đâu khó giữ được tính mạng.


Chương 20

20 Asisư ngồi trên giường lấy tay vuốt vuốt mấy sợi tóc còn ướt. . . Nàng đang không biết phải giải quyết Kafura như thế nào. . . Nếu quá nặng tay e rằng lại tiếp tục gây thù chuốc oán với Lybia, nhưng nếu không trừng trị thì cô ta càng làm tới; lần này là cố ý hại Carol để đổ tội cho nàng, tiếp theo thì cô ta làm gì đây? Loại người như cô ta chuyện gì cũng có thể làm được kể cả chuyện giết Carol để giành lấy ngôi hoàng phi Ai Cập.


Loading...