1 Mở đầu:Thiên giới…“Công chúa! Người không thể tiếp tục như vậy được! Hắn ta chỉ là một kẻ vô tình bạc nghĩa, lang tâm cẩu phế, súc sinh không bằng, tam giới đều phỉ nhổ, chúng sinh đều nguyền rủa, phật gặp phật ghét, tiên thấy tiên thù, ma nhìn ma tởm, người trông từ xa đã muốn cầm dao giết chết, súc sinh vừa nhìn từ xa đã muốn nhào vào cắn nát hắn ra coi bên trong tim hắn làm bằng thứ thối tha gì.
2 Cách ba vạn năm một lần, cuộc thi chọn ra người kế nhiệm vị trí cai quản bách hoa là một trong những sự kiện thu hút nhất chúng tiên bang. Mọi người nôn nóng tề tựu tại Dao Trì, háo hức chờ xem màn biểu diễn của những hoa tiên tài sắc vẹn toàn, cháu ngoại của Ngọc Hoàng Đại Đế.
3 “Muội muội, cuối cùng cũng đã có thể đấu với muội phân định ngôi vị chủ thượng Bách Hoa tiên. ” Cúc Sao * tiên hoa mỉm cười. *: Hay còn gọi hoa Thạch ThảoTử Lan tiên hoa đứng trên kiếm tiên cũng mỉm cười, vô cùng nhún nhường đáp lại: “Tỷ tỷ, tỷ quá lời.
4 “Tỷ tỷ”Bảo Anh quận chúa giằng khỏi vòng vây của những thần tiên đang bu quanh xem cuộc so tài, cuống quít vọt tới trước mặt của Tử Lan tiên tử. “Lại chảy máu.
5 “Công chúa”“Công chúa”Diệp Vi, Diệp Trinh thấy Bảo Anh quận chúa dìu Tử Lan ra, mà bộ dáng công chúa nhà mình nhìn rất nhếch nhác, bước chân khập khiễng, làn váy tím thấm ướt, giống như chảy máu rất nhiều, thì vô cùng lo lắng, vội vàng xông tới, đỡ lấy Tử Lan, sắc mặt vì sợ hãi mà trở nên tái nhợt.
6 Sau khi Bảo Anh quận chúa rời khỏi, Tử Lan ưỡn thẳng lưng, hai tay đặt lên đầu gối, đầu cúi thấp, người ngoài đi ngang nhìn vào có thể hiểu lầm là một đứa trẻ làm sai chuyện đang ăn năn.
7 “Phịch!”Bàn tay xương trắng hếu kia bay qua không gian ngắn ngủn mấy trượng, lập tức đâm trúng vào lưng Tử Lan. Nhưng ngay lúc bàn tay quỷ kia còn cách lưng nàng một gan tay, trong khoảnh khắc đó nảy sinh dị biến!“Công chúa coi chừng!” Diệp Vi kinh hô, dùng sức xoay người dùng thân thể bảo vệ Tử Lan.
8 Đây là một loại ảo giác như trải qua Luân hồi. Cũng không biết trải qua thời gian bao lâu, ý thức cùa Tử Lan rốt cục hồi tỉnh. Tử Lan mở mắt ra, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng rất rộng, xa hoa tráng lệ, bốn phía chỉ một màu xanh lá, trên tường đâu đâu cũng là giàn lá đung đưa.
9 Lệ quỷ nhấc bổng Hàn Băng thần quân Mạc Dung Viêm lên, đang chuẩn bị quăng xuống, trên bầu trời chợt truyền đến một tiếng rồng ngâm. Grào. . . Tiếng rồng ngâm này khiến trời rung đất chuyển, giống như thiên lôi nổ vang, ngay cả mây cũng bị xé nát.
10 “Ức hiếp kẻ khác, ngươi vui đến vậy sao?” Một tiếng thở dài từ phía xa truyền đến. “Tiểu Diệp! ” Huyết Thần Phong vội vàng quay đầu lại. Cho dù đã hai vạn tám ngàn năm trôi qua, giọng nói của nàng luôn khắc sâu trong tâm trí hắn.
11 Trên bầu trời là một cảnh tượng vô cùng vui mắt: các tiên Hoa mỗi người đứng một phương, dùng thế Phật Ngàn Tay lăng xăng hết đưa trà rót nước đến dâng cúng tiên thực cho hơn hai vạn lẻ mười vị thần tiên đang trấn thủ tại các phương vị.