Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Bách Luyện Thành Tiên Chương 670: Diệt Sát Khổ Đại Sư

Chương trước: Chương 669: Thế Thân Phù



Tục ngữ nói người bùn còn nóng nảy, huống hồ Khổ Đại Sư là lão quái vật Nguyên Anh kỳ, từ phật nhập ma, tính cách nóng nảy càng có thể đoán được.

Bởi vì bị thương nặng, không thể không tiếp tục nhẫn nhịn. Nhưng người trước mặt khinh người quá đáng.

Hổ không phát uy lại coi mình là con mèo bệnh.

Trong mắt hiện lên một tia tàn độc, Khổ Đại Sư vươn tay ra, đấm mạnh vào ngực, một vòi máu từ trong miệng phun ra.

Máu vừa rời khỏi có thể lập tức mở rộng, hóa thành một mũi giáo sắc bén, bề ngoài còn có vô số phù văn màu đen quanh quẩn, trông rất thần bí.

“Đi”

Máu tanh bốc lên, mũi giáo như một tia chớp phá ngang bầu trời, hung hăng lao về phía đối phương.

Lâm Hiên độn quang hơi chậm một chút. Một kích đầy tức giận của đối phương, hắn cũng không dám coi thường. Vươn tay ra vỗ vào trữ vật đại, trong lòng bàn tay xuất hiện một tấm chắn.

Tấm chắn này do Bạch Cốt làm thành, quỷ khí dày đặc, ở giữa tấm chắn còn có một mặt quỷ dữ tợn.

Trận đánh ở Thi khí chiểu trạch, Lâm Hiên thu hoạch không nhỏ, ví dụ như tấm chắn này, còn có Âm Dương phiến.

Đánh ra một đạo pháp quyết lên đó, tấm chắn đột nhiên mở lớn, mặt quỷ há mồm phun ra một cơn âm phong, bao phủ Lâm Hiên vào bên trong.

“Ồ”

Khổ Đại Sư vô cùng kiinh ngạc. Tam Âm Bạch Cốt thuẫn này thuộc về một lão quái vật Vạn Quỷ Hồ, sao lại ở trong tay tên tiểu tử này. Đương nhiên hắn bây giờ không có thời gian quan tâm chuyện này, thân hình vừa chuyển, một lần nữa muốn cướp đường mà chạy.

Đáng tiếc đã muộn, ma xà do Bích Huyễn U Hỏa biến thành đã nắm bắt cơ hôi, bay tới.

Nhanh như tia chớp, trong nháy mắt đã đến trước mặt lão quái vật. Khổ Đại Sư muốn tránh cũng không được, hơn nữa hắn cũng không coi ma xà bé nhỏ này vào đâu.

Khổ Đại Sư hừ lạnh một tiếng, cả bàn tay được ma khí bao phủ hung hăng chộp vào ma xà.

Lâm Hiên cười cười châm biếm. Đây là do Khổ Đại Sư đen đủi, bị thương nặng, thần thức cũng bị ảnh hưởng. Nếu không hắn sẽ không thể không thấy sự lợi hại của Bích Huyễn U Hỏa.

“A....”

Hai bên tiếp xúc, ma khí chẳng những không có tác dụng ngăn cản, còn như lửa gặp củi khô, thoáng cái bị đốt cháy.

Không thể ngăn cản, hỏa xà rất nhanh chui vào trong cơ thể Khổ Đại Sư.

Tiếng kêu thảm thiết truyền vào trong tai. Khổ Đại Sư nếu lúc mạnh nhất có lẽ còn có thể dùng tu vi bản thân miễn cưỡng ngăn cnr một chút. Nhưng bây giờ cả người hắn đã biến thành một ngọn đuốc.

Chuyện xảy ra quá đột ngột, đám tu sĩ Kết Đan kỳ đều trợn mắt há mồm, trên mặt thoáng hiện một tia kinh sợ.

Lâm Hiên không thèm chú ý đến chúng, nhìn chằm chằm vào ngọn đuốc.

Bịch một tiếng, tia lửa bắn ra bốn phía, thân thể Khổ Đại Sư vỡ vụn, sau đó một lũ hắc quang từ trong ngọn lửa bay vút ra ngoài.

Tốc độ rất nhanh nhưng Lâm Hiên vẫn thấy rõ đó là một đứa bé rất nhỏ.

Nguyên Anh.

Khác với các tu sĩ khác, lão quái vật Nguyên Anh kỳ cho dù không có thân thể cũng chưa hẳn đã chết, Nguyên Anh còn có thể đoạt xá.

Chẳng qua lúc này Lâm Hiên hiển nhiên sẽ không cho hắn chạy thoát.

Một vật từ trong ống tay áo rơi vào lòng bàn tay, đúng là pháp bảo Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn.

Trên mặt Nguyên Anh đầy vẻ oán độc, hai tay còn ôm chặt trữ vật đại vào trong ngực, ánh sáng lóe lên, quỷ dị bay ra ngoài hơn mười trượng.

Thuấn di.

Lâm Hiên mở to mắt, đây là một trong những kỹ năng khó chơi nhất của Nguyên Anh. Hắn không hề do dự vung pháp bảo trong tay ra ngoài.

Pháp bảo lóe lên, không ngờ biến mất tại chỗ không thấy, sau đó một tiếng kêu sợ hãi truyền đến.

Nguyên Anh từ không trung rơi xuống, ở eo còn có một viên cầu nhỏ.

“Không... không có khả năng, của ngươi là bảo vật gì mà có thể phá được Thuấn di của ta”

Nguyên Anh đầy oán độc, trong mắt hiện lên vẻ khó có thể tin.

“Hừ....” Lâm Hiên tự nhiên không muốn giải thích với hắn, cổ tay run lên Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn sáng rực lên, trong nháy mắt đã đóng băng Nguyên Anh lại.

Sau đó hắn vẫy tay, mang đối phương vào trong lòng bàn tay mình.

Pháp bảo hai thuộc tính đúng là thuận tiện. Sau khi Lâm Hiên ngưng tụ Ma Anh, đã từng bước phát huy ra thần thông lợi hại của nó.

Năm ngón tay dùng sức, vài đạo kiếm khí bắn nhanh ra, băng tan ra, Nguyên Anh bị tiêu diệt, chỉ còn lại trữ vật đại.

Lâm Hiên không hề do dự cầm lấy.

Cả quá trình diễn ra quá nhanh, từ khi Nguyên Anh của Khổ Đại Sư bỏ chạy, đến khi Lâm Hiên đóng băng tiêu diệt chỉ là trong nháy mắt mà thôi.

Khi mấy tên tu sĩ có phản ứng, tất cả đã kết thúc.

Lâm Hiên nhìn trữ vật đại trong tay, không khỏi vui mừng. Lần này tiêu diệt được một kẻ thù mạnh, hơn nữa còn có trữ vật đại của tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nhất định có thể khiến mình kiếm được một khoản lớn.

Đương nhiên hắn bây giờ không thể nào tìm hiểu xem trong đó có gì. Bởi vì mấy tên tu sĩ đã lặng lẽ tiến gần.

Ánh mắt tên nào cũng nhìn chằm chằm vào trữ vật đại trong tay hắn, trong mắt đầy vẻ tham lam.

Lâm Hiên nhướng mày, những người này đuổi theo Khổ Đại Sư hình như cũng không chỉ là nghe lệnh đuổi giết.

Mà còn muốn lấy một bảo vật nào đó trong tay lão quái vật.

Mà lúc này trữ vật đại đã nằm trong tay mình, khó trách bọn chúng có ý đồ đó.

Đương nhiên, Lâm Hiên khác với Khổ Đại Sư. Hắn đang rất khỏe mạnh, cho nên không hề sợ hãi mấy tên tu sĩ Kết Đan kỳ này.

Mặt không chút cảm tình, lơ lửng giữa không trung.

Thấy Lâm Hiên không hề sợ hãi, mấy tên tu sĩ đều thầm lo lắng trong lòng.

Mặc dù tu vi mà Lâm Hiên để lộ ra chỉ là Kết Đan hậu kỳ, nhưng thủ đoạn giết Khổ Đại Sư vừa nãy cũng khiến bọn họ rơi vào hầm băng.

Mặc dù biết bên mình người đông thế mạnh, theo lý không cần phải sợ gì, nhưng vì an toàn thì thấy cũng không nên giao đấu với kẻ địch cổ quái này.

Tu vi của đối phương rõ ràng không cao, nhưng bọn họ lại luôn có cảm giác sâu không lường được.

“Không biết tên tuổi của đạo hữu là gì, tại hạ Vạn Quỷ Hồ ngoại đường chấp sự Lôi Báo, cảm tạ đạo hữu đã ra tay giúp đỡ”

Tu sĩ mặt đen ôm quyền, khàn khàn nói.

Lâm Hiên nghe xong không khỏi nhướng mày. Người này bề ngoài thì thô lỗ, thực ra cũng là kẻ tâm cơ thâm trầm.

Muốn dựa vào tên để biết thân phận của mình.

Vạn Quỷ Hồ chính là một trong chín thế lực lớn ở Vân Hải. Đối phương làm như vậy hiển nhiên là có ý uy hiếp ở bên trong.

Đáng tiếc điều này đối với mình mà nói lại chẳng có chút tác dụng gì.

“Tại hạ Lý Diệu Thiên là Tán Tu, vốn có mối thù không đội trời chung với Khổ lão quá. Cho nên vừa nãy cũng không phải là trượng nghĩa ra tay, chẳng qua chỉ là bỏ đá xuống giếng mà thôi” Lâm Hiên mặt không đổi sắc, thản nhiên nói.

“Đạo hữu nói đùa” Lâm Hiên nói thẳng như vậy làm mấy tên tu sĩ Vạn Quỷ Hồ nhìn nhau.

Lôi Báo ngẩn ra, vẻ mặt không được tự nhiên.

“Dù như thế nào, mấy người chúng ta vẫn rất cảm kích đạo hữu”

Loading...

Xem tiếp: Chương 671: Tá Ma Sát Lư

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Nhặt Được Yêu Nghiệt Ma Vương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 99


Băng Hỏa Ma Trù

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 258


Ánh Mặt Trời Tươi Đẹp

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Thanh Khải

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 24


Siêu Việt Tài Chính

Thể loại: Đô Thị, Trọng Sinh

Số chương: 100