301 Trương Trường Thanh vội vàng đi vào Cơ Kim hội, tìm Thích Viễn Sơn đang nằm dài xem xét bản đồ. Thích Viễn Sơn ngẩng đầu, thần sắc phấn chấn nói:- Trường Thanh, chúng ta đã có thể tìm được cửa vào cung!Trương Trường Thanh trên mặt vui vẻ nói:- Vậy sao!Thích Viễn Sơn nói:- Anh qua đây xem bản đồ…Chờ Trương Trường Thanh đi tới, hắn chỉ vào một điểm trên bản đồ núi Hồ Lô, nói:- Thấy chỗ này không, tôi hoài nghi cửa vào nằm ở chỗ này!Trương Trường Thanh ngưng thần nhìn lại, trong miệng lẩm bẩm nói:- Ưng Chủy Câu… đầmTiên nữ …Thích Viễn Sơn lấy ra một tập tư liệu nói:- Đây là ta sửa sang lại tư liệu về Ưng Chủy Câu cùng đầm tiên nữ, có truyền thuyết sơn dã, có báo cáo thăm dò, cũng có một ít tư liệu cổ ghi lại, còn có một vài tấm ảnh hiện trường.
302 Mã phu nhân nói khách sáo mấy câu sau đó cùng với Mã cục trưởng tiếp đãi Mạc Ngôn. - Chỉ là mấy việc cỏn con, rượu cũng không phải rượu gì ngon lắm, là bản địa Uyển Lăng sinh ra lão Đốt.
303 Khúc Thanh nghe thấy những câu này vẻ mặt không khỏi dại ra. Lúc này Khúc Thanh nhìn về phía Mạc Ngôn ánh mắt không khác gì coi thường. Không chỉ có anh mà mà Mã phu nhân cũng nghĩ thầm đứa bé của Mạc gia này không phải đầu óc có vấn đề gì đấy chứ?Mạc Ngôn nói chuyện không giật gân cũng không khiêu khích sự chú ý của bà ta nhưng Mã cục trưởng là người đa nghi.
304 Con sâu này thoạt nhìn có vẻ giống con ve trên lưng, còn có ba vệt máu tươi. Lúc này nó ghé sát vào tay A Nhã run lên dường như cũng cảm nhận được sự thống khổ.
305 Rất nhanh điện thoại được kết nối, bên kia là tiếng của Tưởng Thiên Hiếu: - Mạc tiên sinh, ha ha sao hôm nay lại gọi điện cho tôi thế này? Mạc Ngôn cười nói: - Lâu rồi không gặp, Tưởng tiên sinh có câu: không có chuyện thì không lên tam bảo, hôm nay gọi điện thoại cho ông là có chuyện cần nhờ ông.
306 Lộ Lương trầm ngâm một lúc rồi nói:- Cậu dùng từ như vậy tôi không đồng ý, nhưng tôi nghĩ cần có con đường này. Hai người nói chuyện đều không rõ ràng nhưng trong lòng họ thì rõ như lòng bàn tay.
307 Ở trong điện thoại, hắn từ miệng Tưởng Thiên Hiếu biết được chuyện đã xảy ra vừa rồi ở trong Minh viên. Nói thành thật mà nói, hắn thật không hiểu tại sao Hồ Húc Đông hung hăng càn quấy và cuồng vọng.
308 - Húc Đông, Tưởng Thiên Hiếu đến hiện tại cũng chưa ra mặt, xem ra cơn tức này hắn chuẩn bị nhịn xuống rồi! Hứa Gia Minh đứng lên, nói : - Nếu hắn không có ý định xuất hiện, vậy tôi liền rời đi trước.
309 Nhưng Trương Chính cùng Lộ Lương tuy rằng đều là tinh anh, cũng luôn có loại người tinh anh hơn, gặp gỡ người như Tống Thanh Viễn, bọn hắn tinh anh như vậy hiển nhiên không đủ dùng.
310 Nói tóm lại là số lượng và cường độ năng lượng của ý thức thể đến từ đối phương mạnh hơn thần hồn của Mạc Ngôn nhiều. nhưng về chất lượng thì không dám khen ngợi.
311 -Thế mà đã chạy rồi à?Nhìn thấy Hắc Miêu khoa một ngón chân như người sau đó bỏ chạy không chút do dự, Mạc Ngôn không khỏi ngạc nhiên. Đương nhiên nếu như cậu nguyện ý không dám nói nhất định có thể giữ lại con mèo này, nhưng ít nhất cũng không để cho nó đi nhẹ nhàng như vậy.
312 Đỗ Khuyết ra khỏi vườn cây ăn quả, men theo con đường làng đi đến đường xi măng vào thành phố, đang định giơ tay vẫy xe thì có một tiếng động lạ bỗng vang lên.
313 - Thích lão, ông là bác học, ông có biết môi trường ở đây do đâu tạo nên không? Trương Trường Thanh đứng lên, nhìn về phía Thích Viễn Sơn đang mặc bộ quần áo lặn, khiêm tốn thỉnh giáo.
314 Trong căn phòng 36 yên tĩnh, Mạc Ngôn ngồi khoanh chân, bắt tay vào luyện bội sức. Lúc này là nửa đêm, ngoài cửa sổ ánh trăng mệnh mông, có lúc có gió thổi qua.
315 Thần sắc Lộ Lương lúc này có vẻ nghiêm trọng, Sở Ngọc cũng nhíu đôi lông mày thanh tú của mình, từa hồ như gặp phải phiền toái gì đấy. Chỉ có người con trai kia là có thần sắc bình thường, hắn mỉm cười đánh giá Mạc Ngôn.
316 - Bác của cô? Mạc Ngôn kinh ngạc nhìn Sở Ngọc. Sở Ngọc nức nở gật đầu, đang muốn nói gì đó thì Phương Chính nói: - Sở Ngọc, hay là để tôi nói cho, ở trong nhà cậu Mạc mà khóc khóc mếu mếu như vậy thật thất lễ quá, việc bác của cô cứ để tôi nói, cô đi rửa mặt trước đi.
317 Âm thanh trong đoạn băng này trầm thấp, vô cùng kì quái, tiếng khàn khàn gầm thét lên truyền vào tai khiến cho người ta có cảm giác như một con rắng trắng muốt uốn éo liếm lên người.
318 Sau khi nấu xong, thoải mái đi đến vườn sau, ngồi vào trong đỉnh gỗ, bắt đầu tu luyện bội sức. Đối với cậu mà nói thì về chuyện ở núi Hồ Lô, xảy ra hay không xảy ra thì cũng giống nhau mà thôi, không vì vậy mà có ảnh hưởng gì cả.
319 Việc này bắt đầu từ ngày hôm qua. Chiều hôm qua, Tô Cận nhận được bưu kiện chuyển fax nhanh của Thích Viễn Sơn, trong bưu kiện có mấy tập tư liệu, cùng với một tờ giấy.
320 - Cám ơn. . . Tô Cận thực thành khẩn cảm ơn. Tục ngữ nói cứu người như cứu hỏa, ở trong quan niệm người bình thường, nếu như đã đáp ứng đi tìm người rồi, cứu người, dĩ nhiên là cần đi gấp bất kể đêm tối.
Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường, Đô Thị, Ngôn Tình
Số chương: 50