1 Edit: Băng Tiêu
Beta:Dạ Tư Vũ
Thanh âm của Tiêu Hoài không lớn nhưng lại lộ ra một tia lãnh khốc làm người khác một khi nghe thấy bất chợt liền sợ hãi kinh tâm: “Thứ đó ở đâu?”
“…” Lê Thiển cúi đầu xuống không trả lời, chỉ cười lãnh đạm.
2 Edit: Băng Tiêu
Beta:Dạ Tư Vũ
Quá khứ đã quyết như vậy, bây giờ tuyệt nhiên cũng thế. Hắn muốn kiên trì sống sót. Ngay cả trong cơn mê, Lê Thiễn vẫn không quên gieo mầm tin vào sự sống.
3 Edit: Băng Tiêu
Beta:Dạ Tư Vũ
“Sư phụ, đệ tử cho rằng Tĩnh Khang bảo đồ nhất định là đang nằm trong tay Dương Luyến. ” Tiêu Hoài quay sang quả quyết nói.
4 Edit: Băng Tiêu
Beta:Dạ Tư Vũ
“Ta đã giết Tiêu Hoài, giờ ngươi có thể nói tàng bảo đồ đang ở đâu rồi chứ gì?” Bảo kiếm của Thi Phục Đức bởi vì ra tay quá nhanh cho nên không dính chút máu nào, thế nhưng lại toả ra sát khí âm trầm, sâu trong địa lao u tối loé sáng, “Ngươi nói thật, ta sẽ cho ngươi một cái chết nhanh chóng.