Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiếng Người

Thể loại: Đô Thị
Số chương: 46
Chương mới nhất: Chương 46
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Giới thiệu: Tiếng người nói về khoảng thời gian 5 tháng trong cuộc đời một đôi vợ chồng trẻ đã sống nhiều năm ở Mỹ rồi về lại Hà Nội. Trong 5 tháng đó, họ vẫn rất yêu nhau trong khi vẫn nghĩ đến những người khác theo cái lối mà người đời có thể gọi bằng chữ "ngoại tình".

Danh sách chương Tiếng Người


Chương 1: Tác Giả

1 Phan Việt, tên thật: Nguyễn Ngọc Hường, sinh năm 1978

1995 – 2000: Học Đại học Ngoại thương Hà Nội, tốt nghiệp loại Giỏi.

2000 – 2002: Học thạc sĩ về truyền thông tại Omaha, Nebraska, Mỹ.


Loading...

Chương 2

2 Không mở mắt, Duy biết M đã tỉnh dậy bên cạnh anh.

M vẫn nằm im, hơi thở đều đều, nhưng nàng đã ở đây. Căn phòng dường như ấm lên mặc dù, bằng vào tiếng rít của gió bấc qua khoảng trống bên hông nhà, anh biết Hà Nội đang đi qua những ngày rét đậm.


Chương 3

3 Đấy là cuộc gặp mặt thường niên của công ty. Lần này, cả trụ sở Hà Nội và văn phòng Sài Gòn đều tập trung ra Đà Nẵng. Họ đặt phòng ở một resort nằm ngay trên bãi biển.


Chương 4

4 Ký ức thơ ấu là một thứ ký ức có chọn lọc và bao giờ cũng bị co ngắn. Với Duy, tuổi thơ của anh dường như đã biến thành một dải thời gian đàn hồi. Anh đã cuộn nghiến cái dải vật chất ấy, từng vòng, từng vòng, thành một quả cầu cao su.


Chương 5

5 Ngày thứ ba của tuần họp. Vào buổi tối, sau khi đi bơi về, Duy xuống phòng ăn muộn hơn giờ quy định 15 phút. Khi anh bước vào phòng, các bàn ăn đã kín người.


Chương 6

6 Buổi sáng hôm sau, trong lúc chuẩn bị quần áo để lên phòng họp, bất giác Duy nghĩ anh phải ăn mặc nghiêm chỉnh hơn mọi khi.

Anh nhìn đống áo quần mang theo; tất cả đều nhàu nhĩ vì anh đã không treo chúng lên từ hôm đến.


Chương 7

7 Họ họp tiếp đến chiều tối rồi nghỉ. Duy về phòng cất tài liệu trước khi xuống nhà ăn. Phòng của anh hướng ra bãi biển. Phong – cậu thanh niên cùng phòng với anh chưa về.


Chương 8

8 Trong nhà tắm, Duy nhìn mình trong gương. Mắt anh nhìn thẳng nhưng vẫn chưa thể định thần. Những thanh âm hỗn độn ù ù trong óc. Anh vốc nước, táp mạnh lên mặt.


Chương 9

9 Một nửa phòng ăn bắt đầu lục tục đứng dậy. Những tiếng ghế sắt kéo ken két trên mặt đá. Họ gọi nhau đi sang phòng nhảy.

Đã bắt đầu nghe thấy tiếng nhạc lớn từ đó vọng sang.


Chương 10

10 Ban đầu là những cậu thanh niên trẻ nhất công ty. Họ lôi theo các cô gái. Các cô gái lôi những người phụ nữ đứng tuổi. Rồi tất cả những người còn lại ùa ra sàn.


Chương 11

11 Nhưng buổi tối mới chỉ bắt đầu. Không thể về vào lúc này. Anh đi về phía phòng lễ tân. - Cho tôi xem sơ đồ phòng – anh nói.

Cô gái lễ tân không nghi ngờ gì đưa cho anh bảng ghi tên người và tên phòng.


Chương 12

12 Trong phòng, Phong đang vứt quần áo lên giường ngủ. Thấy anh vào, Phong cười: - Anh học nhảy ở đâu mà nhảy giỏi thế? Em nhảy như con cung quăng.

Rồi cậu ta tặc lưỡi:

- Anh Hoàng nhảy cũng đẹp.


Chương 13

13 Buổi sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, Duy phát hiện ra mình vừa mới mơ. Trong mơ, anh phải đến trường để làm một bài thi rất quan trọng. Hình như là một bài thi học sinh giỏi cấp thành phố.


Chương 14

14 Ngày hội thảo cuối cùng. Buổi sáng, anh dậy sớm là phẳng phiu chiếc áo sơmi trắng và sport suit. Nhìn miếng lụa bóng màu tím thêu nổi mấy chữ Ralph Lauren phía trong, anh có một cảm giác thỏa mãn lặng lẽ và lạnh lùng.


Chương 15

15 Đúng ba giờ chiều, Duy kéo vali xuống cầu thang để lên xe buýt ra sân bay. Cái vali nhẹ bỗng, chỉ có những tiếng bánh xe lục cục trên lối ximăng báo cho anh biết nó vẫn còn trong tay anh.


Chương 16

16 Hà Nội lúc tám giờ tối mùa đông nhoèn nhoẹt ướt. Những bóng người trên đường nhòa trong mưa phùn và ánh đèn cao áp vàng. Hà Nội nhỏ nhoi và xa xôi.

Khi Duy trở về nhà vào buổi tối thứ Sáu thì M đang ở trong bếp.


Chương 17

17 Nhưng bây giờ, M ngồi đối diện với anh ở bên kia bàn ăn. Phòng ăn kiêm bếp của hai người nhỏ nhưng ấm cúng. Một hàng đèn mắt mèo vàng, nhỏ, chiếu từ trên trần bếp xuống.


Chương 18

18 Bằng cách nào đó, buổi tối trôi qua.

Rồi anh ngồi xem vô tuyến. Kênh CNN đang chiếu một phóng sự ngắn liên quan đến trận Stalingrad – trận đánh ác liệt nhất trong lịch sử chiến tranh của thế giới.


Chương 19

19 Họ lên giường đi ngủ sớm. Anh luồn tay xuống dưới đầu M cho nàng gối lên. Một chân M gác lên đùi anh, một tay vắt ngang ngực anh. Tóc nàng châm vào da anh, chỗ da non gần nách.


Chương 20

20 Nhưng Duy không quên được người con gái mặc áo đỏ. Nỗi nhớ nhung không thể nào cắt nghĩa được lập tức trào lên vào buổi sáng hôm sau, khi anh mở mắt bên cạnh M.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Tục Nhân Hồi Đáng

Thể loại: Đô Thị

Số chương: 100


Kiêu Ngạo Và Định Kiến

Thể loại: Đô Thị

Số chương: 50



Thời Gian Cùng Tôi Yêu Em

Thể loại: Đam Mỹ, Đô Thị

Số chương: 45


Tiệm Đồ Cổ Á Xá

Thể loại: Đô Thị, Huyền Huyễn

Số chương: 61


Vương Bài

Thể loại: Đô Thị

Số chương: 174


Hệ Thống Chém Gió

Thể loại: Dị Năng, Đô Thị, Khoa Huyễn

Số chương: 150


Mái Tóc Rùng Rợn

Thể loại: Đô Thị, Huyền Huyễn

Số chương: 4


Quân Sủng Thiên Kim Hắc Đạo

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 258


Thiên Long

Thể loại: Đô Thị, Tiên Hiệp

Số chương: 27