Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nhất Phẩm Phong Lưu Chương 261: Hạ Độc Cổ

Chương trước: Chương 260: Lại Thấy Sâu Độc



Con sâu này thoạt nhìn có vẻ giống con ve trên lưng, còn có ba vệt máu tươi.

Lúc này nó ghé sát vào tay A Nhã run lên dường như cũng cảm nhận được sự thống khổ.

- Sư tỷ xem, trên bổn mạng của em có 4 đạo huyết bây giờ chỉ còn lại 3.

Sư tỷ cau mày nói:

- Sao tử cổ lại bị người ta phá?

A Nha nói:

- Tử cổ hôm qua vừa mới sinh trứng bây giờ chứng còn chưa kịp nở.

Sư tỷ nói:

- Đêm qua em và tên họ Khúc?

A Nhã gật đầu nói:

- Chính là hắn, người này sinh cơ dồi dào, dương khí mạnh kà nơi thích hợp nhất để trứng nở.

Nói xong cô ta run lên lại ho ra máu nói:

- Sư tỷ, ở đây có cao nhân. Tốt nhất là chúng ta mau chóng đi đi.

Sư tỷ không cho là đúng nói:

- Chuyện còn chưa lo sao có thể đi được? Hơn nữa, có Hồ sư đệ ở đây cho dù là có cao nhân cũng không làm khó dễ được ta. Đừng quên, đó là tiền tài và thế lực để vào thể giới lực đan. Có Hồ sư đệ, có biểm vàng chắn phía trước làm gì có chuyện phải đi.

Vẻ mặt lo âu cô ta vuốt khuôn mặt khô cằn của A Nhã thương tiếc nói:

- Để chị đi lấy bình máu đến cho em.

A Nhã giữ chặt cô ta lại nói:

- Sư tỷ, tiếng động lớn quá?

Sư tỷ nói:

- Không sao, em ngủ trước đi, cô ấy hút thuốc qua nhiều nơi này ăn uống cái gì cũng có không ai nghi ngờ đâu.

A Nhã lại nói:

- Không phải là em lo mà là sợ.

Còn chưa dứt lời, sư tỷ đã nhận tiện nói luôn:

- Em lo cáo tên kia phá cổ tử của em? Cứ yên tâm đi, mặc kệ hắn là ai dám ra tay làm chuyện xấu tốt nhất là chuẩn bị chịu hậu quả đi.

Trong thư phòng của Mã gia, Mã cục trưởng nói:

- Mạc Ngôn, nói cho ta một chút đây rốt cục là chuyện gi?

Mạc Ngôn ngồi đằng say ghế, trầm ngâm một láy rồi nói:

- Mã thúc, có một số chuyện không phải cháu không muốn nói mà là cháu lo nói ra chú sẽ không chịu được.

Mã cục trưởng cau mày nói:

- Không chịu được? Phương diện nào?

Mạc Ngôn chỉ vào huyệt thái dương nói:

- ở quan niệm.

Mã cục trưởng nhìn về phía Mạc Ngôn sắc mặt có vẻ kì lạ nói:

- Từ khi cháu dời khỏi Thất Xử, những chuyện kì lạ còn ít sao? Được rồi cứ nói thẳng ra đi.

Mạc Ngôn cười cười nói:

- Cháu có thể nói ngay lập tức, chờ cho cháu nói xong chú đừng có chỉ trích cháu là nói và làm vớ vẩn đấy.

Mã cục trưởng không nhịn được cười nói:

- Nói đi, nói đi tên tiểu tử này.

Mạc Ngôn gật đầu nghiêm mặt nói:

- Mã thúc, Khúc Thanh bị người ta hạ cổ.

Mã cục trưởng ngần người ra nói:

- Hạ cổ?

Mạc Ngôn nói:

- Đúng vậy, cổ của sâu độc. Mấy năm gần đây thứ này rất thịnh hành ở Nam Cương, trong truyền thuyết cũng thường thấy những thứ này. Mã thúc, trứng con trùng mà vừa rồi chú nhìn thấy chính là trứng cổ.

Hắn uống một ngụm trà rồi phác họa sự nguy hiểm của trứng cổ một lần, Mã cục trưởng nghe thấy vậy khéo mắt không khỏi nhảy ra mấy lần định nói nhưng lại nhịn được.

Tuy ông ta chưa từng làm việc xấu nhưng nghe Mạc Ngôn nói thứ này thật quá đáng, đã khiến cho ông ta bị đả kích không nhỏ.

- Mạc Ngôn à, nói cho cháu nghe nếu không phải ta biết cháu thì chỉ với những lời này ta nhất định sẽ đưa cháu vào bệnh viện tâm thần đấy.

Sau khi nghe xong Mã cục trưởng cười khổ lắc đầu.

Mạc Ngôn cười cười nói:

- Thực ra, nếu có dì Mã ở trong này nhất định cháu sẽ không nói. Nhưng Mã thúc không giống như vậy, chú vừa nghe không có động tĩnh gì có một số việc giải thích chỉ cần có ích không xấu là được.

Mã cục trưởng gật đầu nói:

- Chuyện ở thôn Dân Tộc, chỉ e cũng có quan hệ đến loại người này?

Mạc Ngôn nói:

- Cứ coi là thế đi.

Mã cục trưởng gật đều không hỏi lại chuyện ở thôn Dân Tộc nữa nói:

- Chuyện của Khúc Thanh, cháu định xử lý thế nào?

Mạc Ngôn cười nói:

- Sao vậy, Mã thúc, chú không có ý định ra tay sao? Khúc Thanh là cháu chú mà.

Mã cục trưởng tức giận nói:

- Ta ra tay thế nào đây? Chẳng lẽ cháu muốn ta nói cho người dưới có kẻ dùng sâu độc hại người?

Lặng yên một chút, ông ta uống ngụm trà rồi nhìn Mạc Ngôn cười cười nói:

- Quan trọng nhất là, đối phương chính là người của Hồ gia, Mã thúc chỉ là một cục trưởng nhỏ nhoi lấy gì mà đấu với người ta?

Mạc Ngôn không khỏi cười nói:

- Được rồi, Mã thúc chú trực tiết liên hệ để cháu thay chú nói cho.

Mã cục trưởng lại nghiêm mặt nói:

- Không chỉ là thay ta trút giận, quan trọng nhất là nên vì bản thân mà đảm nhiệm. Ví như hôm nay bỏ mặc thì ngày mai người gặp phải sẽ là Mã Thanh, Triệu Thanh...

Mạc Ngôn gật đầu nói:

- Mã thúc, đồng ý với ý kiến của chú nhưng nếu cháu ra tay kết quả sẽ rất dữ dội.

Mã cục trưởng cười hơi có vẻ lo âu nói:

- Cháu có thể gọi cho cục quốc thổ, cái gì Lộ nhỉ… đúng rồi Lộ Lương. Cháu tìm cậu ta không tồi đâu, cậu ta nhất định sẽ rất thích hợp tác với cháu.

Mạc Ngôn kinh ngạc nói:

- Mã thúc, xem ra chú cũng không phải là không biết gì vể cục quốc thổ.

Mã cục cười ha ha nói:

- Chưa ăn thịt lợn còn chưa thấy lợn chạy? Ta cũng không phải là bang gia với tiểu tử ấy chỉ một ngày một ngày hai, có một số việc tuy không rõ nhưng cũng đoán được mấy phần.

Hai người đang trò chuyện thì lại đột nhiên nghe thấy Khúc Thanh ồn ào hình như đang gọi điện thoại.

- Nói to lên một chút, tôi nghe không rõ.

- Cái gì, Vinh Li Li bị Hồ Húc Đông mang vào phòng cho tới giờ cũng chưa ra?

- Bị bọn họ khóa trong phòng?

Được sự giúp đỡ của Mạc Ngôn, Khúc Thanh nhanh chóng khôi phục lại. Lúc này sắc mặt cũng không còn như bị thiếu dương khí nữa.

Cậu ta cầm điện thoại nhíu lông mày lớn tiếng hỏi han.

- Này , này, nói chuyện với tôi sao lại ngắt thế?

Mạc Ngôn và Mã cục trưởng đi ra phòng khách thì Khúc Thanh đang nói chuyện điện thoại.

- Khúc Thanh, không biết trong nhà có khách sao?

Mã cục trưởng quát mắng nói:

- Gọi điện, đến trần nhà cũng bị cháu đánh rách rồi, thật là kì lạ.

Khúc Thanh thấy Mã cục trưởng cũng như chuột thấy mèo miệng lắp bắt một câu cũng không nói lên lời.

Mạc Ngôn lại hỏi:

- Khúc Thanh, có phải kẻ địch của cậu ở ngoài Minh Viên xảy ra chuyện gì không?

Khúc Thanh vội gật đầu nói:

- Đúng, đúng, kẻ thù của tôi xảy ra chút chuyện không phải tôi cố ý quấy nhiễu mọi người đâu.

Mạc Ngôn nói:

- Có thể cho tôi biết là chuyện gì không?

- Anh xem pháp Tưởng Thiên Hiếu? Vậy thì tốt quá!

Khúc Thanh vội vàng nói:

- Chuyện là như vậy hôm qua lúc tôi đi gặp Hồ Húc Đông, ở ngoài Minh Viên có gặp mấy cô gái…

Lời của cậu ta còn chưa dứt, Mã cục trưởng đã cười lạnh nói:

- Mấy kẻ thù của cháu đều là nữ chứ gì?

Khúc Thanh liền xấu hổ không dám phủ nhận đành phải gật đầu rồi lại giải thích nói:

- Đừng trêu chọc cháu, đúng là gặp ngoài Minh Viên. Sau khi các cô đó biết được thân phận của Hồ Húc Đông đã không muốn cháu giới thiệu cho nữa.

Khúc Thanh vừa nói như thế, Mạc Ngôn và Mã cục trưởng liền hiểu ngay.

Minh Viên như vậy, đại khái là có 3 loại người. Loại người thứ nhất là bị phục vụ người khác, những người này phi vu tức quý, đến Minh Viên là vì hưởng thụ. Loại người thứ hai là người phục vị, tiếp khách, nhân viên tạp vụ, lái xe, đều thuộc loại người này. Còn về loại người thứ 3 đến Minh Viên là để tránh đám đông. Những người này đều là nam thanh nữ tú, tùy lúc mà thay đổi, có thể làm tiếp viên, người hầu, thậm chí một vài thời điểm trở thành người phục vụ theo nhu cầu.

Khúc Thanh theo lời những cô gái này phân nưat chính là những nhân vật loại này.

Mã cục trưởng hừ một tiếng không nói gì.

Mạc Ngôn nói:

- Khúc Thanh, cậu nói tiếp xem mấy người bạn bè tốt của cậu rốt cục là gặp phải phiền toái gì?

Khúc Thanh nói:

- Vừa rồi Trương Duyệt gọi điện cho tôi, nói là Vinh Li Li bị Hồ Húc Đông mang vào phòng , còn cô ấy cũng bị người ta khóa trong phòng.

Dừng một chút cậu ta giơ điện thoại lên bất đắc dĩ nói:

- Trương Duyệt chỉ nói có một nửa, thì điện thoại bị gián đoạn. Cụ thể là xảy ra chuyện gì tôi cũng không rõ nhưng có thể nghe ra là cô ấy đang bị kích động.

Mạc Ngôn gật đầu nói:

- Cậu gọi lại xem rốt cục là xảy ra chuyện gì.

Khúc Thanh và mấy cô gái kia quan hệ cũng bình thường, nhưng dù sao họ cũng cậu ta giới thiệu họ cho Hồ Húc Đông, ngộ nhỡ có xảy ra chuyện gì thì cậu ta cũng không hay ho gì.

Khúc Thanh không dám lãnh đạm, lập tức gọi lại.

Nhưng lúc này điện thoại của Trương Duyệt đã mất liên lạc.

- Điện thoại của cô ấy tắt rồi...

Khúc Thanh ngẩn ra sắc mặt không tốt.

Lúc này, cục trưởng Mã nghiêm mặt nói:

- Bây giờ cháu định thế nào?

Khúc Thanh lúng túng nói:

- Các cô ấy là do cháu giới thiệu cho Hồ Húc Đông, nếu xảy ra chuyện gì cháu cũng có trách nhiệm, cho nên cháu tính …

Trương Duyệt và Vinh Li Li rốt cục là xảy ra chuyện gì, tạm thời còn chưa rõ nhưng dù sao cũng không phải là chuyện tốt.

Mọi người đều biết rõ, Mạc Ngôn nói:

- Khúc Thanh, việc này cứ giao cho tôi lo liệu đi.

Nói xong, hắn lấy điện thoại ra gọi cho Tưởng Thiên Hiếu.

Đổi lại là bình thường, chuyện hư hỏng này hắn cũng không quản nhưng có nhân tố cổ côn trùng, hơn nữa trước mặt Mã cục trưởng hắn cũng không thể như thế liền quyết định lo chuyện này.

Loading...

Xem tiếp: Chương 261-2: Khai Thông Và Hợp Tác

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Túng Sủng Kim Bài Yêu Hậu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 123



Cận Thân Cuồng Binh

Thể loại: Dị Năng, Đô Thị

Số chương: 40


Sứ Mệnh Của Vì Sao

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 13