1 - Oái. . . oái lạ nhỉ sao hôm nay cái đồng hồ nó không ở trên tủ nữa mà nằm dưới sàn vậy ta, không lẽ ai vào đây đập cái đồng hồ của mình hở ta???-(bã đập chứ ai trời) cô đang mơ màng tự hỏi thì ngó ngang ngó dọc rồi đôi mắt xanh lam ấy dừng lại ngay trên tay trái chỗ cổ tay đeo đồng hồ- Cái gì cơ? sao bây giờ là 7H15.
2 Nói như thế chứ nó nào muốn kết hôn gì gì đó chứ, chỉ vì nó yêu mẹ, mong muốn thực hiện di nguyện của mẹ thôi mà. - Hây zaza mặt kệ không biết thằng chồng mình ra sao sao ta! có đẹp như sao Hàn không hen! ( chị Châu ảo tưởng)- Nó đang than thở thì " RENG RENG" chuông điện thoại của nó vang lên inh ỏi:- Alo- nó- Châu ơi mày học trường nào á, bị đuổi rồi không biết có nên đi học không nữa, mày tính làm gì- Nhỏ Nhã- Star- nó đáp lẹ- Hả?? nay ông già mày nghĩ gì mà cho mày theo học cái trường quái quỷ đó- nhỏ Nhã thét lên- Lấy độc trị độc- nó- À, cao tay ấn thật, hyhy.
3 Hôm nay là ngày mà Ngọc Châu của chúng ta đi học cơ mà đúng là trương mới coskhacs lại là trường của những siêu quậy nữa mới hay chứ nên sáng hôm nay không cần đập vỡ cái đồng hồ báo thức nào nữa 6h30 là nó đã dậy rồi, no mong muốn biết rằng cái trường Star này như thế nào mà được người đời "ca ngợi" như thế.
4 7h tối tại căn biệt thự của Dương gia. Hôm nay Ngọc Châu ăn mặc đậm chất dân chơi, chiếc áo cup ngực màu trắng nổi bật cùng chiếc quần jean short ngắn, chiếc áo khoác da phía bên ngoài làm nó càng thêm cá tính, tay ôm chiếc mũ bảo hiểm.
5 Thấy bóng dáng ba chiếc moto chạy xa, nó cũng leo lên con "hắc mã" mà phóng đi với tốc độ xé gió, có lẽ chạy moto là thói quen của nó, lạnh lách trên con đường vắng vẻ, chìm trong bóng tối có lẽ là sở thích của nó.
6 Nó chạy xe vào gara, cầm chiếc chìa khóa xoay xoay vừa đi vừa nhởn nhơ hát rồi cười thầm như một con tự kỉ. - Con đứng lại cho ta - Tiếng nói phát ra từ phía đằng sau lưng nó- Ơ.
7 Reng reng reng Chuông báo giờ giải lao, tất cả ùa ra khỏi lớp học như ong vở tổ. - Căn- teen không mày- Nhã tý tớp nói- Ok - Nó ngái ngủ đápTrên con đường đến căn - teen mà như dài hơn cả cây số.
8 Trở về nhà với tâm trạng hoang mang vì lời nói của nó, hắn im lặng không nói không rằng nhưng cơ mà hắn đã nói " Nhật Duy này muốn cái gì là phải có", còn ông bà Trần có vẻ rất vui vì cô "con dâu" nay, xa mà hóa ra lại gần.
9 Sáng sớm hắn dậy thật sớm, thay đồng phục trường Star đứng ngẩng ngơ tự kỉ một mình:" Con nhà ai mà đập chai vậy trời" mà cũng phải nói lại hắn nhìn rất chi là handsome nhé: quần áo thì chỉnh chu, áo sơ mi mặc bung hai cúc đầu nhìn manly cực kì, giày thể thao năng động, tóc nâu rêu vuốt ngược, lãng tử cực, cùng với chiếc balo nam nạm đinh cực ngầu hắn đi học.
10 Lớp học vẫn vậy, người học kẻ chơi, nó đã ngủ tự bao giờ, hắn cũng mệt mỏi mà gục mặt xuống bàn ngủ luôn. "Rè rè"Tiếng phát ra từ cái loa của trường, tất cả học sinh ngẩng đầu lên như chờ đợi một điều gì đó:"Mời em Dương Ngọc Châu lên phòng giám thị cho tôi"Tiếng nói oanh oanh của một "bà cô" nào đó làm nó mơ màng tỉnh dậy, cả lớp hướng mắt về phía nó, bực tức nó đứng phắt dậy, đá vào hắn một cái làm hắn la oai oái:- Em làm cái gì vậy? - Hắn ôm chân nói thảm thiết- Ai biểu nằm chình ình đó làm gì, né ra coi- Nó đẩy hắn một cái rồi bước đi lên phòng thái giam à nhầm giám thị.
11 Cả căn-teen xôn xao chuyện Hà My và chàng Hotboy mới vào trường. Thấy hai người ôm nhau mà nó sôi gan lên, chính nó cũng chẳng hiểu chuyện gì đang sảy ra với chính mình nữa là.
12 “Vù vù”Tiếng phi cơ đáp xuống sân bay xé gió vang lên tiếng vù vù. Sân bay Tân Sơn Nhất tấp nập người qua lại, những bó hoa, băng rôn khẩu hiệu tràn ngập sắc màu khắp sân bay.
13 "ẦM"Cánh cửa bị dập vào một cách không thương tiếc đến mức ổ khóa bị kẹt ở cửa thế là mắc công đi sửa lại rồi. - Mẹ kiếp bắt mình lấy thằng cha ba lăng nhăng đó, không đời nào nhé! mơ đi- Nó tức giận úp mặt xuống gôi lăn vòng qua lại rồi ngẩng mặt than trời.
14 Mặt trời ló dạng sau đám mây bồng bềnh của buổi sớm tinh mai, sương đọng trên từng tán lá, tiếng chim hót líu lo, ánh mặt trời chiếu từng tia nắng ấm áp xuống vạn vật.