1 Editor: ReaEchbienthai: Lịch post của mình không ổn định, nhưng mình sẽ cố gắng để được 1c/tuần. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình ^^Chu gia ở quân khu Bắc Kinh là một gia tộc lớn, cũng được xem như máu mặt trong giới.
2 Editor: ReaNgoài phòng bệnh, năm tên yêu nghiệt đang ngồi bên ngoài suy nghĩ đến thất thần----“Khanh tử, lát nữa đi vào cậu cũng đừng nên quá đáng, dù sao….
3 Editor: Rea“Cô là ai?” Lý Khanh liền đứng dậy đi đến bên cạnh giường bệnh, túm bả vai Nam Tạm đang đứng sững sờ tại chỗ lên, ánh mắt sắc bén nhìn về Thù Man đang cười yếu ớt, âm thanh trong trẻo mà lạnh lùng.
4 Editor: Rea“Hinh Nhi, bảo bối của ông nội!”Giọng nói trầm mạnh tang thương, mang theo thương tiếc và kinh hỷ kêu gọi, toàn thân quân trang, phong độ, ông lão cực kỳ nhanh nhẹn xuất hiện tại cửa phòng bệnh, đi sau là một đôi vợ chồng trung niên, cũng mang dáng vẻ ưu tư, chắc là cha mẹ của Chu Nham Hinh.
5 Editor: ReaHôm nay là ngày Thù Man xuất viện, Chu lão gia đã tự mình tới đón, sáng sớm chưa đến tám giờ, xe đã đứng chờ ở ngoài cửa bệnh viện, người lái xe mặc quân trang toàn thân, vẻ mặt nghiêm túc cung kính đứng chờ tại chỗ.
6 Editor: ReaTrong phòng đọc sách ở lầu hai, hai anh em Chu gia ngồi ở cạnh cửa sổ sát mặt đất, tư thế lười biếng, mỗi người chiếm cứ một góc của sôpha, trên bàn trà thủ công là hay ly ca phê, lặng im không nói gì.
7 Editor: Readi‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ônHội quán Hoàng Cung cực kỳ phồn hoa ở trung tâm của Đại lộ HongKong. Nội thất xa xỉ, bên trong yêu quái hoành hành, ăn nhậu đĩ điếm cờ bạc đủ hết cả, là một nơi cực kỳ bỉ ổi, tới đây chơi đùa đều là thiếu gia Phú Nhị Đại hoặc là khốn khiếp của Đại viện.
8 Editor: Readღđ。l。qღđBưng ly trà trên bàn lên uống một ngụm, Thù Man nhìn người đàn ông đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, ý cười quỷ dị trong mắt lại hiện lên.
9 Editor: ReaThù Man xuống xe thì đã thấy người đàn ông nho nhã tuấn mỹ kia, môi tự động nhếch lên, đáy mắt ngưng đọng tà khí, chân thon dài bước về phía người đàn ông, gót giày nện vào nền gạch, lộp cộp giòn tan, giống như đánh vào trái tim đàn ông.
10 “Muốn uống cái gì?”Bên tai Thù Man truyền đến âm thanh đàn ông ôn nhã, ngẩng đầu, chống lại cô là ánh mắt cười của người đàn ông----“Jameson. ” Thù Man cười yếu ớt nhẹ giọng trả lời.
11 Editor: ReaCon xúc xắc đong đưa, Thù Man nhẹ nhàng nhấc cốc lên nhìn thoáng qua, hời hợt, lại đưa mắt nhìn mấy người khác: “Mười lăm ba!”di✣en✤danlequyd☼n☀c☼mTrong lòng Thù Man cực kỳ rõ ràng, con xúc xắc này cực kỳ giống như đánh bạc, chơi đùa chỉ là chiến thuật trong lòng, toàn bộ giống như lừa dối, nửa thật nửa giả, Hư Tắc Thực Chi, Thực Tắc Hư Chi, không để cho đối thủ nhìn thấy biểu cảm của mình, không đoán được trong lòng mình đang nghĩ gì, vậy thì cơ hội thắng đã có hơn phân nửa.
12 Editor: ReaTheo như quy tắc chơi xúc xắc, người thua phải kêu trước, mọi người đong đưa cốc, nhìn về phía Nam Tạm-----“Mười lăm sáu!” Nam Tạm hô. “Mười sáu bốn!” Lý Khanh ngồi bên cạnh Nam Tạm nói tiếp.
13 Editor: ReaTrong ghế lô rất yên tĩnh, mấy yêu nghiệt ngồi vây quanh lại một chỗ, sắc mặt âm trầm bất định, trong tay vuốt ve ly rượu, hiển nhiên trong lòng không vui, ly rượu trong tay đột nhiên nảy lên, một hơi được nuốt xuống bụng.
14 Editor: ReaTrên sofa là một đôi tình nhân đẹp đẽ----quần áo ướt đẫm trên người cô gái, hiện lên nhũ phong cao ngất rất tròn, vòng eo tinh tế-----Nước nhỏ thành từng giọt nhỏ, từng giọt nhỏ xuống thảm lông dê----Cô gái giạng chân trên người của người đàn ông, tay vòng qua cổ anh, môi hôn từ cổ anh hướng lên trên, nụ hôn dừng lại tại chỗ hầu kết của anh, lại mút lên bên trên.
15 Editor: ReaGió từ cửa sổ sát mặt đất thổi vào, trên sofa---bốn yêu nghiệt sắc mặt khác nhau----ngồi cách nha---tầm mắt nhìn chằm chằm vào vách tường trước mặt----màn hình thật to---nhìn không chớp mắt----Bên trong vọng ra tiếng đàn ông thở gấp và tiếng phụ nữ nũng nịu ngâm nga----Nhưng người đàn ông hút thuốc liên tục, áp chế ** bị khơi mào trong cơ thể-----ở giữa hai chân của mỗi người đã hô cao lều trại, trong người bọn họ kêu gào được giải phóng.
16 Editor: ReaVào lúc rạng sáng, Thù Man nghe thấy tiếng vang, cô biết đêm qua người cùng cô **, người đàn ông tình một đêm đang đứng dậy. Thù Man thử duỗi người, hạ thân đau nhức khó nhịn, khóe môi nhếch lên theo thói quen, xem ra đây là kết quả của việc túng dục quá độ.
17 Editor: ReaĐêm xuống, giống như một bức màn tối đen, bao phủ lên tất cả. Mưa đã sớm tạnh, đã mười một giờ. Đi dạo lòng vòng, không ngờ đã trễ thế này, trên đường trở về Thù Man mới chú ý tới chỗ rẽ trên đường, có một tòa nhà rất lớn, nhìn không rõ hình dạng, chắc là một từ đường hoặc là một ngôi miếu thờ từ thời xa xưa.
18 Editor: ReaKhi Thù Man tỉnh lại, đã là hơn bảy giờ sáng. Sắc trời sáng trong, sau cơn mưa thì lại càng sáng hơn, mang theo màn sương mỏng, cửa sổ mở nên cả căn phòng đều có thể ngửi được mùi vị của ánh sáng mặt trời.
19 Editor: ReaAll: Đầu tiên là ình được gửi lời xin lỗi tới tất cả các bạn vì đã bỏ bê khu vườn nhà mình gần cả tháng nay để nó mốc meo cỏ mọc um tùm và lời thứ 2 chính là cám ơn mọi người đã ủng hộ mình từ đầu đến giờ.
20 Editor: ReaCô gái đang đứng bên cửa sổ, mặc một bộ áo ngủ rộng mở, dài đến mắt cá chân, dây lưng cũng không gài lại, lộ ra nội y ren bên trong. Tóc đen cuộn sóng của cô có chút rối tung, ngón tay dài mang theo một điếu thuốc.