1 " Ba nói cái gì? Con phải lấy chồng? "
Chu Lan Thanh khoanh tay, vẻ mặt khó chịu.
" Phải, người con lấy là con trai nhà Lâm gia, nếu con không lấy cậu ta thì công ty nhà ta không được họ giúp đỡ đâu! "
" Nhưng mấy đứa bạn con nói hắn bị điên! Là một kẻ điên đó ba hiểu không? Chẳng nhẽ cả cuộc đời của con phải bên một kẻ điên sao? " Lan Thanh nhíu mày
" Công ty nhà ta sẽ bị phá sản mất! "Ông gắt lên.
2 Cô hít một hơi thật sâu, lấy lại bình tĩnh, cô nhìn anh một lúc, chồng sắp cưới của cô nhan sắc đâu có tệ, rất soái là đằng khác, chuẩn từng góc cạnh.
3 Câu nói của anh khiến bà muốn phì cười:
" Ăn được! Của con cả! "Bà nhẹ nhàng xoa đầu anh, tự nhiên cô thấy hơi ngại.
" À mà ba con đâu ạ? " Ngó qua phòng khách không bóng người, cô tò mò hỏi.
4 Sau khi anh tung tăng ra khỏi phòng, mẹ anh liền hỏi:
" Chu Hạ, con có thể ở đây ăn tối cùng mọi người không? "
" Dạ, được ạ! Thưa cô! " Cô vui vẻ đáp, trong lòng vẫn sốc,chuyện vừa rồi nên nhịp tim chưa ổn định.
5 Đến nửa đêm, cô đang ngủ thì có ai kéo kéo tay mình, cô liền tỉnh dậy, thì ra là anh.
Anh nhìn cô, khẽ mếu mếu
" Đói! "
Anh nói cô mới nhớ đến cái bụng của mình, công nhận cô cũng cảm thấy hơi đói, chẳng lẽ bữa cơm tối cô ăn ít quá chăng? Bình thường nửa đêm có bao giờ thấy đói đâu? Lạ kỳ.
6 Nhìn thấy cô ta trở về, đối với anh giống như lặp lại một cơn ác mộng vậy. Ánh mắt của anh tràn đầy sợ hãi, lo lắng, anh ôm chặt cánh tay cô.
" Thần Vũ, là em, em là Lộ Tuyết Như đây!"
Tiếng nói của cô ta như xé nát tâm trí anh, Lộ Tuyết Như.
7 Thấy cô lặng thing nhìn anh, ánh mắt cô đợm buồn, trong lòng bà cứ nơm nớp lo sợ điều gì đó sắp xảy ra, Tuyết Như trở lại rồi, liệu cô con dâu của bà có chịu được sự đả kích của ả? Bà thở dài, mong không có đau thương gì xảy ra với cô.
8 Cô chẳng biết nên tìm anh ở đâu cả nên chỉ biết chạy ra cửa hàng tạp hóa hồi nãy.
Không. . . không có. . .
Không thấy anh. . .
Cô vẫn tiếp tục tìm anh quanh đây, rốt cuộc anh đã đi đâu rồi chứ?
" Thần.
9 Anh vẫn ôm cô, nước mắt rơi lã chã dù xung quanh mọi người đang lo lắng bàn tán. .
" Nghe nói hắn ta là kẻ điên đấy!"
" Đúng rồi, con trai Lâm gia đúng không? "
" Hay có khi anh ta là nguyên nhân làm cô gái đó bị tai nạn!"
" Chắc vậy rồi!"
Bao nhiêu tiếng xì xầm đều mang nội dung là anh.
10 Chín tiếng trôi qua, cánh cửa phòng cấp cứu liền mở, mẹ anh hối hả bước đến cạnh ông bác sĩ:
" Bác sĩ, con. . con bé sao rồi? Nó có làm sao không bác sĩ?"
" Bà cứ yên tâm, bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch nhưng đang trong trạng thái hôn mê, người nhà có thể vào thăm!"
Nghe ông nói cô đã qua cơn nguy kịch, lòng bà như nhẹ hẳn đi, bà thở phào quay ra phía anh.