1 Trời đang vào giữa mùa hè, ban ngày thời tiết lúc nào cũng nóng như lửa, cái nóng xuyên qua rèm cửa bay vào căn phòng có không khí dịu mát.
Trong phòng yên tĩnh, chỉ có một tiểu nha đầu khoảng mười tuổi, cầm chắc một cái quạt tròn trong tay, phe phẩy nhẹ nhàng, một chút cũng không phát hiện thấy trên chiếc giường gỗ lim lớn, được chạm khắc cẩn thận, có một bé con nho nhỏ đang cố gắng lết người đến đầu giường tò mò nhìn vào góc phòng nơi có chậu băng vẫn chưa tan hết, lại nhìn nhìn cây quạt trong tay nha đầu kia một chút rồi quay đầu dụi dụi thân mình vào cái chăn mềm mại, khóe miệng giật giật, nhưng không khóc không làm ồn.
2 A Nguyên nhìn thiếu niên đang cô đơn, trong lòng cảm thấy có chút đau buồn, đưa tay nhỏ lên sờ sờ mặt và đầu tỏ vẻ an ủi.
Nhìn nàng như một em bé nhưng thật ra nàng có thể hiểu rõ mọi việc, trong thời gian ba tháng thông qua những người bên cạnh nàng có thể hiểu rõ mình đã xuyên đến nơi nào.
3 Tống vương phi lộ vẻ chột dạ chần chừ mãi không dám trả lời.
Nàng đúng là có ý nghĩ xấu trong đầu nhưng làm sao dám nói ra, nhìn Túc vương phi đứng trước mặt mình đang cười lạnh, nghĩ tới nữ nhân này gia thế và mọi thứ đềukhông bằng mình vậy mà chiếm được độc sủng của chồng lại được lòng của mọi người trong hoàng cung, lòng ghen tỵ liền dâng lên tới não "Chị dâu,chị làm gì vậy? chị muốn đuổi em đi sao?" Nàng cũng biết bộ dạng của mình hiện tại khó coi nên không sợ mất mặt gục trên bàn khóc lớn, "Trong cung đã không giúp ta, ngay cả chị dâu cũng muốn đuổi ta đi,trái phải đằng nào cũng chết thà ta chết luôn ở chỗ này cho xong!"
Vừa nói, vừa nhìn quay như thật sự tìm cột để đập đầu vào.
4 Túc vương đang ôm con gái trong ngực, hắn cũng không phải người chết nhưng cũngkhông nghĩ vị “vương đệ “ này sẽ lao vào mình như thế. Túc vương xanh mặt, một đá đạp vị Tống vương nước mắt đầy mặt qua một bên, nhíu mày nói, "Ngươi cũng là tôn thất, đừng để người ta chế giễu.
5 Thấy biểu tình của Túc vương không hiền lành gì, nam hài nhe răng cười với A Nguyên xong quay đầu chạy như có chó rượt phía sau.
sự việc xảy ra trong nháy mắt, Túc vương im lặng một lúc, quay đầu nhìn Túc vương phi biểu tình vô tội, vuốt cằm nói, "Ngươi dạy dỗ con cái thật tốt.
6 Làm một đứa bé mềm mềm nhỏ nhỏ, A Nguyên thừa nhận tính mình chính là mềm nắn rắn buông.
Ít nhất thời điểm đại ca khi dể nàng, nàng còn dám dựa vào gan chó của mình ( y nguyên là cẩu đảm) quay đầu trả đủa đại ca một cái, nhưng khi nhị ca Phượng Đường nheo cặp mắt đào hoa thâm thúy nhìn nàng, A Nguyên rất không có cốt khí rụt cổ mình lại, tiếp tục cười lấy lòng với nhị ca.
7 A Nguyên từ khi sinh ra làm nữ nhi của Túc Vướng,ngay từ đầu đã được tất cả mọi người yêu thích, ngay cả Thái Hậu hôm nay cũng đang ôm mình vỗ về nhẹ nhàng, đột nhiên lại thấy một người có địch ý với mình, ngạc nhiên mười phần.
8 Lời nói của Thái Hậu vừa ra khỏi miệng, chúng phi sắc mặt đều thay đổi.
Hoàng thượng yêu thương nữ nhi, bình thường khi có hoàng nữ sinh ra, đều sẽ được phong công chúa mà không phải đợi tới lúc xuất giá, có danh vị công chúa nếu được sủng ái thêm một chút cũng có người được phong hào.
9 Nhưng mà, Từ phi khí thế bức nhân như vậy, đã vinh dự vào sổ đen của A Nguyên.
Vừa rồi đối đãi với nàng như thế coi như bỏ qua, nhưng Từ phi đối với mẫu thân nàng làm bộ khinh thường, A Nguyên trong lòng cười lạnh không thôi.
10 Tranh đấu trong hậu cung chính là như vậy, giết người không thấy máu.
Thái Hậu tuy rằng phiền chán chuyện như vậy, nhưng cũng biết, chỉ cần hậu cung còn tồn tại, tranh chấp như vậy là không thể
thiếu, cũng lười so đo với các phi tử.
11 Mọi người trong cung sợ ngây người, mắt thấy từng giọt chất lỏng từ trên người Hoàng thượng nhỏ xuống đất, tình trạng như vậy chưa ai thấy qua, ai cũng không biết nênnói gì vào lúc này cho phải.
12 Vào cung một vòng, A Nguyên nhận được không ít ưu việt.
Chỉ là cuối cùng, nàng nhạy bén phát hiện việc Thái Hậu chán ghét mĩ nhân đại ca nhà mình quả thật không phải tin đồn vô căn cứ.
13 Tuy rằng đầu não đơn giản nhưng A Nguyên nhìn ra được vị thiếu niên đang cười thanh đạm trên mặt kia thật ra thập phần đáng sợ tự nhắc mình sau này cách hắn xamột chút.
14 "Nếu không phải vì ta. " Túc vương phi dùng tay che mặt thấp giọng nói "Năm đó, nếu ngươi không phải vì ta cũng sẽ không nhận lấy A Khanh. "
Năm đó thân phận của nàng quá thấp căn bản không đủ để xứng đôi với em ruột của Hoàng thượng là Túc vương.
15 Hòa khí ăn xong bữa cơm, A Dung mới dùng thái độ kính cẩn lễ độ tươi cười cáo từ. Túc vương nhìn thân ảnh mảnh khảnh của thiếu niên dần biến mất ở phía xa, trong lòng gật đầu, cảm giác ngày càng mạnh mẽ, nếu sau này không có người nào càng thích hợp làm con rể hơn nữa thì bồi dưỡng hài tử này là một ý không tồi.
16 "Chuyện này là sao?" trên mặt Hoàng Hậu lộ ra vẻ kinh ngạc, cúi người tới trước kéo Tam công chúa lên rồi mới nghi ngờ hỏi, "thật ra phụ hoàng của con, cũng là vì tốt cho con.
17 "Nếu đã không muốn để Hoàng thượng biết, vậy để vài vị hoàng tử tự mình ra tay, xả giận cho muội muội thì sao?" Đức phi đứng một bên cung kính dâng trà cho Hoàng Hậu, tuy làm chuyện như vậy, nhưng cũng không cúi đầu hạ thấp bản thân, chỉ bình thản, nhẹ nhàng nói, "Lại nói tới, lúc này làm to việc ra, cũng không tốt cho Tam công chúa, nương nương thử nghĩ lại chuyện của Nhị công chúa.
18 Tuy rằng thời điểm A Nguyên ra đời ngoại tổ phụ đã qua đời nhưng trong lúc Túc vương trò chuyện với Túc vương phi. A Nguyên vẫn nghe được vài sự tích về ngoại tổ phụ kì ba này.
19 Nghiêng ngã trong xe một hồi cũng tới Quốc Công phủ, A Nguyên được Túc vương phi ôm xuống xe thấy bên ngoài đã có thật nhiều người đang chờ.
Phía trước nhất có một mĩ mạo phụ nhân đang mĩm cười, một đám nha đầu bà mụ vây quanh nàng, thấy Túc vương phi liền mỉm cười tiếp đón, trong miệng cười nói, "Ai nha,vương phi nương nương của ta không phải mời người 3 lần 4 lượt người cũngkhông nhớ rõ phỉa về nhà mẹ đẻ đâu a.
20 "Đừng đùa hắn. " Thấy thiếu niên quay đầu vào trong lòng mình tủi thân, thái phu nhân trên bất đắc dĩ cực đưa bàn tay còn lại ra thương tiếc sờ sờ đầu của đứa bé, tại ánh mắt 囧 囧 của A Nguyên giận dữ nói "Người hắn gầy yếu đến như vậy, chẳng lẽkhông thể ăn thêm mấy khối thịt sao? Năm đó, hắn cũng như vậy hà khắn với nó sao?" “ hắn “ này chính là thủ đoạn độc ác vô tình anh quốc công, thấy anh quốc công phu nhân mím môi cười ở một bên, thái phu nhân cười nói "Truyền lời của ta, ngày mai hãy làm tiệc chay, hôm nay phủ trong náo nhiệt, làm nhiều đồ ăn mới mẻ đa dạng cho mọi người nếm thử, lại thêm.