1 Hôn lễ bi thảm nhất thế giới này, không phải là tay trái kết hôn với tay phải, mà là. . . hôn lễ chỉ có một mình.
Hôm nay Đường Lạc Lạc đã trải qua một hôn lễ như thế.
2 Mặc Thiệu Đình còn đang cảm khái là ông trời trêu ngươi, cô gái trong lòng cứ dụi vào người anh, cánh tay mềm mại đặt lên cổ anh, thủ thỉ bên tai anh:
- Mặc Thiệu Đình tồi nhất! Mặc Thiệu Đình là tên khốn tồi tệ nhất.
3 Lúc Đường Lạc Lạc còn đang sững người, trong phòng ngủ vọng ra từng tiếng rên động tình của nam nữ, kèm theo tiếng ồn quen thuộc, khiến đầu óc Đường Lạc Lạc “ung” một tiếng, dường như muốn nổ tung.
4 Đường Lạc Lạc phản ứng lại và nhìn Mặc Thiệu Đình với ánh mắt đầy lo lắng. Lâm phong là nhân vật nổi trội trong đội thể thao của trường, thể chất luôn rất tốt, cô sợ rằng Mặc Thiệu Đình sẽ bị thương khi đứng ra bênh vực cô, nhưng.
5 Đường Lạc Lạc chỉ thấy toàn thân bủn rủn, muốn giơ tay đẩy Mặc Thiệu Đình ra, nhưng anh một tay giữ lấy cằm của cô, một tay ôm lấy vòng eo nhỏ xinh của cô, không được quyền từ chối, không thể vùng vẫy, anh bá đạo và mạnh đến nỗi không thể kháng cự lại được.
6 Nhà họ Mặc có ngôi biệt thự được xây với phong cách Baroque, có hồ bơi, sân chơi golf, trường đua ngựa với khuôn viên rộng lớn, thoáng đãng đến không ngờ.
7 Sương khói tràn ngập trong phòng VIP của quán bar, tiếng nhạc xập xình đến điếc tai, ánh đèn nhấp nháy, chiếu sáng cho cô vũ nữ đang múa cột trên bục.
8 Mặc Thiệu Đình chớp nhẹ đôi mắt, ánh mắt hiện rõ vẻ lạnh lùng, anh khẽ nhếch nhẹ làn môi mỏng, vừa định nói gì đó thì điện thoại lại vang lên, anh nhìn số điện thoại trên màn hình một hồi, hoàn toàn là số lạ, thông thường anh không bao giờ bắt máy của người lạ, nhưng lần này vì tâm trạng đang vui nên ngoại lệ bắt máy:
- Alo?
Đầu dây bên kia lập tức vang lên giọng nói nhẹ nhàng của Đường Lạc Lạc:
- Alo, tiểu ca ca, đây là số điện thoại của anh phải không?
Trong đáy mắt của Mặc Thiệu Đình, bỗng tràn ngập sự dịu dàng mà anh không hề hay biết, tất cả bọn đàn ông trong phòng đều vảnh tai lên, cúi đầu và nín thở ngồi nghe ------ xem ra cậu chủ Mặc vừa nhận được cuộc gọi của cô dâu mới đây, thật là hiếu kỳ quá đi thôi!
Nhưng đáng tiếc là Mặc Thiệu Đình không hề cho bọn họ cơ hội được nghe lén, anh đứng phắt dậy và bước ngay ra khỏi phòng với đôi chân dài miên man.
9 - Vậy. . . nếu cậu chủ nhà này không biết khi nào về, thì ít nhiều vẫn phải cho tôi cách thức liên lạc với anh ta chứ?
Đường Lạc Lạc nhượng bộ đưa ra yêu cầu.
10 Tầng cao nhất của tòa nhà văn phòng cao xuyên tầng mây của nah2 họ Mặc, trong phòng tổng tài được trang hoàng tráng lệ đại khí, Mặc Thiệu Đình đang ngồi nghiêm trang sau bàn làm việc, nhẹ nhàng lướt đọc một phần văn kiện.
11 Đường Phù Dung. . .
Ba chữ này, dường như trở thành cái đinh trong mắt Lâm Uyển Du vậy.
Cô ta từ bé đã thích Mặc Thiệu Đình, nhưng ngặt nổi Mặc Thiệu Đình kết hôn rồi, cô dâu lại không phải là cô, vả lại còn không biết từ đầu mà xuất hiện Đường Phù Dung nữa.
12 Thời gian qua nhanh như chớp, chớp mắt đã đến tối ngày thứ hai.
Đường Lạc Lạc đứng trước gương cao cỡ chiều cao một người, thay xong quần áo, ngắm trái ngắm phải, đối với hình tượng bản thân vẫn có chút vừa ý.
13 Lời nói Vương Vân Nhi vừa dứt, bên cạnh có bạn thân hùa theo:
- Đúng đó Đường Lạc Lạc, không phải cậu đã kết hôn rồi sao? Gả cho hào môn thế, sao chồng cậu không quan tâm gì đến cậu vậy? Ngay cả buổi tiệc thế này cũng không đi cùng, vốn không xem cậu ra gì đúng không?
- Mình nghe nói, cậu ấy kết hôn cũng chỉ có một mình thôi đó! Thật dự là mặt dày mà, nếu là mình, sống chết cũng không kết hôn đâu.
14 Hoàn tất cuộc hôn, Vương Vân Nhi vuốt vuốt nước dãi bên mép, đắc ý nhìn Đường Lạc Lạc cười:
- Muốn mình nói thì. . . Lạc Lạc, thay vì trong hào môn mà khiến người khác khinh bỉ, khiến người đàn ông khác chỉ trỏ này nọ, hay là ly hôn với chồng cậu, tìm người nào nó thật thà mà lấy, trong tay mình có không ít thanh thiếu niên tài tử, hay là giời thiệu một vài người cho cậu? Chỉ là, lúc đó cậu đã là người từng ly dị rồi, yêu cầu không thể quá cao được.
15 Cửa phòng nhẹ nhàng được đẩy ra, tiếp đó, một bóng dáng cao to xuất hiện trước mặt mọi người, Mặc Thiệu Đình từ tốn bước vào trong phòng với ánh mắt dõi theo của tất cả mọi người, toàn thân toát ra thể chất quý phái bẩm sinh, nhất cử nhất động đều nho nhã lịch sự giống như đế vương, khuôn mặt tuấn tú khiến người khác không tự chủ được phải nín thở, không cần nói thêm một câu nào, làm thêm một động tác nào, cứ thế dễ dàng thu hút mọi sự chú ý của toàn thể mọi người.
16 Đường Lạc Lạc khoác lên cánh tay Mặc Thiệu Đình, cùng Diệp Tiểu Manh ba người đi đến ngồi đối diện với Vương Vân Nhi và Lâm Phong, cô lúc này có cảm giác như chết đi sống lại vậy, nếu không phải Mặc Thiệu Đình kịp thời đến nơi, bản thân không biết thành trò cười thế nào cho thiên hạ nữa.
17 Vương Vân Nhi đối với biểu cảm kinh ngạc của mọi người rất vừa ý, cười tít mắt nói tiếp:
- Cơ hội này á, rất hiếm có nha! Hội Minh khoa kỹ có địa vị thế nào ở S thị chắc mọi người cũng biết, là vì trường học chúng ta nhận được sự đầu tư từ Hội Minh khoa kỹ, ba mình với ông tổng Hội Minh khoa kỹ, rất thân thiết đó nha!
Nói đến ba và gia thế của ả ta, Vương Vân Nhi không giấu được sự đắc ý kiêu căng, Lâm Phong dịu dàng ôm vai Vương Vân Nhi, hai người đắc ý tiếp nhận những ánh mắt ngưỡng mộ từ mọi người.
18 Ả ta vừa nghĩ thế, liền nhận lấy menu từ tay phục vụ bàn khác, ra dấu cho phục vụ bàn lấy cho mỗi người một cái menu, rất phóng khoáng cười nói với mọi người:
- Hôm nay là mình với Lâm Phong mời, thường ngày mọi người cũng không ăn được món ngon gì, cứ chọn tự nhiên nhé! Vì mọi người cùng vui vẻ là chính mà.
19 - Hải sâm áp chảo, cái này ngon, là món tiêu biểu, gọi nào!
- Chỉ ăn hải sản thôi thì có gì hay, các cậu xem set quý tộc này nè, đều là trái cây nhập khẩu Hawaii, một set hơn 16 triệu, nhất định rất ngon.
20 Vương Vân Nhi chỉ cảm thấy bẽ mặt tột độ, nụ cười trên mặt không còn giữ nguyên được nữa, đanh mặt lại ngồi yên tại chỗ, bạn thân bên cạnh vỗ vỗ lên vai an ủi ả:
- Thôi được rồi, vừa hay, chúng ta không cần mời thì càng tốt chứ sao, còn được ăn theo một bữa ngon nữa.