1 Cô kết hôn cùng một nam nhân gặp mặt mới hai lần. Không nên nói bọn họ mới chỉ gặp mặt hai lần, dù sao, bọn họ đã từng học cùng một trường đại học. Quan Chấn Ngôn là học trưởng của cô, là nhân vật uy danh lẫy lừng trong trường.
2 Đi công tác một tuần lễ, đối với Quan Chấn Ngôn mà nói là chuyện thường, thế nhưng lần này lại khác. Mỗi một ngày, hắn có cảm giác như đứng trên đống lửa, sống một ngày không khác gì sống một năm.
3 Cả đêm Đỗ Nhược Đồng mất ngủ nên hôm sau rời giường đã là một giờ chiều. Rửa mặt xong, cô tùy hứng quyết định ra khỏi cửa phung phí một phen, mặc dù hiểu rất rõ khoản tiền đó đối với hắn mà nói thì không là gQuan trọng là, cô nghĩ muốn mua cho Quan Chấn Ngôn thêm một cái gối đầu nữa.
4 Thư, Quan Chấn Ngôn biết Đỗ Nhược Đồng cùng mẹ cô tham gia bữa tiệc, buổi trưa hắn ở nhà dùng cơm. Sau đó hắn thuận tiện đến phòng làm việc, cùng Quan Ngữ thảo luận vấn đề phân chia cổ phiếu trong công ty.
5 Sau đêm hôm đó, Đỗ Nhược Đống thấy mình là nữ nhân hạnh phúc nhất ĐàiQuan Chấn Ngôn quan tâm cô, thích cô, ở cũng một chỗ với cô, ánh mắt của hắn tuyệt sẽ không chuyển dời trên những người khác.
6 Ngày đó rạng sáng mười hai giờ, Quan Chấn Ngôn mới về đến nhà. Quan Ngữ ngồi ngay trong phòng khách chính, mặt bất mãn trừng mắt hắn. “Cô ấy nghỉ ngơi rồi sao?” Quan Chấn Ngôn nhìn khay trà có một đóa hoa sen (bằng đá) xanh, xanh biếc trôi nổi trong chén, hắn giả bộ vô tình hỏi.
7 “Lưu lão sư, nếu như không có chuyện gì nữa, tôi tan việc trước. ” Đỗ Nhược Đồng đứng ở trước mặt Lưu Đạo Minh, nhẹ nói. Lưu Đạo Minh ngẩng đầu lên từ một cành cây ngô đồng,một lát sau mới kinh ngạc nhn cô, từ thế giới hoa cỏ phục hồi lại tinh thần.
8 Hôm nay, là ngày thứ 30 Quan Chấn Ngôn cùng Đỗ Nhược Đồng chuyển ra ngoài. Mỗi ngày, Đỗ Nhược Đồng đi làm đến ba giờ chiều. Cô định đi đến tiệm cắt tóc, tuy nhiên bởi vì muốn sớm thấy Quan Chấn Ngôn một chút, cho nên quyết định hủy bỏ.