1 Tiết tửĐêm, gió mang theo hơi ẩm, nhè nhẹ thổi. Bầu trời đêm sáng sủa, ánh trăng sáng ngời, đúng là thời cơ thích hợp để tiến hành “hái trộm”……Phi! Phi! Cái gì thời cơ “hái trộm”! Ánh răng lung linh, sáng ngời, soi sáng đình viện, hoa viên, căn bản chính là thời cơ cho những kẻ ngu ngốc bị bại lộ hành tung……(cái này hình như là lời tác giả ^^)Trong bóng đêm, một đạo thân ảnh cao lớn, khôi ngô, lấy thân hình to lớn của hắn mà nói, trên lí thuyết, à, chỉ là lý thuyết thôi nhé, thì khó có thể chuyển động nhẹ nhàng, trong đêm khuya tĩnh lặng thế này, di chuyển mà không gây ra tiếng động.
2 Tuấn ca ca, chúng ta đang muốn đi đâu vậy?」 Xuất phát cũng đã được mấy canh giờ, tiểu thân ảnh ngồi phía trước ngực Miễn Tử Tuấn rốt cuộc nhịn không nổi, nhỏ giọng hỏi.
3 Ô đại ca, Ô nhị ca……」 Nhảy bắn vào cửa, Cừu Y Nùng, vẻ mặt vui vẻ đem vô số những bọc giấy gói thức ăn đặt bừa bãi lên bàn, còn chưa bày xong, giọng nói trong trẻo lại vang lên「 Đến đây, xem Nùng nhi giúp các người mua bao nhiêu là điểm tâm trở về này……」Đang ngồi trên ghế ở phòng khách đàm sự, hai huynh đệ Ô Hạo, Ô Lặc đều đồng thời quay đầu, nhìn tiểu thân ảnh đang luống cuống tay chân, mở hết bao giấy này đến bao giấy khác….
4 Nghe thanh âm kiều mị của nàng, Miễn Tử Tuấn trong đầu đã bị dục hỏa dốt thành một đoàn tương hồ, aiz, không thể nhẫn, giới hạn của hắn đã bức đến cực hạn, vô lực chống đỡ.
5 Ngón tay tà nghễ rút nhanh khỏi hoa huyệt, cả thân người cao lớn uyển chuyển như một con mãng xà, trượt xuống giữa hai chân nàng, đại khai đôi chân nhỏ thon dài, làm cho nơi tư mật nhất hoàn toàn hiển hiện trước mắt hắn.
6 Ban đêm, ở “Võ Uy mục trường”, thiết yến mừng Miễn Tử tuấn trở về, Cừu Y Nùng cuối cùng gặp được song thân hắn cùng Cửu Lý Hương biểu muội. Nhìn thấy song thân của Miễn Tử Tuấn, vợ chồng Miễn Vĩnh Thanh cùng Nhậm Hồng Mai, Cừu Y Nùng mới hiểu vì sao bộ dạng của Tuấn ca ca lại khôi ngô cường tráng như vậy.
7 Ánh mắt Miễn Tử Tuấn tràn ngập dục vọng, chăm chú quan sát nàng từ trên xuống dưới, mà nàng lại ”vô tư”, ánh mắt sáng trong, tròn xoe đáng yêu nhìn hắn càng làm cho nam căn to lớn càng thêm căng tức khó chịu.
8 Đêm, ánh trăng trên cao bị vài áng mây mờ che phủ, ngay cả ánh sáng bàn bạc cũng âm u vài phần, không khí có phần ngưng trọng. Trong đại sảnh của ”Võ Uy mục trường”, không khí cũng là một mảnh trầm mặc, mọi người tụ tập một chỗ, nhưng không khí lại không hề náo nhiệt như bình thường.
9 Lời nói vừa dứt, một đạo thân ảnh xuất hiện như tia chớp, không một tiếng động hiển hiện giữa rừng thông, mà phía sau hắn còn có một thân ảnh khác, trầm mặc không nói.