1 Hồi 1: Phút giây ban đầu gặp gỡThế giới này, nếu như có hai từ "nếu như", nếu như tất cả mọi thứ có thể làm lại từ đầu, nếu như có thể chưa từng gặp nhau, như vậy tôi và em phải chăng có thể thật sự gần trong gang tấc mà xa tận chân trời, có lẽ thế này mới tốt, vừa hay vào thời tiết này, vừa hay tôi ở đây, mà em, thực sự cũng đã từng ở nơi này.
2 Người đàn ông trước mặt đúng là "Kẻ gây họa", dùng từ này để hình dung về hắn quả không sai, nói thật, cô nữa đời này đã gặp qua nhiều người tài giỏi, chẳng hạn như hai người anh trai của cô, chẳng hạn như mấy người đàn ông ở Lãnh gia, Cung gia và Lăng gia ( chi tiết xin đọc tứ đại tài phiệt)Chỉ có điều, cái tên Niếp Tích này cũng có thể xem là có chút thú vị.
3 "Gì đây? Anh/em đến vì chuyện đánh nhau của cô ấy hả?"Trong một tòa nhà lớn, Phác Tuệ và Tiêu Tông hai người không hẹn mà gặp đồng thanh lên tiếng, nét mặt cả hai đều hết sức ngạc nhiên.
4 Bảo vệ tản đi, trong công viên anh đào lại khôi phục cảnh tượng nào nhiệt như trước. Thời tiết hôm nay thật tốt hiếm thấy, Lãnh Tang Thanh vẫn còn mê tín, bất kể đi đến thành phố nào cũng đều luôn tin, chỉ cần một ngày có thời tiết tốt nhất định phải đi ra ngoài một chút, ánh nắng tươi sáng ban ngày sẽ làm cho tâm trạng tốt hơn, tâm trạng tốt, vận may cũng đến.
5 Niếp Ngân ngẩng đầu, vẫn lạnh lùng như trước mà nhìn cô, so với dáng vẻ đầy tức giận của cô, anh quá mức lạnh lùng và bình tĩnh, nhưng mà trong đáy mắt lại như có như không lộ ra ý cười nhàn nhạt, giống như một áng mây nhẹ lướt bay qua bầu trời.
6 Dọc theo đường đi, điện thoại của Lãnh Tang Thanh liên tục vang lên;Dọc theo đương đi, xe vẫn chưa từng dừng lại;Dọc theo đường đi, dù Lãnh Tang Thanh có hỏi thế nào, đe doa dụ dỗ ra sao, người đàn ông bên cạnh vẫn yên tĩnh nhắm mắt nghỉ ngơi.
7 Âm u, một ngày thật âm u, biệt thự to lớn bị bao phủ bởi những đám mây u ám. Trên chiếc xích đu bên cửa sổ, mây đen đã che khuất bóng dáng của một lão già đang ngồi trên ghế, đầy vẻ lo lắng, chỉ có cái tẩu thuốc trong tay ông ta là phát ra ánh sáng yếu ớt.
8 Máy bay tư nhân hạ cánh xuống phía sau biệt thự, một sân sau lớn không thua kém quảng trường của khu phố Mogadishu, tuy là nhà mình, nhưng hai bên đều có những người hầu đứng chờ.
9 Niếp Ngân dường như đã ăn no, trên thực tế tất cả sự chú ý đều tập trung vào người phụ nữ đối diện. thực ra bọn họ vẫn chưa phải là bạn thân, thậm chí cho đến bây giờ, anh ngay cả tên cô còn chưa biết, trong lòng có một loại hứng thú, chưa từng thấy người phụ nữ nào khác người như cô, cũng không giống những người phụ nữ khác làm bộ làm tịch trước mặt đàn ông, cô rất chân thật, lại luôn biểu hiện như trẻ con, cô rất thông minh, biết rõ bản thân mình làm thế nào để khiến cho người khác yêu quý, khiến cho người khác không đành lòng từ chối lời thỉnh cầu của cô.
10 Niếp Tích kéo kéo cà-vạt, đem bản thân ném lên sô pha, nhìn lướt qua tập tài liệu, "Xem qua rồi, có chút xúc động, anh hùng xuất thiếu niên nha. "Niếp Ngân không tiếp lời, sau khi châm một điếu xì gà hít một hơi thật dài thở ra từng vòng khói.
11 Lãnh Tang Thanh vừa rồi chỉ lo vay tiền không hề nhìn kỹ, ngồi trên bàn đánh bài cách đó không xa không phải ai khác, mà chính là một người dường như là oan gia lại giống như là bạn hữu Niếp Tích!Ngày hôm nay so với ở nhà hàng ngày hôm đó cách ăn mặc có chút tùy tiện, nói là tùy tiện, cũng không phải vì quần áo của anh tùy tiện, âu phục vẫn giống nhau, bất quá mặc trên người anh có một loại hứng thú không nói nên lời.
12 Đánh cược, đôi khi thắng thua không ở tiền bạc. Nó giống như một trò chơi, trò chơi này chỉ có thể dựa vào năng lực chứ không thể cứ phó mặc cho sự may rủi được, mỗi người đều mưu cầu danh lợi từ trò chơi này, nhưng không biết, trò chơi này một khi đã bắt đầu, thì không cách nào ngừng lại.
13 WEIDEL số179, biệt thự hoàng gia. Dưới ánh trăng, một chiếc xe thể thao tuyệt đẹp dừng lại, cửa sổ chậm rãi hạ xuống, sau khi nhìn biệt thự xa hoa trước mặt, Lãnh Tang Thanh có phần căng thẳng mà nuốt nước bọt.
14 Gió, gào thét thổi qua Ấn Độ Dương, thổi qua cảng Mã Nhĩ Tạp, thổi qua biệt thự của Niếp Nhân Quân cũng không dừng lại. Ly rượu bị gió thổi phát ra tiếng kêu "vù vù", chiếc ô che nắng cũng bị gió thổi đau đớn mà kêu "vút vút".
15 Ngự thựÁnh nắng buổi sớm, một màu vàng rực rỡ, tất cả biệt thự rất yên tĩnh, kể cả người đàn ông ngồi trong phòng khách cũng rất yên tĩnh. Anh đang đọc báo, trước mặt là một tách cà phê hương bay ngào ngạt, trên người là chiếc áo sơ mi màu đem không cài nút, đối với thói quen ăn mặc rất kỹ lưỡng của Niếp Ngân mà nói đây đã rất tùy tiện rồi.
16 Niếp môn, ở Vương quốc Mogadishu được xem là một kiến trúc rất đặc biệt. Mỗi khu nhà cao cấp đều có một phòng bí mật, giống như mỗi ông trùm đều có một chuyện bí mật, Niếp môn cũng không ngoại lệ.
17 Niếp Nhân Thế không phí thời gian cho việc nói chuyện, rất nhanh mang ba người bọn họ đi đến chỗ khác, cánh cửa ở đây với cánh cửa ở phòng khách đúng là rất giống nhau, ba người cũng không biết bản thân có đúng là từ nơi này vào không.
18 Ba người tới trước một phòng khác để rửa mặt, sau đó đi đến phòng ăn. Trên mặt bàn ăn hình chữ nhật, có hơn ba chục món ăn lớn nhỏ, vô cùng thịnh soạn.
19 Trong một phòng khác của mật thất. "Cần trái tim của Niếp Tích sao? Như vậy thật sự không tốt. " Quản gia La Sâm hoảng sợ mà đầy kinh ngạc, đôi đồng tử không tự giác mà co rút lại.
20 Mật thất, ba người cùng im lặng không nói, từng người hình như đều có những dự định riêng của mình. Cách cửa phòng khách mở ra, quản gia La Sâm rất ung dung nhưng thân hình không thể xem thường, từ giữa khe hở cửa cánh cửa xuất hiện.