41 Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Niếp Môn: Tâm Kỳ Như Họa (14) - Tiểu Thuyết, Truyện Dài - Tiểu Thuyết Đang Sáng Tác - Diễn Đàn Kênh Truyện kenhtruyen /forum/54-10293-14#ixzz3DYbTdZy5Vẻ mặt Isabella mờ mịt, có chút suy nghĩ mà nhìn Niếp Ngân bên này, mà Niếp Thâm ở phía sau cô, vẫn yên lặng mà cúi đầu, trong tay cầm zippo, cười mà không nói.
42 Niếp Ngân túm lấy áo của hắn, giống như hùng ưng chụp mồi, giống như hai móng vuốt túm lấy một con thỏ gầy yếu, đem hắn kéo đến trong tầm mắt mọi người.
43 Tiêu Tông liều mạng mà giãy giụa. Niếp Ngân đi tới, một tay túm hắn kéo lên, hắn mở mắt, thấy ánh mắt lạnh như băng của Niếp Ngân, như xé rác từng tế bào trên người hắn.
44 Sự xuất hiện của Niếp Hoán, làm cho tình hình loạn cả lên. Xác chết? Âm hồn? Mỗi người đều dùng một lý do dị thường để thử thuyết phục hai mắt mình, nhưng không có cách nào né tránh thực tế.
45 ". . . Mà bọn họ, một nhà ác độc, biết tin tức tôi đang tiếp nhận điều trị, bằng mọi giá tới đây quấy nhiễu, uy hiếp cha tôi phải giao chiếc ghế chủ tịch cho bọn họ, bằng không sẽ giết tôi.
46 Niếp môn. Lễ đường. Mùi giết chóc tràn đầy trong mỗi phần tử không khí. Niếp Nhân Quân, Niếp Ngân, Niếp Tích, ba cha con giống như những con thú bị bao vây, mỗi một tiếng thở đều nghe ra sự hung tàn trong đó.
47 Niếp Tích bảo vệ cha, bắt thêm Tu Nguyệt, ba người đi ra khỏi lễ đường. Ánh mặt trời chói lóa, trong nháy mắt bao trùm lấy cơ thể mọi người, khiến cho vài người trong nhất thời có phần không thích ứng.
48 Niếp Nhân Nghĩa cũng không tỏ ra yếu thế, không chịu lép vế mà đem súng về trên ngực, một tay kéo áo Niếp Nhân Hằng, đem hắn ấn trên thân xe, ánh mắt đầy sát khí đối diện với Niếp Nhân Hằng, hắn thực sự sẽ nổ súng.
49 Biệt thự Tần quản gia đã gấp rút mà chực chờ tại cổng, nhìn thấy mấy người trở về, ông vội vội vàng vàng mà chạy tới nghênh tiếp. "Tiên sinh, thiếu gia, mọi người không có việc gì chứ!" Niếp Nhân Quân vỗ vỗ vai Tần quản gia, khóe miệng cong lên một khí phách vương giả: "Chỉ là trải qua một chút sóng gió thôi.
50 Sáng sớm. Sương sớm từ đêm qua vẫn còn chưa hết. Hai chiếc xe xếp song song tại cửa vào của biệt thự. Hai chiếc xe giống nhau và hai người ngồi bên trong cũng giống nhau, mộtchiếc hiện lên vẻ lịch lam, một cái xe khác hiện lên vể kiêu ngạo bất tuân.
51 Niếp Ngân cho rằng, Tiêu Tông cũng là một kẻ thông minh, cho nên mới tungtin có người đột nhập vào biệt thự, hắn sẽ đi xung quanh mật thất xem có vẫnđề gì hay không, hơn nữa vừa nãy hắn nhìn thấy Tiêu Tông nói chuyện với haingười bảo vệ, hắn tin rằng Rawson quản gia đã đi rồi, đã đem quyền lực phóthác lại cho hắn.
52 Dự tính của Rawson quản gia thật tốt, đúng là lão hồ li. Niếp Ngân ý thức được tình huống đang nguy cấp, một bàn tay túm nhanh áoTiêu Tông. Tuy rằng hắn biết tên Tiêu Tông này không làm gì được mình, nhưng tên đã nặpvào cung, bây giờ lại ở tình huống này, đã không có biện pháp khác.
53 Cô giúp đẩy Niếp Hoán đi tới bên giường, Niếp Noán tràn ngập bi thương, lạimang theo vài phần thản nhiên nhìn cha mình. “Cha tôi, thật hiền lành. ”Niếp Ngân nhìn thoáng qua Niếp Nhân Thế im lặng nằm ở trên giường, lúc nàyhắn đã không còn dữ tợn như lúc trước, im lặng đắc tượng một ông lão giảngủ:“Đối với anh vậy thôi.
54 Thành Las Vegas. Thiên đường sinh động. Sòng bạc, sàn nhảy, rượu tràng, vô số phồn hoa, cho người phấn khởi cho rằng, đã tìm được giấc mộng rồi. Người kia mang theo trương ấn có VISA chữ “Cánh”, người đó có thể ở trong này không kiêng nể ai.
55 Sân bay đại sảnh. Gần ở bên trong đại sảnh, là liền muốn đến Las Vegas xa hoa. Kim bích huy hoàng tráng lệ, đám người qua lại phồn hoa và sân bay Ma Gia Địch Sa quả thực có sự cách biệt một trời.
56 “Anh ở Las Vegas này còn có bằng hữu?” Tu Nguyệt đứng lên nói, trong lòng cô biết, 80% bạn bè của Niếp Tích, đều là nữ tính. Niếp Tích có chút khó hiểu nhìn Tu Nguyệt:“Sao vậy? Cô không biết tôi ở đây hơn năm năm sao?”Tu Nguyệt lắc đầu:“Anh cho tới bây giờ chưa nói qua, tôi sao mà biết.
57 Niếp Tích bướng bỉnh nở nụ cười, giống như hạo xỉ trên bầu trời cầu nguyệt. “Nếu là một cái tên quê mua, không cần nói cũng được. ”Nam tử nhíu mày, không để ý đến Niếp Tích, chỉ thấy hắn vào trong xe lấy ra mấy bình rượu mở ra đổ hết xuống xe, một cỗ mùi rượi nồng nặc, một lúc sau cộng thêm mùi của lửa tràn ngập trong không khí.
58 Sáng hôm sau. Lúc này đã 10 giờ. Tu Nguyệt nửa mơ nửa tỉnh trong lúc đó chuyển người, vốn định sẽ ôm Niếp Tích nằm ở bên cạnh, cũng không tưởng giơ cánh tay lên rồi lại hạ xuống, không thấy cái gì.
59 “Đặc thù!!!”Từ ngữ này vừa yêu vừa hận, làm cho Niếp Tích lúc này không biết vui hay buồn. Cánh tay cường tráng của hắn để ở trên cổ nam nhân, đem hắn kéo đi lại, ở bên tai nam nhân nhỏ giọng nói nhỏ nói:“Uy, đại mặt béo, các ngươi làm như vậy, làm cho ta thực xấu hổ a.
60 Chú thích: Đại Hổ Từ= râu xồmNiếp Tích cười khổ một tiếng. Hắn rất biết ba người kia lúc này trong lòng thống khổ. Chỉ thấy Bạch Phát Lão Giả, hùng hổ đập cái bàn, phẫn hận gầm nhẹ :“Ta cũng không tin lần này ngươi còn có thể may mắn như vậy, ta cũng không tin ta ba con A còn có lại có thể ở trong tay ngươi.