101 Rawson uống xong bình thuốc, màu da đều biến thành phấn hồng sắc, trongtròng trắng mắt xuất hiện tơ máu hồng vụn vặt kéo dài đến đồng tử, cảm giácnhư sắp muốn nứt ra, trong lỗ mũi chảy ra huyết róc rách, bao trùm cả chòm râuhắn, nhìn qua có chút ghê tởm, nhưng lúc này hắn lại giống như trọngsinh.
102 "Tu Nguyệt!"Niếp Ngân và Niếp Tích đều nghĩ đến Rawson bị thương sẽ đến phòng y tế lấythuốc nhưng nhìn phía sau hóa ra là cô, cuối cùng đáy lòng có cảm giác kiênđịnh.
103 Mưa to như bộc, liều mạng cọ rửa áp lực và đau thương ở nơi này. Mưa như có thể chảy xuôi đến khắp ngõ ngách trên thế giới này, nhưng khôngcách nào chạm đến lòng người.
104 *quên không nói ọi người “đánh quyền” có nghĩa là đấm bằng tay. “Đácước” là đá bằng chân. Hỏa diệm hừng hực ở tại cửa tùy ý mà thiêu đốt , ngọn lửa nhảy lên lan ra mấyMichael, làm cửa gắt gao đổ, người bên ngoài rất khó đi vào.
105 Cái thân thể to lớn trực tiếp bay xuống đại sảnh lầu một, hung hăng ngã xuốngđất, toàn bộ mặt cảm giác đều đang rung động. Nhưng mà đối với hắn thương tổn này tựa hồ cũng không lớn, chỉ thấy Rawsonlấy một tay chống đỡ, đứng dậy, tựa hồ có chút không khoẻ xoa xoa ngực, mộtngụm máu tươi phun ra, ánh lửa làm nổi bật nó, nhưng không phân biệt rõ làđen hay là hồng.
106 Trong phòng mùi thực gay mũi, mùi da người bị cháy hỗn loạn cùng một cỗ mùithuốc. Rawson từ trong diệm hỏa đi ra, chỉ nhìn qua tựa hồ như không có việc gì nhưcũ, một màn này làm cho Niếp Ngân cùng Cung Quý Dương thật sự bất lựckhông biết làm sao, chỉ cảm thấy thứ trước mắt này căn bản không phải làngười, hoàn toàn là một ác ma đến từ địa ngục.
107 Tác dụng phụ của thuốc bộc phát, làm cho Rawson từ một con quái thú biếnthành một con quỷ thất thế, lúc trước khí thế bừng bừng trong nháy mắt hóathành hư ảo, cả người không chỉ có sùi bọt mép, toàn thân run rẩy, mà ngay cảtư duy cũng gián đoạn hỗn loạn.
108 Ngay từ đầu Niếp Hoán đã chuẩn bị tốt, nếu Niếp Ngân không thành công thìhắn sẽ cùng Rawson chết chung. Hắn yêu cha hắn còn hơn cả cha hắn yêu hắn, tuy cực kỳ bi thương, nhưng hắnvốn cũng nghĩ tới trái tim của cha hắn, trái tim này của cha hắn, hắn rất quýtrọng có lẽ cha hắn cũng muốn hắn sống thật lâu bằng trái tim này.
109 Một năm không quá yên ổn, chiến tranh, thiên tai, nạn đói, ôn dịch. . . Ở các nơitrên thế giới không ngừng diễn ra, chuyện đã xảy ra ở Niếp môn cũng khiếncho sóng thần rung chuyển, không chỉ có kinh tế, còn có chính trị, còn hai nhàchưởng sự còn sống sót gánh vác sự nghiệp của Niếp môn, vì kiềm chế lẫnnhau, cũng không có ở riêng, nhưng bởi vì phối hợp không giống nhau nênthường thường có tranh chấp.
110 Năm thứ hai. Gia tộc Niếp môn xuống dốc không ngừng, mấy chục năm trăm xí nghiệp trêntoàn cầu đều tuyên bố đóng cửa, làm lên một vòng gió lốc tận thế tài chính,chính phủ các quốc gia đều hy vọng có thể tìm gia tộc Niếp môn nói chuyện,nhưng hai vị chưởng sự này không ọi người cơ hội, bọn họ đều vắt hếtóc nghĩ hết mọi cách, bất đắc dĩ đành phải chạy vào kho bạc chính phủ của đấtnước họ, để chống đỡ trận nguy cơ này.
111 Lại một năm giống như năm vừa qua, ban ngày giống năm vừa qua, có đêmtối giống năm vừa qua, có 365 ngày giống năm vừa qua, có xuân hạ thu đôngbốn mùa giống năm vừa qua, lại có người luôn không ngừng hạnh phúc giốngnăm vừa qua, mà cũng có người không ngừng khóc giống năm vừa qua.
112 Editor: Mã Mã Part7: Lại gợn sóngChương 112: Mượn sứcTính cách, nghe nói có thể quyết định vận mệnh của mỗi người. . . "Không được khóc! Không được để nước mắt rơi xuống! Mỗi một giọt nước mắt rơi xuống, tất cả sẽ bắt đầu! Cái thằng dã loại này, mày phải nhớ kỹ, mỗi muỗng cơm mày ăn, uống mỗi ngụm nước miếng, tao là tao bố thí đưa ày, muốn bảo toàn được cái tánh mạng nhu nhược của mày, thì hãy thành thành thật thật nghe lời cho tao!" Giọng nói Niếp Nhân Thịnh khàn khàn mà giờ phút này có chút run run, cái tẩu cây thạch nam mộc trong tay bị đập vang lên, sau đó lại lập tức bị ném đi ra ngoài, nện vào đầu Niếp Thâm.
113 Edior: Mã MãChương 113: Từ biệtChap 150Hôm nay trong bệnh viện bề bộn nhiều việc, buổi chiều có một môn quy hoạt động rất lớn, chuyên môn chủ đề hoạt động là nhằm vào người vừa trở thành mẹ, trong quá trình đứa nhỏ trưởng thành như thế nào, phát triển hài hòa, chất lượng bầu không khí trong gia đình tốt.
114 Editor: Mã MãChương 114: Không khống chế đượcBuổi chiều. Tâm tình Lãnh Tang Thanh tệ hết chỗ nói. Cô cảm thấy mình đã sai lầm một chuyện, nhưng đáy lòng lại có một loại cảm giác ủy khuất.
115 Edior: Mã MãChương 115: Thông báoChỉ thấy Niếp Tích ngẩng đầu mạnh, cảm xúc vạn phần kích động, đi nhanh tới trước mặt cô, hai cánh tay nhất hoàn, gắt gao ôm chặt lấy Lãnh Tang Thanh ở trong lòng: "Được rồi, anh bất chấp giá nào ! Người anh yêu cũng không phải cô ấy, chẳng lẽ em không biết sao? Trong lòng anh đến tột cùng nhớ là ai, chẳng lẽ thật sự một chút cảm giác em không có sao.
116 Edior: Mã MãChương 116: Còn sốngMấy ngày nay, Niếp Tích không đi tìm Lãnh Tang Thanh. Mấy ngày nay, cảm xúc Niếp Tích vẫn thực rối rắm, không cười, nhưng tựa hồ có thể nhìn ra có chuyện gì đó làm cho hắn khẩn cấp.
117 Edior: Mã MãChương 117: Ruột rỗng"Bên ngoài còn có bệnh nhân không?" Lãnh Tang Thanh lãnh đạm nói một câu. Trợ lý thực tập ân cần, chạy nhanh đi ra ngoài cửa, cố ý cẩn thận tuần tra một lần, trở về nói cho Lãnh Tang Thanh: "Bác sĩ Lãnh, đã không còn.
118 Editor: Mã MãChương 118: Gặp lại Không rõ kinh độ và vĩ độ lắm, tổ chức BABY-M dừng chân tại một cái cái đảo nhỏ không người, đảo này thậm chí tên cũng còn không có.
119 Edior: Mã MãChương 119: Hối hậnẤm áp của rạng sáng đột nhiên lạnh đi, xa xa mặt biển bằng phẳng, ánh sáng mặt trời vừa dâng lên tuy là nhìn như một đoàn hỏa, nhưng lại không mang theo độ ấm.
120 Editor: Mã MãBeta: Kết kếtChương 120: Chuyển biếnTrên đường trở về, trong lòng Niếp Tích tràn đầy lo âu, nhưng cũng không náo loạn, tuy tiếng động hỗn tạp của trực thăng thật sự làm cho người ta phiền tâm.