1 Edit: Kỳ Vân
Thành phố, tiếng sấm, tiếng mưa rơi hỗn tạp.
Trận bão táp này đã rơi năm ngày liên tục, cũng không có ý định ngừng lại.
Ở lư tuyền công viên của một biệt thự, một người nam nhân đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, mồ hôi theo trán hắn nhỏ xuống, đôi mắt đang nhắm chặt giờ phút này mở ra, con ngươi màu đen phảng phất giống như vực sâu làm cho người ta trầm mê.
2 Edit: Kỳ Vân
Người hầu trong biệt thự không phải chỉ có một mình bà, giờ phút này thấy người đàn bà kia ôm theo đứa nhỏ trở về, trên mặt tất cả mọi người đều kinh ngạc, không cần nói cũng biết, trong đó còn khó lòng có thể che dấu sự sợ hãi.
3 Edit: Kỳ Vân
"Dì Thanh, tôi có nói với dì, nó có thể đi vào nhà này sao?"
Hoa Khâm cười, giọng nói lúc trước chưa bao giờ có từ tính, trầm thấp, bây giờ nói ra, thậm chí làm cho cả dì Thanh và mọi người rùng mình.
4 Edit: Kỳ Vân
Thẳng đến khi Dư quản gia cùng bác sĩ đều đi khỏi phòng ngủ, đầu Hoa Thuần vẫn còn cúi xuống.
Đương nhiên không phải là vì sợ hãi, chỉ là không biết Hoa Khâm rốt cuộc đang làm gì, lần này lại nghĩ ra trò gì mới sao?
Trò mới.
5 Edit: Kỳ Vân
Hoa Khâm giống như nhìn ra được Thượng Dật Cảnh đang hưng phấn, cô không có lập tức trả lời, mà chỉ từng câu từng chữ sửa lại đúng từ ngữ cho hắn, thanh âm từ hoãn trầm thấp: "Gọi tôi là anh trai.
6 Edit: Kỳ Vân
Phần lớn mọi người vẫn không tin như cũ.
Một người bị bệnh tâm thần tám chín năm, sao đột nhiên có thể nói tốt là tốt ngay được, huống chi hình tượng người tâm thần của cô đã bị mọi người khắc sâu vào trong đầu, trong thời gian ngắn làm sao có thể thay đổi.
7 Edit: Kỳ Vân
Đại sảnh trở nên yên tĩnh quỷ dị.
Đôi mắt Hoa Khâm đảo qua, sau đó chậm rãi cong khóe môi chào mọi người, lễ nghi đúng mực, ý cười nhẹ nhàng, lại mang theo vài phần thân thiết.
8 Edit: Kỳ Vân
Tài chính Hoa Hoàng hiện tại đang gặp nguy cơ trầm trọng, nhưng lúc trước căn bản là không ai để ý tới, các cổ đông lớn buôn bán cổ phiếu, đã tìm được công ty mới.
9 Edit: Kỳ Vân
“Xem ra, Tề đổng sự thật sự lớn tuổi rồi, đến vấn đề cổ phần bán cho ai quan trọng như vậy mà cũng không nhớ. ” Giọng nói Hoa Khâm nhẹ nhàng, lại mang theo chút trào phúng: “Bây giờ, mời Tề đổng sự ra ngoài, nếu không đợi bảo vệ lên đây, thì mặt mũi ông sẽ khó coi đấy, đúng không?”
Cả người Tề Dư Giáo chấn động, ngăn không được run rẩy.
10 Edit: Mítt
Beta: Kỳ Vân
5 giờ rưỡi.
Một chiếc Bentley màu đen ngừng ở trước cổng trường Nhạc Tư.
Hoa Khâm ngồi bên trong xe, chờ Trương Thanh đi đón Thượng Dật Cảnh về, vẻ mặt lạnh nhạt không giống như người thật.
11 Edit: nguyetvu137
Beta: Kỳ Vân
Cố Như là giáo viên mới do nhà trường mời về, nhưng chỉ mới vừa tốt nghiệp thôi, còn chưa có kinh nghiệp công tác.
12 Edit: nguyetvu137
Beta: Kỳ Vân
Chương 12: Nếu đã chiếm lấy thân thể này, vậy cậu chính là em trai tôi.
Thượng Dật Cảnh lấy lại tinh thần, vô cùng bực bội.
13 Edit: nguyetvu137
Beta: Kỳ Vân -alesrisann-
Thượng Dật Cảnh cảm thấy con mẹ nó Hoa Khâm chắc chắn là có bệnh, còn là bệnh không nhẹ.
Dáng vẻ tối qua rõ ràng là hận không thể bóp chết hắn, kết quả sáng hôm nay lại nói "Sau này ngủ ở đây với tôi.
14 [1] Tú sắc khả xan: vẻ đẹp có thể thay cơm.
Lúc dì Thanh nhận lấy thẻ còn có chút mông lung.
Sau đó, chờ bà khôi phục lại tinh thần thì Hoa Khâm ngồi vào xe đi mất.
15 Từ sau ngày đại hội đồng cổ phần hôm qua, ở tầng dưới cũng lục đục tổ chức một hội nghị nhỏ, tóm lại, tất cả nhân viên tập đoàn Hoa Hoàng, chính thức thoát khỏi thái độ làm việc ngơ ngơ ngác ngác, từng người đều trở nên vô cùng chăm chỉ.
16 Xong rồi.
Đây là suy nghĩ đầu tiên trong lòng rất nhiều người. Sau đó, bọn họ cứng đờ quay đầu lại, nhìn về bóng dáng người này.
Âm thanh giữa thời gian nghỉ ngơi nháy mắt yên tĩnh lại.
17 Thượng Dật Cảnh không biết Hoa Khâm có trình độ thưởng thức như thế nào mà lại thích quần áo trắng đen đơn điệu như vậy.
Hắn chỉ nhìn thoáng qua rồi lập tức lười nhác dời tầm mắt.
18 Mị Sắc là trung tâm giải trí đứng đầu thành phố, trở thành một chỗ ăn chơi trác táng, bao gồm quán bar, sòng bạc. . .
Trên sàn cao, tất cả mọi người đang nhảy nhót, âm nhạc quán bar đinh tai nhức óc, chỉ cần người khác vừa vào đây sẽ lập tức hòa nhập theo điệu nhạc.
19 Mái tóc màu đen che lại đôi mắt, càng thêm nổi bật trên làn da trắng nõn, đôi môi đỏ mê người. Cô nằm ở trên sô pha, áo sơmi hơi mở, có thể mơ hồ thấy được xương quai xanh quyến rũ, một bên tay lộ ra nửa cánh tay che khuất hơn phân nửa ánh sáng ở trước mặt, dáng vẻ giống như đang nghỉ ngơi lấy lại sức.
20 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôn cái rắm!
Đáy mắt Thượng Dật Cảnh hiện lên sát ý, mặc kệ tránh thoát như thế nào cũng không thể để người phía sau vây lại.