1 Nhất diệp hoa, nở lung linh.
Kết thành quả, rơi vội vàng.
Cửa luân hồi, chẳng còn nhớ năm xưa lá thu trải đỏ ngọn núi.
Ngoài cuộc có cuộc, do ai bày?
Trong mộng có mộng, kiếp này lầm lỡ.
2 Ngũ linh giới, Diễm quốc, Định vương Vân Trạch Tiêu Tề nạp Trắc phi, thiết yến ba ngày.
Do Diễm hoàng ban hôn nên hôn yến còn long trọng hơn cả lúc cưới Chính phi, không chỉ quan viên trong triều mà những nơi khác cũng sai người tặng lễ vật chúc mừng, đội ngũ nghênh thân xếp hàng dài dọc bảy con đường của Hoàng thành, bá tánh vây xem dày đặc.
3 Trong xiêm áo lộ ra chiếc yếm viền vàng, eo đeo đủ các loại trang sức, trên đầu tóc búi cao điểm xuyết trâm hoa vàng phỉ thúy, trong sự yêu kiều dường ấy lại có ba phần đoan trang, sánh tựa cung phi, dường như khiến người ta sinh ra ảo giác, dường như chỉ có nàng mới có thể nhận được sự hoa lệ thế này mà không thấy dung tục.
4 Tiếng chém giết không ngừng vang lên bên tai, hàn khí băng lạnh bức người, y phục đỏ màu lá phong bung tay trong ánh lửa như một ngọn lửa hừng hực, nữ nhân kia đứng trên vách núi đưa mắt nhìn hắn từ xa xa, phụng nhãn vẫn xinh đẹp như xưa, nhưng trong mắt không có phẫn nộ, không phải thất vọng mà trống rỗng cô tịch.
5 Đêm, chiến trường hỗn loạn tàn khốc. Gió thổi phần phật, cát bụi mù mịt, sông băng cuồn cuộn, tiếng binh khí va chạm nhau, gặp phải phục binh, mất đi địa lợi, đại quân của Diễm quốc đội ngũ hỗn loạn.
6 Nhạn Sơ tĩnh tâm dưỡng thương mấy ngày chưa ra khỏi Phong viên, chớp mắt đã vào tháng Tư, Diễm hoàng theo lệ thiết yến đãi quần thần, bên trong Hoàng hậu nương nương cũng đặc biệt mở hội thưởng hoa, chúng Vương phi phu nhân đều theo cấp bậc điểm trang nhập cung.
7 Tiệc tan, tạ ơn xong, Nhạn Sơ theo Tiêu Tề về Định vương phủ, dọc đường Hồng Diệp luôn truy hỏi về chuyện Tây Linh quân và Vĩnh hằng chi gian, Nhạn Sơ cũng không cố ý giấu diếm, lựa những chuyện không quan trọng kể cho nàng nghe, xong rồi lại nói về Ảnh phi.
8 Lúc trời sáng, hai cỗ xe ngựa ra khỏi thành đi về hướng Nam, qua cửa sổ có thể thấy được cảnh vật bên ngoài, lộ trình rất rõ ràng, không hề quanh co khó nhớ, hiển nhiên Tiêu Tề không có ý giấu diếm.
9 Nhạn Sơ vốn dựa vào Thuật khinh thân* không tệ mới dám vào thăm dò, hành động hơi thở vô cùng cẩn thận, ai ngờ vẫn bị hắn phát hiện, Nhạn Sơ thầm hối hận vì mình sơ ý, lòng biết đã không kịp rời khỏi, chỉ cần hắn kêu lên một tiếng thì nhất định sẽ thu hút thủ vệ bên ngoài, kinh động Tiêu Tề, lúc đó cho dù có mọc cánh cũng khó bay, kế hiện nay chỉ đành tạm thời xoa dịu hắn.
10 Y bào đen tuyền được may bằng gấm thượng hạng, đẹp đẽ sáng mượt khiến người ta triệt để cảm nhận được sự mê hoặc của màu đen đó, vì vậy mà đối với bàn tay kia cũng thấy trắng lạ thường, ngón tay thon dài, trong lòng bàn tay ánh lửa lập lòe, chiếu lên dung mạo của hắn, nơi đó nào còn chút gì của bộ dạng thê thảm đáng thương!
Tóc đen được một cây trâm ngọc đỏ hình dạng kì quái bó lại, phần còn lại phủ xuống lưng, trước trán và hai bên cũng có vô số sợi tóc rủ xuống, lộn xộn không chỉnh tề, hình thành một mỹ cảm suy đồi và phóng túng.
11 Hoàng ấn được lưu truyền từ thời Thái cổ, bên trên có chín ngọn Hỏa linh, có liên hệ với mệnh mạch của Diễm quốc, còn Diễm tà Nguyên quân là người bảo vệ Hoàng ấn, sau khi Tân hoàng đăng cơ nhận ấn tế trời thì sẽ hiện thế, theo Hoàng giả băng hà hoặc thoái vị mà biến mất, mỗi lần chuyển thế đều chịu sự khống chế của Hoàng ấn, các đời Diễm hoàng nắm Hoàng ấn trong tay tức là đã khống chế được Diễm tà Nguyên quân để trở thành người bảo vệ đặc biệt của Hoàng giả.
12 Mưa nặng hạt, dòng nước mang theo đất đá cuồn cuồn đổ xuống, tiếng người ngày càng xa rồi kéo lên đỉnh núi, cuối cùng cơ hội cũng đến, nhưng cái giá lại nặng nề như vậy, khó chịu như vậy.
13 Như bước vào trong tranh, đập vào mắt là một ngọn núi đầy lá phong, tầng tầng lớp lớp, xa xa đồi núi trập trùng, hùng tráng đẹp đẽ, núi là rừng phong, rừng phong là núi, nhìn gần cây nào cũng ưu nhã, hình dáng đáng yêu, những phiến lá còn đẫm nước mưa, xanh biếc trơn mượt.
14 Về Phong viên nghe được tin cái chết của Ảnh phi từ miệng Hồng Diệp, đây được coi là chuyện lớn duy nhất xảy ra gần đây, không chỉ Hồng Diệp vỗ tay khen hay mà văn võ cả triều đều cảm thán, yêu phi họa loạn hậu cung đột nhiên bệnh chết, thật là ông trời có mắt, không ít lão thần thừa cơ dâng sớ liệt kê vô số tội trạng của nàng, Diễm hoàng tuy chưa truy phong thụy hiệu, nhưng cũng không có biểu hiện gì khác.
15 Gần đây thời tiết càng nóng bức nên Lưu Vũ lệnh cho các nha hoàn lấy băng giải nhiệt, bỗng nhiên một tiểu nha hoàn ở Phong viên âm thầm đến báo một tin, sau khi Lưu Vũ biết thì mừng thầm, một mình ngồi trong phòng tính toán cả ngày, cứ một lúc lại phái nha hoàn đi xem thử, nghe được các Phó tướng đã rời đi, nàng bèn lệnh cho nha hoàn đưa chè hạt sen ướp lạnh lên, từ Hậu viên đi thẳng đến Thư phòng.
16 Mật báo Địa quốc có biến mà Tiêu Tề nhận được trước đó, người ngoài vẫn chưa biết, chờ khi tin tức thật sự truyền đi thì đã là một tháng sau, lúc này tin tức đã trở thành Tướng vương khởi binh tạo phản.
17 Các thị vệ nha hoàn ngất xỉu đều đã tỉnh lại, vẫn tới lui như chưa từng có chuyện gì xảy ra, vì vậy Tiêu Tề về phủ hoàn hoàn không phát giác, đến sáng sớm hôm sau, trong cung bỗng có hai thị vệ mang theo khẩu dụ của Diễm hoàng, truyền Tiêu Tề và Phu nhân vào cung dự tiệc, Nhạn Sơ nghe tin liền mỉm cười.
18 Vĩnh hằng chi gian gió thu âm thầm thổi, sắc trời càng ảm đạm hơn, trước mặt không có Dịch nhai cũng không có bàn cờ đá, đám người Lam sứ giả cũng không có, chỉ thấy lá phong đầy núi, khí hậu ở đây lạnh hơn bên ngoài, lá phong đã đỏ vài phần, sắc màu không thuần khiết nhưng lại có một vẻ đẹp thuần khiết, một sự biến hóa hoàn mỹ, một vẻ đẹp nguyên sơ.
19 Được hắn chính miệng hứa, cuối cùng Nhạn Sơ cũng yên tâm, hai người không nói thêm câu nào, Tây Linh quân sai Sứ giả đưa nàng về Định vương phủ. Bước vào cửa lớn, Nhạn Sơ đã phát giác không khí trong phủ khang khác, trầm buồn thê thảm hơn thường ngày, các thị vệ cẩn thận dè dặt ra vào, ngay cả giọng nói cũng thấp hơn thường ngày.
20 Lần này tránh kịp nên không bị thương vào chỗ yếu hại, Nhạn Sơ không dùng thuật Hỏa liệu, để đại phu bắt mạch chẩn trị, cuối cùng Thái y mặt đầy tiếc nuối lui ra nói chuyện với Tiêu Tề cả buổi, để lại vài tờ đơn thuốc rồi rời đi, Nhạn Sơ cũng không gượng được nữa nên thiếp đi.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50
Thể loại: Huyền Huyễn, Võng Du, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50