1 Mẹ phát điện báo, muốn tôi nhanh nhanh chuyển cho bà bốn trăm đồng bạc, nhưng cũng chẳng nói rõ đưa nhiều vậy để làm chi. Khó khăn lắm mới lên trấn trên gọi điện thọai được, thì mới nghe cậu trong điện thoại nói mẹ muốn lấy tiền giúp em trai tôi cưới vợ.
2 Lúc đến trấn nhỏ thì đã nửa đêm, tôi xuống xe lửa, Tô Ngũ lúc xuống liền tách ra. Tôi đứng trên sân ga, thấy nhân viên công tác trên xe đang dùng cáng cứu thương khiêng xuống hai người che vải trắng, nhìn qua phía gần bên mình, tôi thấy một cái cáng có một cánh tay buông thõng, móng tay bị nhét thứ gì màu đỏ sậm.
3 Mẹ ngủ rất sâu, tôi ngồi bên giường bà nhìn dung nhan đã ngày càng già nua, trong lòng chua xót khổ sở khó nói thành lời. Khi cha và mẹ ly hôn, em trai còn chưa sinh ra, tôi cũng chỉ được vài ba tuổi.
4 Khi thuê công nhân khơi quật mộ, tâm tình tôi lại kỳ lạ trở nên tốt hơn, có thể bởi vì sắp gặp mặt em trai, có thể nhìn thấy di cốt của đứa em tính cách hợp nhau từ nhỏ đến lớn.
5 Thi thể cô gái họ Tô kia, mắt chảy lệ máu, dễ dàng thấy có chuyện rồi. Các nhân vật lớn ở đây vẻ mặt kinh hãi, có mấy người mặt hoàn toàn tái xanh, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
6 Tô Ngũ giận, ánh mắt bắt đầu bốc hỏa, nhưng vẫn cố gắng giữ vững hình tượng, gã hắng giọng, dùng ngón trỏ tay phải nâng sửa lại kính mắt. Nhìn theo vai gã run lên nhè nhẹ, có thể thấy gã đã cố giữ bình tĩnh lắm rồi.
7
Đêm hôm đó, tôi ngủ lại rất an ổn, không nghe được âm thanh nào kỳ quái.
Ngày thứ hai, tôi bị tiếng thét chói tai của A Nhược đánh thức. Khi tôi theo thanh âm vọt tới gian phòng của mẹ, cửa phòng đã mở rộng, A Nhược cứng người ngã ngay cửa, ngón tay run rẩy chỉ vào bên trong, bên chân cô là một hộp đồ ăn bị lật úp.
8 Tôi bỗng nhiên mở mắt ra, nhìn chung quanh, nơi tôi đang đứng chính là sân ga, tôi đang đợi xe. Tôi rụt cổ, cúi đầu hút thuốc. Tuyết buổi sớm đã ngừng rơi, mặt đất được quét dọn chỉ còn lại chút hơi nước mỏng, chân giẫm trên mặt đất nghe lạch cạch, trong miệng thở ra sương trắng dần tan biến vào không khí.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 25