1
Tên ta gọi là Triệu Phỉ Vân, là tiểu công tử của Thất vương phủ, ta không có mẫu thân, nhưng lại có hai vị phụ thân rất thú vị.
Trước tiên nói về hai vị phụ thân của ta đi ~
Phụ thân Triệu Vĩnh Hoàn của ta là thất vương gia, là đệ đệ mà đương kim Hoàng Thượng sủng ái nhất, đã từng hai lần đánh bại Liêu binh.
2
Thế nhưng, hình ảnh kia đã đâm thật sâu vào tim tiểu phụ thân…
Tiểu phụ thân sau lúc ấy đã khóc, người khóc không phải do ngã từ trên cây xuống, người thậm chí còn không cảm thấy được đau đớn khi bị ngã.
3
Phụ thân cẩn thận nâng mặt tiểu phụ thân, dịu dàng nói: “Xin ngươi tha thứ cho ta. Phỉ Phỉ… Ngươi xem, trong mắt ta từ trước tới giờ từ xưa đến nay chỉ có mình ngươi… Tất cả yêu thương và ôn nhu trong mắt ta đều là dành cho ngươi… Tha thứ cho ta đi mà, trở về bên cạnh ta đi mà…”
Tiểu phụ thân thổi phù một tiếng rồi nở nụ cười, vì phụ thân tự cho đôi mắt có vẽ hai đóa hoa nhỏ phấn hồng khả ái là thâm tình =_=||| khiến cho phiến tình luôn dịu dàng nhất thời khôi hài hết sức.
4 Thế nhưng nếu cọ trong lòng phụ thân, tiểu phụ thân sẽ ăn dấm chua của phụ thân, dốc sức đoạt ta, sau đó ba người cùng ngã trên mặt đất thành một hàng, bất quá dù cuối cùng ta có bỏ trốn, cũng bị phụ thân đem ra ngoài xử lý, rồi thì Lâm bá của Thất vương phủ sẽ đến dẫn ta đi, phụ thân thì đóng kín mít cửa phòng, ta hỏi Lâm bá vậy để làm gì, Lâm bá nói không thích hợp cho trẻ con nên cho tới giờ cũng không có giải đáp cho ta.
5
Phụ thân nói quái thú rống một tiếng, phong vân biến sắc, bắt được người cắn một cái đứt đầu, cắn đến chung quanh đều là máu, trên cái cổ trơ trụi máu áo ạt chảy ra ngoài, thậm chí còn bị móc cả tim gan ngũ tạng, xung quanh đều là ngũ tạng đủ mọi hình dáng, còn có mặt xanh nanh vàng, gương mặt trắng bệch, lưỡi dài một thước, huyết hồng huyết hồng, liếm lên mặt người, lạnh băng băng thật đáng sợ…
Ta run rẩy ngồi dậy.
6
Sau nửa canh giờ.
Ta vừa hét vừa chạy về.
Phụ thân cùng tiểu phụ thân còn đang ở viên tử nói chuyện, thấy ta vừa hét vừa chạy cuống cuồng thì giật nảy mình.
7 Phụ thân tuy nói dạy ta võ công, để ta ăn Nhược Sở ca ca, thế nhưng ta nghĩ Thất vương phủ cái gì cũng có rất nhiều, ta hoàn toàn không bị đói, không cần phải ăn Nhược Sở ca ca a.